Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

Chương 68 : Có đại tang

Ngày đăng: 14:03 30/04/20


Editor: Cà Rốt Hồng - 



Cuối năm nay, bởi vì Tôn gia trở về kinh thành, Đại phu nhân dồn phần lớn tinh lực vào chuyện đó, Tào Ngọc Di qua tuổi mới vô cùng thư thái, mỗi ngày luyện chữ một chút, xem sách một chút, đi chỗ Chu thị trò chuyện cùng Tào Vũ Đình một chút, đi dạo lung tung ở trong viện một chút, gần như đều quên thời gian trôi qua.



Trần gia định thân với Tào Ngọc Dao cũng là một Huyện thừa thế tập tước vị, hơn nữa định thân là trưởng tử Trần gia, như thế đương nhiên là Tào Ngọc Dao ngàn ưng vạn ưng, qua năm liền cả ngày tránh ở trong phòng thêu giá trang (đồ cưới).



"Sau khi Tam tiểu thư gả đi, sợ là qua mấy năm chính là Hầu tước phu nhân!"



Sau khi Tào Ngọc Di nghe Vương ma ma nói như vậy, ở trong lòng giễu cợt một chút, từ trước đến nay Đại phu nhân chưa bao giờ có lòng tốt đối với mấy thứ tử thứ nữ như vậy......



Hiện tại đi học chỉ còn lại Tào Ngọc Di cùng với người mới vừa vào học là Tào Ngọc Hà, mấy năm nay mấy sư phó cũng vẫn không thay đổi, thứ trưởng nữ gần như chưa từng lộ diện của Tam phòng kia cũng đã bốn năm tuổi, xem chừng sang năm cũng đến học.



Thân thể Lão phu nhân ngày càng sa sút, hiện tại đã rất ít ra khỏi phòng, ngay cả Tam phu nhân trước kia cả ngày ở trước gót chân pha trò cũng ít gặp, với quy củ càng ngày càng hà khắc, Đại lão gia, Tam lão gia nếu không có chuyện quan trọng, sớm chiều phụng dưỡng mỗi ngày cũng giảm đi, lại càng không nói tới các tiểu bối và Đại phu nhân, Tam phu nhân rồi, bất quá những thứ này đối với Tào Ngọc Di cũng không ảnh hưởng nhiều lắm......



Tào Ngọc Linh tháng mười xuất giá, tháng mười một chính là Tào Ngọc Dao rồi, lúc đó Tào Ngọc Dao cũng không có làm lễ cập kê, nhưng khi đó mắt thấy Lão phu nhân đã không kéo được bao lâu, nên chỉ có thể vội vã làm xong hôn sự.



Quả nhiên, Lão phu nhân vào tháng chạp qua đời, một nhà Nhị lão gia nhận được tin, đã sớm bắt đầu trở về, coi như là thấy mặt Lão phu nhân lần cuối cùng.



"Những đồ trang sức, đồ chơi nhỏ kia, ta phân cho các ngươi, ta đã để cho người sắp xếp từng hộp......" Lão phu nhân ngồi đoan chính, sửa sang thật chỉnh tề, toàn thân mặc chính trang hoa lệ, từng việc từng việc giao phó, "Còn dư lại những thứ kia đều là dạng cũ, các ngươi cũng không dùng được, sẽ để lại cho lão bà tử ta đây mang tới phía dưới dùng đi!"



Lập tức có mấy lão ma ma và mấy đại nha đầu vẻ mặt bi thương bưng mấy cái hộp ra ngoài, khom người đi tới trước mặt các chủ tử, ngay cả thứ nữ mới sinh chưa được một tuổi của Tam phòng cũng có một phần.



Tào Ngọc Di học bộ dạng của Đại phu nhân sau khi nhận cái hộp liền đưa cho Vương ma ma sau lưng, đi theo mọi người cùng nhau dập đầu cho Lão phu nhân.



"Đại tỷ nhi, Nhị tỷ nhi, Tam tỷ nhi xuất giá ta cho thêm hai ngàn lượng bạc giá trang, các tỷ nhi còn lại cũng đều một dạng......" Lão phu nhân thở dốc một hơi tiếp tục nói, "Lão Đại, Lão Nhị, Lão Tam tất cả cầm năm ngàn lượng đi chi tiêu, còn có người trong phòng này của ta, dầu gì cũng đi theo ta đã lâu, nếu muốn lưu lại, mỗi người cầm hai mươi lượng, nhà Lão Đại, ngươi sắp xếp cho bọn họ thật tốt, nếu muốn đi, mỗi người năm mươi lượng, sau khi rời khỏi đây cũng đủ làm chút sinh ý nhỏ hoặc là mua vài mẫu đất cằn......"



"Dạ, mẫu thân yên tâm!" Đại phu nhân vội vàng đáp ứng.



Trong phòng vang lên tiếng nức nở nghẹn ngào, chính là mấy nha đầu không lớn không nhỏ khóc.



