Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi

Chương 136 : Sau này con sẽ là người Triệu gia

Ngày đăng: 09:51 18/04/20


Edit: Thiên Âm



Mặc dù buổi tối mùa hè cực kỳ nóng bức, nhưng buổi sáng thoải mái hơn nhiều.



Gió lạnh mùa hè khoan khoái vô cùng, thoải bay xiêm y trên người, mang theo những nỗi bực tức trong người, mang lại sự bình yên.



Triệu Tương Nghi mở to đôi mắt còn buồn ngủ của mình, theo thói quen lấy tay xoa mắt, mọi người đều dậy hết rồi…Nhớ đến chuyện buổi tối hôm qua, Triệu Tương Nghi bật người đứng dậy, chỉ mặc trung y rồi mang giày đã nhảy xuống giường chạy ra ngoài.



Lúc chạy ra khỏi cửa đụng phải Phương thị, Triệu Tương Nghi ngẩng đầu hỏi: “Bà nội, Uyển Dao tỷ tỷ đâu rồi.”



Phương thị ôn hòa cười, sau đó điểm nhẹ lên trán Triệu Tương Nghi: “Hoảng cái gì, giống con mèo hoang vậy, yên tâm đi, không sao, đi rửa mặc rồi mặc quần áo cho nghiêm chỉnh vào, sau đó đến nhà chính ăn sáng mau.”



Triệu Tương Nghi nghe xong, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, xoay người trở về phòng, bắt đầu tự mặc quần áo, rửa mặt chải đầu, chải một kiểu tóc đơn giản gọn gàng, rồi mới ra cửa.



Đi đến nhà chính, Triệu Tương Nghi kinh ngạc phát hiện, đã quá trễ, mà ca ca Triệu Hoằng Lâm còn chưa đi học ngược lại đang ngồi ngay ngắn trước bàn, thẳng lưng nhìn Tề Uyển Dao, mắt chưa từng rời khỏi một lần.



Triệu Tương Nghi lặng lẽ đi vào phòng, ngồi xuống bên cạnh Tề Uyển Dao, dịu dàng cười với vị tỷ tỷ này, thấy cháo hoa trước mặt chưa đụng tới, không khỏi mở miệng nói: “Uyển Dao tỷ tỷ ăn cháo nha.” lại sờ đầu mình nói, “Muội ngủ hơi nhiều nên dậy trễ.”



Tề Uyển Dao cười cười, không có mở miệng nói, có lẽ là do trong lòng còn kinh sợ.



“Muội rời giường rồi thì hãy hảo hảo bồi Uyển Dao tỷ tỷ của muội cho thật tốt, ca đến học đường đây.” Triệu Hoằng Lâm thấy Triệu Tương Nghi đã dậy, bèn đứng lên xoay người rời đi, lúc này Triệu Tín Lương đã sớm đến Thiên Hi Lâu, nếu không khi nhìn thấy Triệu Hoằng Lâm bây giờ còn ở nhà, không biết đã lo lắng như thế nào đây. Mùa thu năm nay sẽ tham gia thi viện, vậy mà ca ca không giống như đứa học sinh cấp ba ở hiện đại, phải trải qua chút căng thẳng trước mùa thi đến gần.



Triệu Tương Nghi nghĩ như thế nào đi nữa thì Triệu Hoằng Lâm vừa mới rời đi, liền kéo tay Tề Uyển Dao cười nói: “Ngày hôm nay đi theo muội đến tú phường chơi đi, bà chủ Nhâm bây giờ là sư phụ của muội, muội mỗi ngày đều đến đó học nghệ. Dù sao tỷ cũng không có việc gì làm, một mình ở nhà với bà nội cũng không biết nói cái gì, như vậy sẽ buồn đấy.”
Đúng vậy, nàng đột nhiên bắt đầu mơ hồ mong muốn, Nhâm thị có thể gả cho Triệu Tín Lương làm vợ kế. Mặc dù nghe có vẻ không hay lắm, thế nhưng Triệu Tín Lương và Nhâm thị, hai người này nam chưa lấy, nữ chưa gả, ai cũng không ép buộc được, ở thời đại này chế độ phong kiến có chút cởi mở, quả phụ bị chồng bỏ có thể đi tái gái là chuyện thường, chỉ cần họ cam tâm tình nguyện là được, như vậy sẽ không có kẻ nào đặt điều sau lưng hết.



Triệu Tín Lương Tính là người trung thực, chân thành và chăm chỉ, đồng thời là người rất cẩn thận cùng chu đáo, biết chăm sóc người khác. Tính tình Nhâm thị cường ngạnh, nhưng rất biết trị gia, tin tưởng có thể làm một bà chủ gia đình hiền tuệ. Tính cách hai người này bổ sung cho nhau, nếu không nên duyên vợ chồng thì thật tiếc.



Nhâm thị so với Lã thị thì tốt hơn gấp trăm nghìn lần.



Đều nói nhìn tính tình sẽ biết gai đình người đó ra sao, phụ thân Nhâm thị là tiên sinh dạy học, còn là tú tài, chắc chắn là người hòa ái biết lễ, mẫu thân Nhâm thị thì không cần phải nói, nhìn Nhâm thị như vậy, mẫu thân khẳng định là người cẩn thận chu đáo, ôn nhu thục đức rồi, không giống như người nhà mẹ đẻ Lã thị, xúc phạm người khác không nói, mà nhân phẩm cũng là nằm trong hàng ‘cực phẩm’ tồi tệ.



Nếu như cha nàng sớm gặp được Nhâm thị thì tốt biết bao? Cả hai cũng không bị dày vò mấy năm qua rồi.



Thế nhưng... Nói đi nói lại thì, không có Lã thị, như vậy sẽ không có ca ca tài trí và nữ nhi khéo léo động lòng người như nàng rồi.



Triệu Tương Nghi một đường suy nghĩ miên man, bất tri bất giác đã đến đại môn Như Ý phường



Nhấc chân đi vào, Triệu Tương Nghi đầu tiên là nhìn thấy Nhâm thị, nhâm thị mặc một cái váy hoa viền ẩn cúc, bên hông là một đai ngọc, càng tôn cái eo nhỏ duyên dàng, làn da trắng nõn trong ngày hè mà cứ tưởng như là ôn tuyền tuyền mát mẻ, làm cho người ta nhìn mà cảm thấy thoải mái



“Sư phụ sớm, hôm nay không phải là con cố ý đến trễ đâu.” Triệu Tương Nghi cười chào hỏi.



Nhâm thị biết cả nhà bọn họ vì chuyện của Tề Uyển Dao mà bận rộn cả một đêm, vì vậy cũng không có so đo, chỉ bảo Triệu Tương Nghi đi lên lầu luyện tập nữ hồng.



Hôm nay Nhâm thị nhìn qua có chút vội vội vàng vàng, không biết chuyện làm ăn có vấn đề gì không mà khiến cho Nhâm thị vội vàng đến thế.