Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi

Chương 196 : Song Hỉ Lâm Môn

Ngày đăng: 09:51 18/04/20


Edit: Thiên Âm



Nếu như nàng có thể điều chế được, cuộc sống của gia đình sẽ tốt hơn nữa, còn có thể trị dứt luôn bệnh cảm cúm càng tốt, nghĩ theo kiểu nào cũng thấy có lợi



Sức miễn dịch của người cổ đại vốn yếu ớt, khoa trương hơn chỉ một chút thương hàn đã lấy mạng người , nếu nàng có thể luyện chế ra một loại thuốc có hiệu quả cao hơn thuốc Bắc, đồng thời mở rộng ra, không biết có thể giúp bao nhiêu người, hơn nữa còn có thể đem lại sinh ý đến cho hiệu thuốc nhà mình, đem đến nguồn khách hàng lớn tin cậy



Đang lúc Triệu Tương Nghi bận rộn nghiên cứu, Lý thị bên kia đang trong thời gian sắp sinh. Đã đầu tháng tư, khí trời từ từ trở nên nóng bức.



Triệu gia Nhị lão quan tâm, đã sớm về Triệu gia thôn ở, như vậy khi Lý thị sinh con, họ cũng có thể giúp một tay, chứ dựa vào một mình Triệu lão nhị là không được.



Mười bảy tháng tư hôm đó, Lý thị đột nhiên đau bụng, vì đã từng sinh con nên biết là mình sắp sinh, vì vậy cố ổn định nằm lại trên giường, gọi Phương thị.



Phương thị còn sợ hơn so ới Lý thị, lúc trước đã có lần xém sinh non, Phương thị tự cũng là không dám khinh xuất.



Triệu lão gia tử và Triệu lão nhị đã nhanh chóng đi mời bà đỡ đến, Phương thị bắt đầu lo lắng đi chuẩn bị nước nóng,vải bông sạch, kéo.



Đến xế chiều, Lý thị thuận lợi sinh hạ một nam hài, mập mạp nhưng không khóc, chờ cả nhà Triệu Tương Nghi chạy từ trấn trên về chúc mừng, thì đứa nhỏ đang oa oa khóc, tiếng khóc vang dội khiến mọi ngời yên tâm.



Nhâm thị hâm mộ nhìn Lý thị, cẩn thận ôm lấy đứa nhỏ bọc trong tã lót, nàng rất thích hài tử, tuy nói trong nhà có hai đứa nhỏ đã xem nàng là mẫu thân, cũng không vội cùng Triệu Tín Lương sinh thêm đứa nữa, thành hôn cũng hơn một năm, bụng của nàng vẫn như cũ không có động tĩnh gì,  khiến nàng rất tiếc nuối.



Đừng nói là đứa nhỏ trong lòng này, cho dù ngày ngày nhìn Triệu Mẫn Mẫn, nàng cũng rất thích



Lý thị nhìn ra tâm tư Nhâm thị, bèn trấn an nói: “Đại tẩu nếu thích hài tử, thì cùng đại ca sinh một đứa đi, trong nhà có thêm hài tử cũng rất náo nhiệt. Tẩu còn trẻ, đại ca lại khoẻ mạnh, có hài tử cũng là chuyện sớm hay muộn.”



“Cảm ơn lời chúc của muội.” Nhâm thị cười cười, đem hài tử trả lại cho Lý thị.


Nhâm thị nghe xong vui mừng nhìn sang, Triệu Tín Lương lập tức phái người xuất phủ đi mời đại phu.



Cùng lúc, Triệu Tương nghi bồi tại bên người Nhậm thị, rõ ràng có thể mà cảm nhận được tâm tình kích động của Nhâm thị.



Đại phu sau khi đến, cẩn thận chẩn mạch cho Nhâm thị, thái độ càng vui mừng, một lát sau khom người chúc mừng: “Chúc mừng các vị, phu nhân xác thực đã có thai, có điều thai nhi chỉ mới một tháng, cho nên  phản ứng cũng không rõ ràng”



“Là thật sao?” Nhâm thị không thể tin được vào tai mình, mới vừa rồi, nàng còn suy nghĩ, nếu như không phải là thật, nàng sẽ chuẩn bị tâm lí thật tốt, tránh thất vọng.



Đại phu đột nhiên tuyên bố nàng đã mang thai, giống như hòn đá từ trên trời rơi xuống đầu nàng, khiến nàng hôn mê vậy.



“Đúng vậy, đại phu nói nàng thật sự mang thai, tối hôm qua nàng nằm mộng quả nhiên là thai mộng” Triệu Tín Lương kích động bắt ấy hai tay Nhâm thị, bất chấp đại phu đang ở đây.



Phương thị sau khi biết được tin tức này, vui vẻ cực kỳ, vừa gạt lệ, vừa nói thầm: “Cám ơn các vị Bồ Tát phù hộ, xin đem lại bình an thuận lợi, bảo vệ Triệu gia ta”



“Nha, từ giờ trở đi, nàng chính là đối tượng được cả nhà bảo vệ, nghe đây, từ giờ trở đi, chuyện gì cũng không cần nàng quan tâm đến. Chuyện trong phủ tất cả để cho A Bình làm, cho dù là có chút sơ xuất cũng không sao, nàng không được phép đi trông nom. May vá cũng ít làm đi, hao tổn tinh thần,chuyện dạy Uyển Dao thêu thùa tạm thời gác lại, tránh cho quá mệt mỏi.Còn nữa không thể bồi bọn nhỏ chơi đùa tường xuyên, rất nguy hiểm, còn có......” Triệu Tín Lương bắt đầu liến thoắng không ngừng.



Nhâm thị ngọt ngào cười, nhất nhất gật đầu đáp ứng, lại nói Triệu Tín Lương càu nhàu.



Sau khi tin mang thai truyền ra, toàn bộ Triệu phủ trên dưới cũng nóng vọt lên, lúc tin tức truyền tới Triệu gia thôn,  Lý thị và Triệu lão nhị đều cao hứng,  Triệu gia bây giờ đúng là Song Hỉ Lâm Môn rồi.



Triệu Tín Lương kích động, liền cùng Nhâm thị thương định, muốn trong tháng tư chọn ngày tốt bày tiệc rượu chúc mừng, tăng thêm không khí vui mừng



Nhâm thị  cảm thấy bây giờ hạnh phúc mỹ mãn, cho nên cái gì cũng đáp ứng Triệu Tín Lương, kể cả những yêu cầu vô lý, nhưng nàng biết Triệu Tín Lương là vì nàng cùng hài tử, cho nên tất cả đều là dùng tâm tình ngọt ngào tiếp nhận.



Đứa bé này đến thật đúng lúc, hơn nữa lại có mộng đẹp báo tin, khiến cho cả nhà trên dưới cũng bắt đầu mong đợi đứa bé được sinh ra