Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân
Chương 109 : Nghĩ thông suốt
Ngày đăng: 04:55 19/04/20
Sáng nào Vương Tinh Tinh ăn sáng xong đều đến rủ Chu Tiểu Vân đi học, hôm nay cũng vậy, bỏ xuống bát cơm, cô bé thở dài. Trong lòng nhớ mãi cảnh bạn tinh thần không tốt, ủ rũ không sức sống, cô bé luôn muốn biết chuyện gì đã xảy ra. Được rồi, hôm nay trên đường đi học, phải gặng hỏi cho bằng được.
Hạ quyết tâm, Vương Tinh Tinh nhanh chóng chạy đến nhà Chu Tiểu Vân, chào Triệu Ngọc Trân đang cho lợn ăn: “Cô đã ăn sáng xong rồi ạ? Tiểu Vân đâu rồi cô?”
“Tớ ở đây.” Chu Tiểu Vân tinh thần phấn chấn từ trong phòng bước ra. Hôm nay cô đặc biệt chọn một bộ quần áo mới ít khi mặc đến, áo khoác màu hồng nhạt, phối với quần màu xanh nước biển, đi giày thể thao màu trắng, rất xinh xắn. Tóc dài chia làm đôi, bện thành đuôi sam thả trước ngực. Tóc tai chỉnh tề, đôi mắt sáng ngời đầy sức sống: “Đi nào! Chúng mình đi học thôi!”
Không chuẩn bị tâm lý, Vương Tinh Tinh thấy một Chu Tiểu Vân tựa như không có chuyện gì, kinh ngạc há hốc miệng, thật lâu không hồi hồn lại.
Chu Tiểu Vân cười đến gần, dùng tay nâng cằm bạn lên: “Cằm của cậu sắp rớt trên mặt đất rồi. Mau nhặt lên thôi! Tiểu Bảo, lấy túi sách đi em, chúng ta xuất phát !”
Tiểu Bảo dạ một tiếng đáp lời. Hôm nay Đại Bảo cũng phá lệ đi học với em trai em gái. Nhóm bốn người vừa đi vừa nói cười rất náo nhiệt.
Đi được mấy bước, Chu Tiểu Hà và Chu Chí Hải gọi ầm ĩ đuổi theo.
Bốn người biến thành sáu người, gần đến trường đội ngũ càng ngày càng đông.
Đại Bảo hỏi Chu Chí Hải: “Nhóc này, em học cùng lớp với Đại Nha. Sau này phải thay anh giám sát, ai dám bắt nạt em gái anh, em phải báo ngay cho anh biết đấy, nghe rõ chưa?”
Chu Chí Hải vô ý nói: “Anh Đại Bảo, xem anh nói gì kìa. Có em ở đây sao có thể trơ mắt nhìn người khác bắt nạt em họ em chứ? Anh cứ yên tâm, ai dám trừng mắt với Đại Nha, em sẽ xông lên đánh nó.”
Đại Bảo hài lòng gật gật đầu: “Thế còn được, thế mới đúng là anh em nhà họ Chu chúng ta.”
Nghe cuộc đối thoại giữa hai người này rất giống hai tên thổ phỉ. Chu Tiểu Vân trợn trắng mặt, kệ xác họ, để họ tự biên tự diễn. Không nghĩ xem, trong lớp có một thuần thú sư siêu cấp sủng ái lớp trưởng như cô, ai dám bắt nạt cô chứ?
(thuần thú sư: người huấn luyện động vật, ở đây tức là thầy Phương đó)
Cố Xuân Lai: “Tốt, hoan nghênh hoan nghênh. Hai anh em chúng ta hợp tác, chơi cả ngày.”
Lý Thiên Vũ: “Ok, thế tối thứ sáu tôi sang luôn, tối đó hai chúng ta ngủ chung một giường.”
Hoá ra hai người này đã cấu kết với nhau làm việc xấu từ lúc nhỏ, Cố Xuân Lai không hổ là “bạn tốt nhất” của Lý Thiên Vũ.
Lý Thiên Vũ đang với nói chuyện Cố Xuân Lai, đột nhiên có cảm giác ai đó nhìn mình. Cậu quay một vòng, đến khi nhìn thấy đó là Chu Tiểu Vân thì cuối cùng đã phát hiện ra điểm bất thường.
Hả, từ trước đến nay không thèm nhìn mình một cái, nay Chu Tiểu Vân kia lại nhìn mình chằm chằm làm gì?
Nói đến người này, Lý Thiên Vũ rất buồn phiền, hôm khai giảng cậu chỉ vô ý đụng phải cô bé đó thôi đã khiến bàn tay cô chảy máu? Sau đó cậu có bắt nạt cô bé đó đâu?
Đầu tiên là Thầy Phương gọi cậu lên “Nói chuyện”, nói suốt cả buổi; tiếp theo đến lượt Chu Chí Hải bị cảnh cáo khiến cậu mạc danh kỳ diệu. Về sau nghe bạn học nói Chu Chí Hải là anh họ Chu Tiểu Vân mới hiểu hoá ra là đòi lại sự công bằng cho cô bé này; tệ nhất là ngay ngày hôm sau anh trai Chu Tiểu Vân, Chu Chí Lương định đánh cậu, cậu oan uổng quá!
Còn Chu Tiểu Vân kia, cả ngày mặt mày ủ rũ khiến Vương Tinh Tinh ngồi trước không có việc gì lại giết cậu bằnh ánh mắt, giống như tất cả lỗi thuộc về cậu ấy, cậu oan quá mà.
Đáng giận nhất là Vương Tinh Tinh còn phát động con gái trong lớp tẩy chay cậu, khiến Lý Thiên Vũ buồn bực mãi.
Mượn cục tẩy cũng không cho mượn! Quá mất mặt!
Cố Xuân Lai cứ cười nhạo mình ác giả ác báo, chẳng an ủi bạn tí gì.
Thực ra cậu đã làm tội ác tày trời gì chứ! Có cần trừng phạt cậu như thế không? Cậu quá đáng thương, hic hic!