Xem ra Lão phu nhân đã sớm sắp xếp xong xuôi, trước tiên mấy lão ma ma bưng mấy cái túi đựng bạc nhỏ ra ngoài đặt ở trên án kỷ, để Đại lão gia ở tại chỗ phân bạc vào trong tay từng chủ tử, Tào Ngọc Dao dập đầu một cái, nhận lấy một hộp nước sơn nhỏ, bên trong chắc là ngân phiếu rồi, mấy thứ nữ còn nhỏ tuổi của Nhị phòng và Tam phòng,thì đều giao cho di nương của các nàng.



Kế tiếp, Lão phu nhân lại phân vải vóc, đồ vật tạp nham bài biện trong phòng…, nhìn thấy thì tinh thần không khá hơn gì.



"Về phần mấy gian cửa hàng và thôn trang hồi môn của ta, không phải là lão bà ta thiên vị, Lão Đại, Lão Nhị đều có tiền đồ, duy chỉ có con khỉ Lão Tam, lão bà ta rất là không yên lòng, những thứ sinh nhai này liền cho Lão Tam, lão bà tử ta đi cũng yên ổn một chút......"



"Mẫu thân, là nhi tử bất hiếu!" Tam lão gia khóc ngã trên mặt đất.



"Lão thái gia trở lại, Lão thái gia trở lại!"



Mọi người nhanh chóng nhường ra một con đường, Lão thái gia sải bước đi tới.




"Còn không mau mời người vào!" Đại phu nhân đưa danh thiếp cho Phương ma ma, ý bảo bà ta cất vào.



"Mẫu thân!" Tào Ngọc Hà gọi một tiếng, bước nhanh tới.



"Tỷ nhi ngoan của ta, đi vội như vậy làm cái gì?"



"Mẫu thân, nữ nhi mới vừa gặp Đại ca ca, sao bộ dạng Đại ca ca giống như mất hứng vậy đó?" Tào Ngọc Hà tò mò hỏi.



"Ha ha, ôi chao, đại ca con làm sao mà mất hứng cơ chứ......" Đại phu nhân cười phá lên.



Tào Ngọc Hà khẽ nhíu mày, hiển nhiên có chút không vừa ý đối với câu trả lời này của Đại phu nhân.



"Thất tỷ nhi của chúng ta còn nhỏ, chuyện này nhá, con trưởng thành sẽ hiểu!" Đại phu nhân ôm Tào Ngọc Hà thương yêu nói.



"Ưhm....." Tào Ngọc Hà nhíu cái mũi nhỏ, "Đúng rồi, mẫu thân, hôm nay con thấy tiểu muội muội rồi, tại sao người không có an bài người phục vụ tiểu muội muội? Như vậy phụ thân sẽ mất hứng!"



"Con ở chỗ nào nghe được lời này, chuyện như vậy mẫu thân tự có chừng mực......" Đại phu nhân thu lại nụ cười nói.



Tào Ngọc Hà có mấy phần kiến thức, rốt cuộc là còn nhỏ, thấy bộ dạng Đại phu nhân có dự tính trước, liền không tiếp tục đề tài này nữa, chuyển sang nói đến chuyện đi học.



Đại phu nhân kiên nhẫn nói chuyện cùng Tào Ngọc Hà, đến lúc có bà tử quản sự đi vào thưa chuyện mới dừng lại.



Đại lão gia, Nhị lão gia, Tam lão gia canh giữ ở bên mộ phần của Lão phu nhân một trăm ngày mới trở về phủ, bắt đầu để tang ở trong phủ.



"Chuyện gì xảy ra? Mẫu thân mới vừa đi, ngươi liền khuấy đến trong phủ không yên có phải không......" Đại lão gia vỗ bàn nổi giận mắng.



"Lão gia, người đây là nói cái gì, thiếp thân đã làm sai điều gì?" Đại phu nhân nắm khăn hỏi.



"Hừ, Tây Liễu là chuyện gì xảy ra? Còn có Liễu Nhi trước kia nữa, đừng tưởng rằng ngươi làm những chuyện xấu xa kia tất cả mọi người đều không biết, chẳng qua là vì thanh danh của Tào gia nên không muốn gây ầm ĩ ra thôi....." Đại lão gia lạnh lùng tra hỏi.



Trên mặt Đại phu nhân tái đi, "Bịch"  một cái quỳ xuống.



"Tự giải quyết cho tốt, đừng tưởng rằng mẫu thân đi, trong phủ này ngươi liền vô pháp vô thiên......" Đại lão gia nói lời ngoan độc xong, vung tay áo, đi đến viện của Vương thị.



Lúc Tây Liễu được đón trở về, đã chỉ còn lại một hơi thở, cuối cùng không qua mùa đông liền lặng yên không tiếng động chết đi.



Trong phủ không thể bày tiệc, Đại phu nhân để cho từ trên xuống dưới trong phủ sửa lại miệng, Như Lộ cứ như vậy ngô không ra ngô, khoai không ra khoai được sĩ phòng, rốt cuộc nữ nhi của Như Lộ cũng được danh chính ngôn thuận.



Sau khi Đại lão gia trở lại, Đại phu nhân thu liễm không ít, trong phủ lại trở về yên tĩnh thường ngày.