Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi
Chương 182 : Dọn vào nhà mới
Ngày đăng: 09:51 18/04/20
Edit: Tiểu Âm
Triệu lão tam và Lục thị không còn cách nào khác, chỉ đành chịu đau đớn trên người về nhà mình, rất sợ ở đây thêm một khắc nào nữa, bọn họ sẽ tìm ra thêm mấy cách chỉnh chết hai người.
Mọi người thấy thế, trong lòng cũng hả giận, cuối cùng cũng có thể trị được hai người rồi. Vì thế, mọi người nhìn Nhâm thị với ánh mắt kính nể.
Nhâm thị không vì làm tốt mà kiêu ngạo, chỉ cười: “Cha mẹ, chẳng biết con làm vậy, hai người có thoả mãn không?”
“Thoả mãn, có thể lấy lại công đạo cho vợ chồng lão nhị, lại có thể trừng phạt được vợ chồng lão tam, mà không tốn chút khí lực nào, cũng là một vấn đề nan giải, không thể có biện pháp nào tốt hơn biện pháp này.” Hai mắt Phương thị sáng lên, đối với đứa con dâu này càng ưng ý hơn.
Nghe bà bà [mẹ chồng] khen, Nhâm thị mỉm cười: “Cha mẹ thấy thoả mãn là tốt rồi, sau này có chuyện như thế này, mong cha mẹ đừng xem con là ngoại nhân, đều là người một nhà, có việc gì thì cùng nhau giải quyết.” Dứt lời, đi tới trước mặt Lý thị trấn an, “Nhị đệ muội, khi đến đây tẩu có chuẩn bị cho muội thuốc dưỡng thai tốt nhất, còn có thuốc bổ máu, cho nên muội phải nhớ bảo nhị thúc nếu cho muội uống đấy, nếu chăm sóc chu đáo, hài tử sẽ không có vấn đề gì.”
“Cảm ơn đại tẩu.” Lý thị cảm kích nhìn Nhâm thị, vốn quan hệ chị em dâu giữa Lã thị, Dương thị đã làm cho Lý thị cảm thấy thất vọng, nhưng sau khi Nhâm thị xuất hiện, Lý thị càng thêm có lòng tin về mối quan hệ chị em dâu, Lý thị tin tưởng Nhâm thị là một người dễ thân cận.
“Đại tẩu là một người hiền lành, nếu như đại ca có thể gặp tẩu sớm hơn, cũng sẽ không...” So sánh giữa hai người Nhâm thị và Lã thị, Triệu lão nhị nhớ về chuyện xưa.
Nhâm thị đúng lúc ngăn lại: “Đều đã qua, chúng ta hãy sống cho hiện tại.”
“Con dâu lớn nói đúng đó.” Triệu lão gia tử không kìm lòng khen Nhâm thị.
Trò khôi hài hữu kinh vô hiểm này cứ vậy mà kết thúc, một nhà Triệu Tương Nghi ngồi xe ngựa về trấn Thanh Hà, bởi vì Nhâm thị cần xử lý chuyện ở Như Ý phường nữa.
Mà tam phòng bên kia, truyền đến tin tức, có người nói Triệu lão tam cả ngày lẫn đêm đau đến chết đi sống lại, nhưng mà những người trong thôn thấy hoài cảnh này nên cứ ngỡ là trò đùa mà châm chọc mãi.
Trong một thời gian dài, từ khi người trong tam phòng nhận được giáo huấn đau đớn ấy, cũng không dám làm điều xằng bậy gì.
Đến tận đây, danh tiếng Nhâm thị ở Triệu gia thôn lan toả nhanh chóng, hơn phân nửa là ở phương diện tốt. Tất cả mọi người đều nói Nhâm thị quản gia rất giỏi, khuôn mặt xinh đẹp, mà ưu điểm nhất chính là có thể trị người.
Đến đầu tháng chín, Nhâm thị thực sự làm như nàng nói, đóng cửa Như Ý phường, nói là đã đem chuyện xử lý ổn cả, chỉ là Như Ý phường đột ngột đóng cửa không kinh doanh, làm cho nhiều khách quen không cam lòng, dù sao tay nghề Nhâm thị cũng tốt, mà các tú nương nàng bồi dưỡng có tay nghề cũng tốt, nếu các nàng không mở cửa buôn bán, thì họ phải đi nơi nào tìm tú phẩm có chất lượng như thế đây?
Cả thành viên trong hội thương nghiệp, đột nhiên nghe tin Nhâm thị rời khỏi hội, mọi người thở dài không ngừng, lưu luyến không rời. Lại có người, đem tức giận chĩa vào Triệu Tín Lương, nói là vì hắn, nên một nữ nhân thông minh như Nhâm thị bị mai một tài năng. Có điều những người này là những người yêu mến Nhâm thị nên không có bao nhiêu.
Mặc kệ ánh mắt ngoại nhân như thế nào, nghị luận ra sao, thì Nhâm thị chính là chủ mẫu đại phòng Triệu gia, toàn tâm toàn ý làm hậu phương cho Triệu Tín Lương, thay hắn lo lắng mỗi khi làm đại sự.
Cho nên trấn Thanh Hà, ngay cả những hương trấn gần bên, đều lan truyền đại danh Nhâm thị, Nhâm thị giống như là một truyền kỳ, từ khi khởi nghiệp ở trấn Thanh Hà, xuất đầu lộ diện mở tú phường, cho đến khi không còn tiếp tục kinh doanh nữa, an tâm là chủ mẫu, thì nàng vẫn là chủ đề câu chuey65n phiếm mỗi khi thưởng trà.
