Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

Chương 69 : Tranh chấp

Ngày đăng: 14:03 30/04/20


Editor: Cà Rốt Hồng - 



Theo tang kỳ Lão phu nhân kết thúc, Đại lão gia, Nhị lão gia bắt đầu tích cực hoạt động ở kinh thành, đảm nhiệm chức vụ một lần nữa, hôn sự của Đại thiếu gia  cũng được nhấc lên, bởi vì hiếu tang Lão phu nhân, Đại thiếu gia bị trì hoãn ba năm, hiện tại đã mười tám tuổi rồi, ở chỗ này cũng coi là thanh niên quá lứa chưa thành hôn.



Đại thiếu gia kiên trì muốn lấy công danh trước rồi mới nói tới hôn sự, cuối cùng vì tránh né chuyện này, cho nên tự mình dọn đến thư viện ở.



Đại phu nhân không còn cách nào, muốn Đại lão gia nói vài câu, nhưng không được như ý muốn, vì Đại lão gia trái lại tán thành hành động của Đại thiếu gia, làm Đại phu nhân tức giận muốn ngã ngửa.



"Đi đi gọi gã sai vặt đi theo Đại thiếu gia đến cho ta, ta muốn hỏi xem một chút đây là chuyện gì xảy ra?" Đại phu nhân nảy sinh ác độc phân phó nói.



Đại thiếu gia hành sự như thế, dĩ nhiên là sớm làm cho Đại phu nhân sinh nghi.



"Dạ". Hai bà tử đáp một tiếng, bước nhanh đi xuống sắp xếp.



Chỉ chốc lát sau rất nhanh một gã sai vặt mười ba mười bốn tuổi, và một người mười lăm mười sáu tuổi khác được dẫn tới đây.



Bên này, Đại lão gia ngoài mặt cự tuyệt Đại phu nhân, sau lưng lại tìm đến thư viện.



"Nói một chút coi là chuyện gì xảy ra?" Đại lão gia thấp giọng hỏi.



"Nhi tử bất hiếu!" Tào Vũ Tĩnh quỳ xuống đáp.



"Ta với mẫu thân con thành thân gần hai mươi năm rồi, với mẫu thân con còn có cái gì mà không hiểu rõ, con cứ nói là được!" Đại lão gia không vui thúc giục.



"Xin phụ thân thứ tội, thứ nhất, nhi tử phát hiện bên cạnh có người mẫu thân cài vào, đây, cái này, nhi tử......"



"Con muốn mượn cơ hội lần này dọn dẹp người bên cạnh?" Đại lão gia cau mày hỏi.



"Dạ!" Tào Vũ Tĩnh thành thật đáp.



"Còn gì nữa không?" Đại lão gia tiếp tục hỏi.



"Dạ, thứ hai nhi tử, nhi tử......" Tào Vũ Tĩnh cúi đầu.



"Con xem trọng tiểu thư nhà nào?" Đại lão gia hiểu rõ hỏi.



"Nhị tiểu thư Hồ gia......"



Hồ gia là tân quý nổi lên sau khi Thánh thượng lên ngôi, Hồ Đại lão gia cũng xuất thân từ khoa khảo, nhưng khác với văn nhân từng bước từng bước gian khổ đi lên hoặc là ăn cả ngả về không, Hồ Đại lão gia dựa vào miệng lưỡi biết ăn nói, rất nhanh ngồi vào chức Đông Các Đại học sĩ Chính Ngũ Phẩm, nhất là biết dỗ Đương Kim Thánh thượng vui vẻ, Thánh thượng thường hay triệu ông ta đi nói chuyện, những năm gần đây, luôn được thánh sủng kéo dài không suy...... Hồ Nhị lão gia cũng là người có khiếu buôn bán, nhờ Hồ Đại lão gia đắc thế, vì Hồ gia kiếm số lượng gia tài đáng kể......Kinh doanh của hai huynh đệ Hồ gia, đã nhảy vọt xâm nhập vào phú quý ở kinh thành......



