Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi
Chương 18 : Buông xuống
Ngày đăng: 09:50 18/04/20
Từ chương này trở đi,sẽ k chỉnh sửa nữa mà post lun, vì Q bận thi và J edit lun tay nên k có thời gian chỉnh, các bạn thấy chỗ nào k hợp lí thì comt cho mình để mình chỉnh nha.
------J-------
Chương 18: Buông xuống
Sau khi ăn trưa xong, mùi thơm ngọt ngào của chén cơm mới ăn vẫn như cũ lưu lại giữa môi và răng Triệu Tương Nghi, nàng thỏa mãn trở về vị trí ban nãy bày ra cơm canh ngon lành kia, trên miệng lộ ra nụ cười ngọt ngào.
Ở nhà, Bùi Tử Quân thường có thói quen ngủ trưa, cho nên sau khi ăn xong cơm trưa liền bị Triệu Hữu Căn an bài nghỉ ngơi tại nhà cũ, hai nhà tương đối rất gần nên Bùi Tử Quân cực kỳ cao hứng hứa với Triệu Tương Nghi rằng đợi sau khi hắn tỉnh dậy sẽ đến đây tìm nàng đi chơi, hơn nữa Triệu Tương Nghi biết hắn là một người hiền hòa lại lễ phép với người lớn trong nhà nàng, đương nhiên vui vẻ đáp ứng hắn.
Phía bên này thừa dịp người lớn trong nhà ai bận việc nấy, Triệu Tương Nghi lén lút như một con mèo chạy tới ngoài cửa đại phòng, vừa rồi ca ca bị phụ thân kêu vào nói chuyện cũng không biết hai người này nói gì với nhau nữa. Xuất phát từ lòng hiếu kì và quan tâm người thân mình nên Triệu Tương Nghi sớm có ý định nghe lén.
“Cha, ngài tìm con có chuyện gì không?” Một lát sau bên trong phòng truyền đến tiếng nói của Triệu Hoằng Lâm, xem ra chỉ mới bắt đầu nói chuyện thôi, Triệu Tương Nghi ổn định lại tâm tư của mình rồi mới tiếp tục đứng bên ngoài phòng nghe lén.
Trong phòng, Triệu Tín Lương thở dài một hơi, trầm mặc một hồi lâu mới mở miệng hỏi: “Hoằng Lâm, trong lòng con có phải là rất hận cha không có một chút bản lãnh gì đúng không?”
Tức khắc trong phòng lâm vào một mảnh trầm mặc không một tiếng động.
Triệu Tương Nghi tim muốn nhảy dựng lên, thầm kêu không tốt, vì cái gì mà cha lại có ý nghĩ như vậy, hơn nữa đại ca nàng có phải hay không thật giống như câu hỏi mà phụ thân Triệu Tín Lương hỏi, tận trong đáy lòng mơ hồ oán giận đối với phụ thân?
“Không thể nào, cha sao lại hỏi như vậy?” Thật lâu sau, Triệu Hoằng Lâm mới mở miệng trả lời, Triệu Tương Nghi có thể cảm giác được rằng Triệu Tín Lương sau khi nghe được câu nói đó mới thoải mái thở ra một ngụm khí lớn.
=== ====== ===== Lời tác giả==== =======
Thấy ở trong phần bình luận sách có người bình luận rằng nữ chủ là một người vô dụng, không biết mắng chửi người gì hết, ta xin có lời giải thích
Đây là do ta sơ ý, là ta không viết rõ ràng tính tình kiếp trước của nàng ấy.
Nàng ấy hai mươi hai tuổi, sinh hoạt tại thành thị, tốt nghiệp đại học sau gặp thiên tai xuyên qua tới này thời không này, có thể nói kiếp trước của nàng ấy rất là tốt, vẫn chưa bao giờ gặp phiền toái gì hết nên dưỡng thành tính cách ôn hòa.
Kiếp này thành một nữ hài tử ba tuổi, Kẹo Vitamin C nghĩ như vầy, tuy rằng nàng ấy có linh hồn của một người hai mươi tuổi nhưng có thể nói thỉnh thoảng thoảng sẽ số tuổi hiện tại ảnh hưởng, ta không hy vọng rằng nữ chủ sẽ gặp khó khăn hay tình cảnh thực tế phức tạp gì mà há miệng mắng chửi người. ( yếu ớt nói một câu, mắng chửi người cũng không đại biểu người này hữu dụng hoặc lấy lợi hại đi?)
Ngoài ra, ta không cho rằng nữ chủ của ta là một người vô dụng, người vô dụng sẽ không ở trước mặt đám tiểu tử hư mà lấy đá đánh người, dùng biện pháp này để bảo vệ ca ca mình. Người vô dụng sẽ không bao giờ tìm cách kiếm nhiều tiền, mang ấm áp đến cho nhà của mình ( tuy rằng trước mắt chưa thực hiện được ~)
Ta có thể cam đoan rằng nàng ấy không phải là người để cho người khác khi dễ mình.
=== ===
[1] Hũ nút: người bí ẩn, khó hiểu
[2] Nghĩa là ‘ Dùng gậy tre đánh một lần chết cả một đám người’, chưa hiểu ý của câu này lắm, ai biết comt cho mình ý câu này muốn nói gì nha