Cuộc Sống Khoan Thai Nơi Viễn Cổ

Chương 25 :

Ngày đăng: 14:29 19/04/20


Hai người căn bản là không có chiêu số gì, chỉ đơn giản là dùng nắm đấm ra sức đánh đối phương, Giản Thanh Vân nhìn mà trợn mắt há mồm.



Muốn khuyên can, lại không như thế nà cho phải.



ĐÁm người xung quanh đều đã ồn ào, mấy đứa bé cũng đứng một bên kêu to.



Biểu tình trên mặt Mạt Tư trước sau đều lạnh lùng, đây là lần đầu tiên Giản Thanh Vân thấy Mạt Tư như vậy, âm trầm khiến người khác sợ hãi.



Mạt Tư thấp hơn Đại Phỉ nửa cái đầu, thậm chí không cường tráng bằng Đại Phỉ, nhưng mỗi một quyền hắn đều dùng ết sức mà nện lên mặt, lên người Đại Phỉ. Trên người trên mặt hắn cũng bị Đại Phỉ đấm cho đau đớn. ❀DĐ❀L❀Q❀Đ



Tiểu Bạch cũng từ trong nhà gỗ chạy tới, nhìn thấy Mạt Tư và Đại Phỉ đánh nhau thì nhàm chán ngồi xuống gần Giản Thanh Vân, một bộ không liên quan gì đến mình.



Kết quả của cuộc quyết đấu là Mạt Tư thắng.



Mặc dù thắng nhưng Mạt Tư cũng không tốt hơn bao nhiêu so với Đại Phỉ đang nắm trên mặt đất. Bến má trái của Mạt Tư sưng to, khóe miệng có mấy vết rách.



Giản Thanh Vân biết trên người hắn nhất định là đã tím bầm một mảng rồi.



Giản Thanh Vân nhìn Đại Phỉ nằm trên mặt đất, chạy nhanh tới cạnh hắn, đặt hoa dại bên cạnh người Đại Phỉ rồi nói: "Đại Phỉ, xin lỗi, tôi không thể nhận..."



Nói xong, cô đứng lên lôi kéo Mạt Tư đi nhanh vào trong nhà gỗ.



Tiểu Bạch cũng chạy về theo nhưng bị nhốt ngoài cửa.



Giản Thanh Vân trở lại trong nhà gỗ, cũng không nói gì, chỉ buồn bực cởi da thú quấn ở nửa người trên của Mạt Tư.



Thân thể Mạt Tư rất cường tráng, tốt hơn rất nhiều so với mấy người đàn ông trước kia Giản Thanh Vân từng thấy, đáng tiếc bây giờ cô không rảnh bận tâm điều này, vì trên người Mạt Tư bây giờ tím bầm một mảng nhìn rất đáng sợ.



"Có.... có dược liệu gì không?" Giản Thanh Vân ngẩng đầu hỏi.



Mạt Tư buồn bực không nói lời nào, tuy nhiên hắn hiểu cô đang nói gì.




Giản Thanh Vân vui tươi hớn hở nói cho bọn họ biết đây là muối, từ "muối" cô nói bằng tiếng Hán, cũng không biết bọn họ có hiểu không.



Cô cũng chưa từng học cách khai thác quặng muối thành muối ăn, đành phải vất một khối muối khoáng thạch vào nồi nấu cho tan ra, nấu đến khi cạn nồi, dưới đáy nồi đã bao phủ một lớp muối rồi.



Cả ngày này cô chỉ ngồi nấu muối thu muối, bận bịu cả ngày trời cũng chỉ thu được tí xíu muối dưới đáy chén mà thôi.



Buổi tối nấu canh thịt, bởi vì có chút muối mà vô cùng ngon, Giản Thanh Vân ăn cực kỳ thỏa mãn.



Mạt Tư cũng thấy hương vị canh thịt hôm nay không giống mọi hôm, không rõ là không giống chỗ nào, chỉ biết là ăn ngon hơn thôi.



Ngải, Ni bọn họ cũng nếm thử canh thịt Giản Thanh Vân nấu, đều cảm thấy rất ngon. Biết là bởi vì có liên quan tới muối, sang ngày hôm sau mấy người phụ nữ trong quần cư bắt đầu vội vàng nấu muối. ❀DĐ❀L❀Q❀Đ



Vài người nấu chừng mấy ngày mới góp nhặt được có nửa bát muối mà thôi.



Sau này đều là Ngải, Ni, Nam Na, Bối Nhĩ và tiểu Bảo nấu muối ở khu quần cư, còn Giản Thanh Vân đi theo tiểu Bạch vào rừng săn thú.



Giản Thanh Vân cũng đã tha thứ cho Mạt Tư, nhưng cô vẫn còn lo lắng, sợ mình có thai, dù sao thì ngày đó hình như không phải trong kỳ an toàn. Đến khi kì kinh nguyệt tới thì cô mới thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù tha thứ cho Mạt Tư, nhưng cũng không có nghĩa là cô muốn sinh con.



Bây giờ mỗi khi tới kỳ kinh nguyệt cô cũng không còn đau bụng giống khi xưa nữa, không biết có phải vì cơ thể cường tráng hơn trước không.



Trong thời gian này cũng có người đàn ông khác cầu ái với cô, Mạt Tư cũng không bước ra quyết đấu với người khác, chỉ là ngồi bên cạnh nhìn Giản Thanh Vân bằng ánh mắt đáng thương tội nghiệp.



Giản Thanh Vân trực tiếp cự tuyệt người đàn ông kia. Lúc này cô cũng từ từ nói chuyện với Mạt Tư rồi. Mạt Tư vô cùng vui vẻ, mỗi ngày săn thú trở về đều mang cho cô cả bó hoa dại rất lớn.



Bây giờ tiểu Bạch đã rất cao, cao đến eo Giản Thanh Vân rồi. Giản Thanh Vân biết tiểu Bạch không phải chó, dù sao thì không có chó nào to được như vậy, kể cả chó Ngao Tây Tạng cũng không cao như nó. ❀DĐ❀L❀Q❀Đ



Hai cái u trên đầu tiểu Bạch càng phát triển rõ ràng. Bây giờ tiểu Bạch ăn nhiều gấp đôi khi trước, cũng may là nó có thể tự kiếm đồ ăn cho mình.



Heo rừng và hai con thỏ sống rất tốt. Những con mồi người khác mang về có con sống có con chết, nhưng mà mọi người cũng dần dần hiểu rõ chỗ tốt của việc nuôi nhốt thú rồi.