Đại lão gia trầm tư chốc lát, chắp tay sau lưng đứng lên, "Con đứng lên đi, chuyện như vậy để ta cẩn thận suy nghĩ một chút, con cũng không cần quá mức, tránh hỏng thanh danh......"



"Dạ, nhi tử cẩn tuân dạy bảo của phụ thân!" Trên mặt Tào Vũ Tĩnh buông lỏng, đứng lên.



Đại lão gia bước nhanh ra khỏi phòng.



Tào Vũ Tĩnh đuổi theo sát, tiễn Đại lão gia ra khỏi thư viện.



Cùng lúc đó Đại phu nhân cũng từ trong miệng hai gã sai vặt kia biết được chuyện Đại thiếu gia nhìn trúng Nhị tiểu thư Hồ gia, giận đến quăng bể một bộ chén trà ngay tại chỗ.



"Các ngươi đi xuống đi, hầu hạ Đại thiếu gia cho tốt!" Phương ma ma tiến lên nửa bước phân phó nói.



"Dạ!" Hai người bị nước trà bắn tung tóe dính cả người, lau cũng không dám lau, cuống quít dập đầu một cái lui ra ngoài.



"Xin Phu nhân bớt giận!" Phương ma ma lại pha một chén trà tới lần nữa, nhẹ giọng khuyên nhủ.



"Khó trách nói đến hôn sự, lại một mực từ chối, ‘ Lệnh của phụ mẫu lời của mai mối ’, ở bên ngoài tự đính ước cùng một cô nương gia như vậy thì ra cái gì......" Đại phu nhân vỗ bàn mắng to.



Phương ma ma thấy thế không dám tiến lên khuyên nữa, ngậm miệng đứng ở một bên, từ sau khi chuyện Liễu Nhi thất bại, Phương ma ma ở trước mặt Đại phu nhân không còn tùy ý như trước kia......



Trong lúc Đại phu nhân tức giận không thể phân giải, cuối cùng Tào Vũ Tĩnh cũng thu dọn đồ trở về.



"Hôn sự của Tĩnh nhi chờ sau kết quả lần này của nó hãy nói, chớ quấy rầy đến tâm trạng của nó!" Đại lão gia bỏ lại một câu nói, liền xoay người đến chỗ Trần thị.



Đại phu nhân chỉ giận đến ngực đau nửa ngày, ngay cả cơm tối cũng không dùng.



Lúc Lão phu nhân còn, luôn không thích Đại phu nhân, lại bởi vì coi trọng quy củ, Đại lão gia cũng không dám quá mức càn rỡ, mỗi tháng luôn có vài ngày nghỉ ở chánh viện, hiện tại thì ngược lại ngay cả vào chánh viện cũng hiếm, điểm này có lẽ Đại phu nhân đã lường trước rồi......



Vốn là Tào Vũ Tĩnh sớm có kết quả từ mấy năm trước, bởi vì tang sự Lão phu nhân trì hoãn ba năm, nhưng cũng không phải là nhàn rỗi, lần đầu tiên liền một đường vượt qua cửa ải Cử nhân, chỉ chờ năm sau tham gia Thi Viện.


"Nguyên phối của Ngô tướng quân mới đi một năm, hơn nữa Ngô tướng quân đã có ba nhi tử, lớn nhất kia sợ là cũng không nhỏ hơn Tứ muội muội mấy tuổi......"



"Tam công tử Nhậm gia kia ngược lại là người không chịu thua kém, cùng đạt được công danh với Đại ca muội, bất quá những chuyện ở Nhậm gia đó, chuyện kia không cần huyên náo khắp kinh thành cũng đều biết......"



Tào Ngọc Di trầm mặc bưng chén trà lên.



"Đại tẩu không đành lòng Tứ muội muội tốt như vậy mà nhảy vào hố lửa, nếu Tứ muội muội không chê, đệ đệ nhà mẹ ta kia cũng là người không chịu thua kém, nếu muội muội gả đến đó, sau này phân ra ở riêng, nhất định là các ngươi không thua thiệt được......"