Nhâm thị xử lí mọi chuyện ở Triệu gia một cách có trật tự, mua toà nhà với tốc độ nhanh nhất, hiệu quả sửa chữa cũng nhanh hơn, Nhâm thị và bà bà Phương thị còn cùng nhau chọn một ngày tốt để mọi người dọn vào nhà mới.
Nhâm thị và Triệu Tín Lương là chủ gai đình, nên ở viện lớn ở trung tâm toà nhà, Triệu Hoằng Lâm đặt là Lương Viên. tên này lấy từ tên Triệu Tín Lương đặt, đơn giản, dễ nhớ, hay nên mọi người đều tán thành.
“Được rồi, một chuyện khác nữa là các ngươi đã biết chủ tử của mình là ai, quý phủ bọn ta rất đơn giản, không hy vọng các ngươi đem bầu không khí này thay đổi, nghe hiểu lời của ta không?” Nhâm thị dặn thêm.
Mọi người đồng loạt đáp ứng.
Nhâm thị hài lòng ngồi xuống uống một ngụm trà, cung kính hỏi ý kiến Phương thị và Triệu lão gia tử: “Cha, nương, hai người cảm thấy thế nào?”
“Đều tốt cả con dâu, con làm việc thật là lưu loát” Phương thị đối với cách làm của Nhâm thị khen không dứt miệng.
Hạ nhân thấy quan hệ mẹ chồng nàng dâu nhà này rất tốt, không khỏi thở dài một hơi, âm thầm thấy may mắn. Bởi vì những vị này không đấu đá, mà họ cũng có thể sống một cuộc sống đơn giản, như vậy cũng giảm bớt không ít phiền phức.
“Con thấy hôm nay dọn nhà, chọn hạ nhân, mọi người cũng có chút mệt mỏi, chi bằng để bọn họ đưa mọi người về nghỉ. Vừa vặn xem gia cụ mới của quý phủ, con đã cho người đưa gia cụ đến Chỉ Lan Viện, chỉ chờ cha nương đánh gái.” Nhâm thị săn sóc nói.
Lúc này, Triệu Hoằng Lâm đưa Tề Uyển Dao vào nhà thuỷ tạ thưởng thức bộ trà cụ mới của hắn.
“Thiến Tuyết, Tố Âm.” Nhâm thị gọi hai thiếp thân nha hoàn hầu hạ Nhị lão Triệu gia, “Các ngươi phải hầu hạ lão thái gia, lão phu nhân cho tốt, nếu làm không tốt, đừng có trách ta.”
“Vâng, phu nhân.” Thiến Tuyết và Tố Âm tuân lệnh, hai người hiểu biết sâu, thích hợp hầu hạ lão nhân. Hai người lẳng lặng đi theo phía sau Nhị lão rời khỏi phòng khách.
“Nương, con đem Bích Văn, Chi Chi đi Trầm Tiêu Viện trước.” Triệu Tương Nghi đứng dậy, Triệu Mẫn Mẫn cũng đứng dậy theo.
“Không phải muội cùng Mạn Vân chơi rất vui vẻ sao? Sao giờ lại muốn theo tỷ đây?” Triệu Tương Nghi bẹo khuôn mặt nhỏ của Triệu Mẫn Mẫn, cất cao giọng hỏi.
Mạn Vân là nha hoàn Triệu Mẫn Mẫn đặc biệt dính.
Triệu Tương Nghi nói những lời này xong, Mạn Vân liền bày ra bộ dáng thật xin lỗi.
“Biểu tiểu thư, để nô tỳ ôm, nô tỳ đã từng hầu hạ những tiểu chủ tử giống như biểu tiểu thư, nên biết cách chăm sóc.” Thu lại bộ dạng có lỗi, Mạn Vân bước đến nói.
Nhâm thị hài lòng gật đầu: “Chả trách Chu mụ mụ ở vùng này có danh tiếng rất tốt, người ở dưới trướng bà ấy làm việc thoả đáng, nghiêm túc làm việc.
” Chúng ta đi thôi.” Triệu Tương Nghi cũng không thể ôm được tiểu bất điểm Triệu Mẫn Mẫn, có người muốn giúp, nàng đương nhiên nguyện ý.
Triệu Nguyệt Cầm vẫn có chút lo lắng cho nữ nhi, vì vậy cũng đi theo, dù sao đến Bích Thủy Viện cũng phải đi qua Trầm Tiêu Viện, vừa lúc đưa hai tiểu nha hoàn này đến Bích Thủy Viện làm quen.
Chờ mọi người rời đi hết rồi, Nhâm thị cũng không rãnh rỗi, tiếp tục bàn với A Bình chuyện đãi tiệc mừng tân gia và việc trong nhà
Theo phong tục thời này, dọn vào nhà mới thì phải bày rượu mở tiệc chiêu đãi thân bằng bạn tốt, nhà họ ở trấn Thanh Hà bây giờ cũng có chút danh vọng, tự nhiên là không thể thiếu chuyện này.
Yến hội lúc đó, những khách nhân đến dự, danh mục quà tặng, vấn đề chỗ tiếp đãi, Nhâm thị đều an bài thoả đáng, một chút cũng không để rắc rối xảy ra, để tránh làm mình mệt mỏi.