Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 340 : Giật dây bắc cầu (1)

Ngày đăng: 04:58 19/04/20


Buổi chiều thứ sáu hết giờ học, Dương Phàm ra cổng trường học chờ Lý Thiên Vũ.



Đợi hơn nửa giờ mới thấy Lý Thiên Vũ đạp xe đạp đến, Dương Phàm trách: “Sao giờ mới đến hả? Tớ chờ cậu lâu quá rồi.”



Lý Thiên Vũ hô to oan uổng: “Hết tiết là tớ phi đến ngay, suốt đoạn đường đạp xe rất nhanh. Năng lượng toàn thân tiêu hao hết sạch, không được, tối nay cậu phải mời tớ ăn một bữa no nê để tớ bồi bổ.”



Dương Phàm cười vỗ vai Lý Thiên Vũ: “Đi, xin mời. Học kỳ này tớ lại cầm học bổng loại một, tiền kia tớ vẫn giữ lại không tiêu đến. Đêm nay mời cậu và Chu Tiểu Vân oánh chén một bữa.”



Lý Thiên Vũ không khách khí nói : “Đương nhiên, tớ muốn chọn cửa hàng đắt một chút, tiêu hết học bổng của cậu thì thôi.”



Hai người đùa giỡn một lúc, thì thấy Chu Tiểu Vân và Tưởng Tiêu Đan cùng đi tới.



Lý Thiên Vũ thấy Chu Tiểu Vân sớm lên nghênh đón, kỳ quái chính là, luôn luôn bình tĩnh Dương Phàm hình như cũng có chút kích động a! Nhìn lại ánh mắt Dương Phàm nhìn thẳng vào Tưởng Tiêu Đan bên cạnh Chu Tiểu Vân, trong lòng anh đã hiểu. Ha ha, hóa ra Dương Phàm coi trọng Tưởng Tiêu Đan a!



Trong lòng Lý Thiên Vũ đang thầm vui mừng, Dương Phàm ơi Dương Phàm, cậu cười tớ bao nhiêu năm qua. Bây giờ, cuối cùng đến lượt cậu. Ha ha!



Chu Tiểu Vân nhìn thấy Lý Thiên Vũ, nở nụ cười: “Đã lâu không gặp, có vẻ cậu rất bận nhỉ!”



Lý Thiên Vũ giả vờ giả vịt thở dài nói: “Không có cách nào khác, ai giống cậu và Dương Phàm học giỏi thế. Con nhà nghèo tụi tớ muốn học đại học đành phải vất vả hơn người.”



Bị Dương Phàm đập một quyền: “Xuống địa ngục đi!”



Đương nhiên Chu Tiểu Vân biết gia cảnh của Lý Thiên Vũ.




Giật dây bắc cầu? Việc này Chu Tiểu Vân chưa bao giờ làm, nể tình bạn học cũ cô lập tức đáp ứng .



Được rồi được rồi, thành thật thừa nhận, cô muốn xem trò vui của Dương Phàm!



Dương Phàm này, cả ngày như bà tám động tí lấy người khác ra pha trò, Chu Tiểu Vân sớm khó chịu vì điểm đó của cậu ta. Hiện tại á, hắc hắc, cuối cùng đến phiên Dương Phàm động dục — ách, không, là động tâm. Không cười nhạo cậu ta thì uổng quá.



Lý Thiên Vũ nghĩ không khác Chu Tiểu Vân lắm, hai người đều ôm tâm tình xem kịch vui đi theo.



Bốn người chia làm hai, Dương Phàm cùng Tưởng Tiêu Đan đi trước, Chu Tiểu Vân và Lý Thiên Vũ đi sau một đoạn.



Lý Thiên Vũ vừa đi vừa hỏi Chu Tiểu Vân: “Tiểu Vân, thời gian này trôi qua thế nào?” Mỗi lần Lý Thiên Vũ viết thư đều kín một tờ giấy, Chu Tiểu Vân hồi âm chỉ có mấy câu.



Đương nhiên Lý Thiên Vũ không dám xoi mói gì, nghĩ thầm chỉ cần cô ấy chịu hồi âm là được rồi.



Chu Tiểu Vân kể chuyện ở Hội văn học Trăng Lưỡi Liềm.



Lý Thiên Vũ mẫn cảm phát giác cái tên Tần Hãn hội trưởng trong miệng Chu Tiểu Vân kia có chút vấn đề, thầm nghĩ sau khi ăn xong phải hỏi Dương Phàm xem vị Tần Hãn này là thần thánh phương nào.



Lý Thiên Vũ kể cho Chu Tiểu Vân chuyện làm gia sư: “Học sinh của tớ là một em lớp mười một, cả ngày mê lên mạng, coi như thông minh, chỉ lười không chịu học. Một tuần hai tối, cộng thêm làm thứ bảy và nửa ngày chủ nhật.”



Dương Phàm nghe Lý Thiên Vũ kể chuyện làm gia sư, cảm thấy hứng thú cũng hóng hớt nghe.