"Tạ đại tẩu quan tâm, tình huống của muội muội ra sao, còn không phải là một câu nói của mẫu thân ư, muội muội cũng không thể tự mình làm chủ được!" Tào Ngọc Di buông mí mắt xuống, nhỏ giọng đápmột câu.



"Muội muội yên tâm, chuyện như vậy, Đại tẩu lại đi giúp muội chu toàn một chút......" Đại thiếu phu nhân vẻ mặt từ ái lôi kéo cánh tay Tào Ngọc Di nói.



"Làm phiền đại tẩu rồi!" Tào Ngọc Di đứng lên hành lễ một cái.



Đại thiếu phu nhân khách khí với Tào Ngọc Di mấy câu, hài lòng rời đi......



"Hừ, nàng ta thật là bản lãnh, đích mẫu nghiêm chỉnh ta đây còn ở đây, mà nàng ta muốn nhúng tay vào chuyện hôn sự của tiểu cô...... Hồ gia nàng ta là thứ tốt gì......" Sau khi Đại phu nhân nghe một bà tử báo lại, cười lạnh nói.



Bà tử liên tục đáp lại, được mấy đồng tiền lớn, vui không tả siết rời đi......



"Thỉnh an cô mẫu, chúc cô mẫu càng ngày càng trẻ ra!" Cho dù Tôn Trạch Văn thành hôn, đã có một nữ nhi, bộ dạng cũng vẫn còn không đứng đắn, vừa mở miệng liền chọc cho Đại phu nhân "Ha ha" cười to.



"Đồ không thành thật con đó, thế nào lại không dẫn chất tôn nữ của ta tới?" Đại phu nhân chỉ trán Tôn Trạch Văn một cái hỏi.



"Nàng là đứa không ngồi yên, sợ nháo đến cô mẫu!" Tôn Trạch Văn nhếch khóe miệng đáp.



"Tiểu hài tử nhà nào cũng nháo nhiều một chút mới tốt......" Đại phu nhân cười nói.



"Vẫn là cô mẫu có kinh nghiệm!" Tôn Trạch Văn lập tức khen một câu.



Sau khi Tôn Trạch Văn thành thân liền ở lại kinh thành mưu cầu phát triển, hiện nay ở tại nhà cũ Tôn gia trong kinh thành, mấy năm nay thân thể của Tôn Lão phu nhân cũng không khỏe lắm, lần này cũng ở lại kinh thành, đương nhiên Tôn Đại phu nhân phải ở lại hầu hạ bà bà rồi, chỉ một mình Tôn Đại lão gia mang theo hai phòng thiếp thất đi đến nơi nhậm chức.



Đại phu nhân và Tôn Trạch Văn lại nói với nhau vài câu như cũ, rồi mới dẫn lời vào chánh đề.



"Cô mẫu, chất nhi nơi này có một thỉnh cầu hơi quá!" Tôn Trạch Văn quỳ gối trước Đại phu nhân nói.



"Ôi chao, con của ta, có cái gì đứng lên hãy nói, trên đất lạnh!" Đại phu nhân cuống quít đưa tay đỡ Tôn Trạch Văn lên.



Tôn Trạch Văn thuận theo lực đạo của Đại phu nhân đứng lên, "...... Từ nhỏ chất nhi đều vô cùng thích trêu chọc Tứ biểu muội chơi, muốn cùng cô mẫu cầu xin Tứ biểu muội, chất nhi sẽ tìm người làm mai tới cửa, chính thức đề thân......"



Tôn Trạch Văn đã có một chánh thê gia thế tương xứng, ở chỗ này trừ phi tình huống đặc biệt, bình thường rất ít có bình thê, nếu tới cửa đề thân, tối đa cũng chỉ là quý thiếp......



Chân mày Đại phu nhân liền nhíu lại.



"Cầu xin cô mẫu thành toàn!" Tôn Trạch Văn thấy thế lại quỳ xuống.



"Con của ta, con đứng lên, chuyện như vậy để cô mẫu suy nghĩ thật kỹ đã!" Trong lòng Đại phu nhân không biết xoay chuyển bao nhiêu ý niệm, cho Tôn Trạch Văn một câu trả lời lập lờ nước đôi.



