Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

Chương 24 : Xung đột

Ngày đăng: 14:02 30/04/20


Sáng sớm, Tôn Trạch Văn đến chỗ của lão phu nhân thỉnh an trước rồi mới tới bên này của đại phu nhân, hiển nhiên hắn cũng dụ dỗ lão phu nhân vui ngất trời, sau khi ăn điểm tâm xong rồi, đại phu nhân muốn đi xử lý nội vụ trong phủ, lão phu nhân lại phái người tới.



"Thỉnh an đại phu nhân, lão phu nhân sợ người phải chủ trì việc bếp núc, không ai chiêu đãi biểu thiếu gia, phái lão nô tới đón biểu thiếu gia sang bên kia." Ngô ma ma – người rất có thể diện bên cạnh lão phu nhân sau khi hành lễ với đại phu nhân xong, cung kính nói.



"Ừhm, Trạch Văn con đi đi, chờ cô phụ con trở lại, ta sẽ sai người đón con đi gặp cô phụ con!" Đại phu nhân mỉm cười nói.



"Vâng, cô mẫu đi mau lên, không cần để ý tới con!" Tôn Trạch Văn tao nhã lễ độ nói.



Đại phu nhân gật đầu, mang theo nụ cười trên mặt đi đến tiền thính (phòng trước) chuyên dùng để xử lý sự vụ.



Sau khi chờ Tôn Trạch Văn dẫn theo một đám nha hoàn bà tử đi xa, Tào Ngọc Di dẫn theo Vương ma ma và tiểu Đào ra khỏi phòng, quẹo vào một con đường khác đi tới viện của lão phu nhân.....



"Di nương, Tứ tiểu thư tới!" Tiểu nha đầu canh giữ ở phòng ngoài đứng ở chỗ rèm cửa thông báo một tiếng.



"Mau vào đây!" Chu thị ở bên trong đáp một tiếng.



Tào Ngọc Di còn chưa có vào phòng liền nghe thấy tiếng trẻ con cười "Khanh khách", trong lòng vui mừng, biết lần này cặp song sinh không có ngủ, sau khi vào phòng nhìn sang, quả nhiên cặp song sinh được đặt ở bên cạnh Chu thị, Chu ma ma và Triệu ma ma đang vây quanh ở bên cạnh Chu thị cùng nhau trêu chọc cặp song sinh.



"Tứ tỷ nhi, tới đây!" Chu thị quay sang Tào Ngọc Di vẫy vẫy tay, cười nói.



"Di nương, các tiểu đệ đệ tỉnh ngủ rồi ạ!" Tào Ngọc Di bước nhanh đi tới, ngồi ở trên giường thấp, xoay người lại cỡi giày, lập tức có tiểu nha đầu tiến lên giúp một tay cỡi ra, cũng bò vào bên trong giường thấp, tựa vào bên cạnh Chu thị, lấy một sợi dây kết màu đỏ đung đưa trước mặt cặp song sinh.



Hiện tại cặp song sinh đã hơn hai tháng, ở trong viện của lão phu nhân, chung quanh đều là người của lão phu nhân, vẫn chưa có phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn.



"Thỉnh an lão phu nhân chưa?" Chu thị từ ái vuốt tóc Tào Ngọc Di nói.
"Ừhm, ngươi làm rất tốt!" Đại phu nhân nâng mí mắt lên một chút, thản nhiên nói.



Như Sương tiến lên nửa bước, đưa một hà bao đến trong tay bà tử kia.



"Tạ đại phu nhân ban thưởng, đây là việc nô tỳ nên làm! Nô tỳ cáo lui!" Bà tử kia lật úp tay một cái, nhận lấy hà bao vào tay áo, cười không thấy mắt thấy răng  đâu hành lễ với đại phu nhân một cái, bước nhanh lui ra ngoài.



Đại phu nhân mở mắt, khinh thường hừ một tiếng, phất tay để cho mấy nha đầu đều lui ra ngoài.



"Gọi Trần thị tới đây!" Lại qua thật lâu, đại phu nhân mới mở miệng lạnh lùng phân phó nói.



......



"Tam tỷ nhi, mau vào đây!" Trần thị đứng ở cửa phòng, xa xa thấy bóng dáng của Tào Ngọc Dao, lo lắng nghênh đón, lôi kéo Tào Ngọc Dao vào phòng.



"Di nương! Làm sao vậy?" Tào Ngọc Dao không nhịn được hỏi.



"Con hồ đồ quá, gia thế biểu thiếu gia như vậy......" Trần thị hạ thấp giọng khuyên nhủ.



"Người còn nói, chuyện này ít nhiều cũng bởi vì người, nếu như, nếu như......" Tào Ngọc Dao giận dử nói.



"Con còn nhỏ, chuyện này không cần phải gấp......" Trần thị khổ tâm tiếp tục khuyên nhủ.



"Còn nhỏ! Còn nhỏ, hiện tại ta không tính toán cho mình, tương lai sẽ giống như Tào Ngọc Nga......" Tào Ngọc Dao vứt khăn nói: "Chuyện của ta, người tạm thời đừng quản!"