Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

Chương 18 : Sinh nở

Ngày đăng: 14:02 30/04/20


Đương nhiên Chu thị sẽ không hoài nghi nữ nhi bé nhỏ của mình sẽ nói dối, nghe được tin tức kia, mấy ngày nay vẫn đang nghĩ biện pháp.



"Tiểu Mạn, lấy những thỏi bạc này đi đại trù phòng (phòng bếp), bảo phòng bếp chuẩn bị một bàn rượu và thức ăn, ta muốn mời hai vị bà đỡ và bà vú kia uống rượu." Chu thị sờ sờ bụng, cắn răng phân phó đại nha đầu đang canh giữ ở một bên.



Tiểu Mạn đáp lại, nhanh chóng lui xuống.



Tào Ngọc Di mặc dù cảnh tĩnh cho Chu thị, nhưng trong lòng vẫn bất an, xem chừng mấy ngày nay đã sắp đến lúc Chu thị sinh, mang theo tượng Phật nhỏ mình tốn mấy ngày vất vả dùng trân châu lớn nhỏ kết lại, gọi tiểu Đào đi tới viện của lão phu nhân.



Thật ra lão phu nhân không tin Phật, trong ngày thường cũng rất ít thắp hương niệm kinh, chỉ có điều lão nhân gia ít nhiều cũng tin một vài chuyện nhân quả tuần hoàn vân vân, lão phu nhân vẫn đi đến chùa thỉnh một pho tượng Phật nhỏ bằng gỗ đàn hương về thờ ở trong phòng, trong ngày thường có người chuyên phụ trách dâng hương cùng thay đổi đồ cúng.



"Đôi tay của Tứ tiểu thư thật là khéo léo......"



"Lão phu nhân thật là có phúc......"



"Lão phu nhân......"



Ở trong một vòng nha hoàn bà tử  tâng bốc, lão phu nhân càng ngày càng cao hứng cười toe toét.



"Lão phu nhân, Chu di nương tới thỉnh an người!" Đại nha đầu canh giữ ở bên ngoài vén rèm cửa lên thông báo.



"Ơ kìa, mau dìu di nương các ngươi đi vào!" Lão phu nhân kinh ngạc hô lên: "Không phải là để cho nàng nghĩ ngơi thật tốt à......"



"Thỉnh an lão phu nhân, nô tỳ nghĩ tới cũng sắp đến ngày sinh, thứ nhất tới đây dính chút phúc khí của lão phu nhân, thứ hai sau hai tháng đó sợ là không thể thỉnh an lão phu nhân......" Chu thị cười khanh khách nói.



Tào Ngọc Di lo lắng liếc mắt nhìn cái bụng lớn khác thường của Chu thị, nơi này nữ nhân sinh con chỉ có thể hoàn toàn dựa vào sức lực của bản thân, giống như cái thai của Chu thị quá lớn như vậy cũng không phải là chuyện tốt gì, rất có thể khó sanh, một chút không cẩn thận thì......



"Ngươi có phần tâm này là đủ rồi......" Lão phu nhân vui vẻ vỗ vỗ tay Chu thị.



Chu thị thuận thế lưu lại, cùng người một phòng phụng bồi lão phu nhân nói đùa.



Tào Ngọc Di thừa dịp mọi người không chú ý di chuyển qua bên cạnh Chu thị ngồi xuống.



Chu thị nhìn Tào Ngọc Di nháy nháy mắt, tiếp tục cùng mọi người nói đùa.
Không biết lão phu nhân mới được hai tôn tử nên cao hứng hay là thế nào, lại không có truy cứu chuyện Chu thị ngã.



Cuối cùng Chu thị cũng sinh nở bình an, trong lòng Tào Ngọc Di thở phào nhẹ nhỏm, cửa ải khó khăn nhất đã qua, kế tiếp chỉ cần cẩn thận đề phòng chính là......



Hôm đó lão phu nhân đã nói, Chu thị mới vừa sinh xong, không thể di chuyển, liền ở lại trong viện của bà ở cữ.



Chờ sau khi đại phu nhân ra ngoài tham gia một yến hội trở lại nhận được tin tức, thì Chu thị đã sinh xong.



"Loảng xoảng......" Đại phu nhân vung tay liền đập nát một bộ ấm trà trên bàn.



"Phu nhân, bà đỡ và bà vú chúng ta an bài đều không giải thích được tại sao bắt đầu đau bụng từ hôm trước, mãi cho đến hôm nay cũng không có chuyển biến tốt, là lão nô sơ sót......" Phương ma ma nắm chặt tay trong tay áo bẩm báo nói.



"Không trách ma ma, cũng chỉ là hai đứa sơ sinh gầy teo, muốn nuôi sống cũng không phải là chuyện dễ dàng......" Đại phu nhân tự mình lấy khăn lau cái tay bị dính nước trà, âm trầm nói.



"Phu nhân......" Phương ma ma tiến lên, nhỏ giọng thầm thì với đại phu nhân.



Ba huynh đệ Tào gia bây giờ còn chưa có ở riêng, các chủ tử thống nhất xưng hô, Đại lão gia đã có một đứa con trai rồi, Nhị lão gia có ba con trai, Tam lão gia còn chưa có con trai, cho nên song bào thai mới sinh, các hạ nhân liền gọi là Ngũ thiếu gia và Lục thiếu gia.



Sau khi Đại lão gia trở lại, nhận được tin, dĩ nhiên là rất mừng rỡ, thưởng không ít đồ tốt cho Chu thị.



Tào Lão thái gia mấy năm trước đã dời đến ngoại viện ở ngoài ở một mình, chỉ phái một tùy tùng ở bên cạnh tới đây hỏi một tiếng, ngược lại nói sẽ đích thân đặt tên cho song bào thai, chẳng qua mấy đứa bé trai đồng lứa với Tào Ngọc Di đều là Lão thái gia tự mình đặt tên, ngay cả con trai của Nhị lão gia nhậm chức ở biên quan xa xăm kia, cũng ngàn dặm xa xôi viết thơ gửi về xin Lão thái gia đặt tên cho.



Chu thị sinh đôi, Tào Ngọc Di cũng biết đại phu nhân không thể nào cho mình sắc mặt tốt gì, dứt khoát bỏ qua chuyện lấy lòng đại phu nhân, mỗi ngày nương nhờ trong viện lão phu nhân, phụng bồi Chu thị hoặc là trêu chọc hai tiểu đệ đệ......



Chuyện tìm bà vú thích hợp không phải là chuyện nhất thời nói tìm là có thể tìm được, Chu thị suy nghĩ một chút, tự mình sẽ cho hai đứa trẻ bú trước.



Mặc dù mọi người đều cảm thấy chuyện như vậy không ổn, bất quá Tào Ngọc Di thấy đây là chuyện không thể tốt hơn rồi, sữa mẹ đối với trẻ sơ sinh mà nói chính là thứ tốt nhất......



Đại phu nhân không có tự mình tới đây, chỉ phái Phương ma ma nhiều lần tặng thuốc bổ tới, lại hung ác trừng phạt hai vị bà đỡ trong phủ và bà vú đã tìm trước kia.



Lão phu nhân nghe nói, cười lạnh mấy tiếng, cuối cùng cũng không vứt bỏ  thể diện của đại phu nhân, không có tiếp tục truy cứu......