"Chất nhi nơi này liền trông cậy vào cô mẫu......" Tôn Trạch Văn làm ra vẻ vô cùng cảm kích, khom người chắp tay váy Đại phu nhân.



Đại phu nhân có chút bất đắc dĩ lại chỉ trán Tôn Trạch Văn một cái, kéo Tôn Trạch Văn ngồi xuống, tiếp tục nói cười......



Chờ đến ngày hôm sau, Tào Ngọc Di cũng biết tin tức này, không chỉ có ở trong lòng nguyền rủa Tôn Trạch Văn, "Thà làm thê nhà nghèo, không làm thiếp quý nhân", lời này cũng không nói ngoài miệng, thiếp thất ở thời này ngay cả chủ tử cũng không được tính, chỉ có thể nói là nửa chủ tử, nếu là quý thiếp thì thế nào, giống như Vương thị, còn không phải ngay cả nhi tử của chính mình cũng không giữ được......



"Tứ tiểu thư, muộn rồi, người nên nghỉ ngơi thôi!" Vương ma ma cẩn thận  tiến lên nhắc nhở.



Tào Ngọc Di hồi thần lại, tạm buông tâm sự xuống trước, đáp một tiếng, dưới sự phục vụ của Thắng Nhi nghỉ ngơi.



Dựa theo quy củ Tào phủ, các cô nương mười hai tuổi có thể phân viện ở riêng, khi đó, sẽ phân phối hạ nhân, hai nhất đẳng, hai nhị đẳng, bốn tam đẳng, sáu tiểu nha đầu, bốn bà tử thô sử, còn có bốn bà tử thiếp thân khác, bà vú không tính ở trong đó, sau khi Tào Ngọc Di phân viện, nâng Hồng Nhi lên làm đại nha đầu nhất đẳng, Thắng Nhi làm đại nha đầu nhị đẳng, còn hai tiểu nha đầu khác thì làm tam đẳng, Chu thị đưa một người của mình cho Tào Ngọc Di làm nhị đẳng nha đầu, bốn bà tử thiếp thân lúc trước Vương ma ma dò thăm thu mua hai người chuẩn bị thu xếp đi vào, còn lại chính là Đại phu nhân bố trí, tiểu Đào thì mấy năm trước đã đến tuổi, trở về bên Đại phu nhân, trực tiếp phối với gã sai vặt, không biết được an bài đi nơi nào......



Từ nhỏ Chu thị ở trong phủ này lớn lên, đương nhiên cũng có mấy phần giao thiệp, chỉ có điều gần nửa ngày mới nhận được tin tức, nhận được nguyên chuỗi tin tức liền quýnh lên.



"Tỷ nhi ngoan của ta, con ngàn vạn đừng đáp ứng Biểu thiếu gia, di nương khổ cả đời này......" Chu thị nước trà cũng không uống một ngụm, vào cửa liền lải nhải liên miên, "Đại công tử đích tử của Vương gia kia cũng không được, không phải giống như Tam tiểu thư sao! Làm điền phòng (vợ kế) cho người, mệt cho Đại phu nhân nghĩ ra được, Tứ tỷ nhi chúng ta đường đường là tiểu thư nhà Hầu tước, làm sao đến nông nỗi này......"



"Di nương, người nghỉ một chút đi! Uống chén trà mật ong, giảm nhiệt, cho dù chúng ta nói thế nào, chẳng qua chỉ một câu nói của Đại phu nhân......" Tào Ngọc Di cau mày nói.



Với tình thế trước mắt, đương nhiên Tào Ngọc Di thấy rõ ràng, những năm gần đây mình vẫn an phận, đoán là Đại phu nhân không đến nổi cố ý chọn nhà xấu nhất, chỉ là chuyện Tôn Trách Văn có chút khó nắm bắt......



Ở trong bước ngoặc này, Lão thái gia đi ra ngoài chinh chiến hơn ba năm đột nhiên trở lại.