Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi
Chương 233 : Đại hôn sắp tới
Ngày đăng: 09:52 18/04/20
EDIT: JULIA
“Chuyện này, mặc dù tôi không nói, nhưng chúng ta tự hiểu rõ trong lòng, tôi mặc kệ đã qua bao nhiêu năm, cô hẳn không quên được đi?” Lã thị có chút thoả mãn nhìn sắc mặt biến sắc của Tề Uyển Dao.
Tề Uyển Dao nháy mắt cứng đờ, dựa theo cửa ngã ngồi xuống đất, không để ý trên đất bụi bậm, trong mắt là phức tạp.
“Tại sao lại xuất hiện? Tại sao còn muốn nhắc chuyện đó với tôi...” Tề Uyển Dao lẩm bẩm nói, hai mắt vô thần.
“Đây là mệnh, cô có thể chống lại được sao?” Lã thị ngồi xổm người xuống, nhìn thẳng vào mắt Tề Uyển Dao, “Chuyện bây giờ cô có thể làm, chính là ngoan ngoãn nghe lời tôi chỉ có như vậy, cô mới bảo vệ được hạnh phúc của mình.”
Tề Uyển Dao kinh ngạc nhìn Lã thị, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Như vậy cũng tốt so với việc khi bạn đang đi trên con đường hạnh phúc, mắt nhìn thấy sẽ rất nhanh đến mục đích, không ngờ bước hụt rơi xuống vực sâu vạn trượng, bỏ mất mục đích.
“Tôi sẽ không giúp bà làm chuyện xấu.” Tề Uyển Dao cắn răng nói.
“Tôi có bảo cô làm chuyện xấu sao?” Lã thị tức giận nhìn Tề Uyển Dao, quan sát nàng từ trên xuống dưới, thầm nghĩ cô gái nhỏ này nhiều năm không gặp đã thay đổi rất nhiều.
“Tôi chỉ muốn cô giúp tôi làm một chuyện nhỏ.” Lã thị thiêu mi, vươn tay đỡ Tề Uyển Dao, “Đứng lên đi, quần áo đẹp như vậy, bị bẩn rất đáng tiếc.”
Nhưng Tề Uyển Dao lại đẩy tay Lã thị ra, tự mình đứng lên, cũng không đi vào trong ngồi, chỉ đứng ngoài cửa cảnh giác nhìn Lã thị.
“Tôi cũng đâu ăn thịt cô, thật là.” Lã thị tức giận nhìn Tề Uyển Dao.
Dừng một chút, thấy sắc mặt Tề Uyển Dao trắng bệch, Lã thị thấp giọng nói: “Cô sắp thành con dâu của tôi, tôi không đau cô thì đau ai? Mới vừa rồi doạ cô, là do tôi gấp gáp nên mới vậy. Cô đừng sợ, hãy nghe tôi nói đã.”
Hai tay Tề Uyển Dao hơi run ẩn ở trong tay áo, không nhìn Lã thị.
Nhưng thấy Lã thị nói: “Tôi biết, cô và Hoằng Lâm lập tức sẽ thành thân.”
Nhắc đến Triệu Hoằng Lâm, người Tề Uyển Dao không tự chủ run lên, chắc là nhớ đến chuyện của Niên Thế Hữu.
“Cho nên, tôi cũng đâu có ngốc, mà phá hư chuyện tình cảm của vợ chồng con trai mình?” Lã thị cứng rắn kéo tay Tề Uyển Dao, dùng lực, “Có điều chúng ta là mẹ chồng nàng dâu, cô cũng nên giúp tôi”
Tề Uyển Dao còn chưa nói, mày nhíu càng chặt hơn.
“Cũng không có nhiều, cô chỉ cần làm hai chuyện thôi.” Lã thị thủ thế, thấy Tề Uyển Dao không có mở miệng kháng nghị, coi là nàng ngầm cho phép, liền cao hứng nói:
“Thứ nhất, vào ngày thành thân cô là tân nương, tất nhiên lời nói của cô là lớn nhất, nói ra ai cũng nghe theo. Tôi muốn cô nói với trưởng bối, cho tôi ngồi ở ghế dành cho mẫu thân, lúc bái cha mẹ chồng, nhất định phải bái tôi.” Lã thị nói đến đây mà, đột nhiên oán hận nói, “Tuyệt đối không được bái nữ nhân kia.”
“Nữ nhân kia” đương nhiên là chỉ Nhâm thị.
“Tôi làm không được, bá mẫu đối đãi với tôi luôn tốt” Tề Uyển Dao mạnh mẽ rút tay về.
“Cô làm được” Lã thị tức giận,”Chỉ là muốn hay không muốn mà thôi.”
Nói xong, cũng không kịp Tề Uyển Dao đồng ý hay không, liền nói điều kiện thứ hai: “Thứ hai, đương nhiên dễ làm hơn. Cũng không cần cô làm chút chuyện đặc biệt gì, chỉ cần cô ở trước mặt Hoằng Lâm, Tương Nghi, nói tốt cho tôi, cô luôn thân cận với hai đứa nó, nếu cô nguyện ý mở miệng, hai đứa nó sẽ thay đổi cách nhìn với tôi.”
Thấy sắc mặt Tề Uyển Dao không thay đổi, Lã thị cắn răng ám chỉ: “Thật không dám giấu diếm, thời gian của tôi không nhiều, tôi mắc phải huyết chứng, lần này trở về, là hy vọng có thể sống với bọn nhỏ... Tôi hy vọng tụi nó tha thứ, muốn nghe tụi nó gọi tôi một tiếng ‘Nương’, chút nguyện vọng nhỏ đấy, cô không thể giúp tôi hoàn thành được sao?”
“Bà...” Tề Uyển Dao kinh ngạc không nên lời.
“Nhờ cô” Lữ thị nhấn mạnh.
Sắc mặt Tề Uyển Dao nhăn nhó, nàng thật sự không muốn giúp Lã thị làm những việc này, lần đi quan ngoại, tính tình nàng đã thay đổi rất nhiều, thành thục không ít, bây giờ, nàng chỉ mong có thể cùng Triệu Hoằng Lâm bình bình đạm đạm sống cả đời, hảo hảo cùng thân nhân sống chung, không muốn xen vào những chuyện rắc rối này.
Lã thị bên kia, thương thế dần dần ổn chuyển biến tốt đẹp, thấy Uyển Dao vẫn chưa đúng hẹn tới gặp mình, càng tức giận đến cả người run, bảo đại phu giúp mình truyền lời, nhắn với Tề Uyển Dao nếu không dựa theo lời bà ta nói, vậy ngày diễn ar hôn lễ, bà ta nhất định sẽ khiến nàng cả đời này gặp những người mình không muốn gặp nhất —— là cả gia đình đại bá đại bá nàng, là những người biết chuyện nàng đã trải qua.
Người mà Lã thị tin tưởng, chỉ có vị đại phu này
Vì sao?
Bởi vì Lã thị không có bệnh, tất cả đều được sắp đặt hết
Năm năm sống cuộc sống không chồng, không con, thê xác và tinh thần uể oải, Lã thị chán ghét cái loại cảm giác trống rỗng đau khổ, cuối cùng quyết định phải về được nhà này
Thế nhưng, lúc Lã thị quay lại, cũng không nhận được sự tha thứ của mọi người.
Vì vậy, Lã thị tốn không ít thời gian trù tính, cuối cùng bày ra một kế hoạch hoàn mỹ.
Từ lúc Lã thị xuất hiện ở trước mặt mọi người trong Triệu gia, bà ta đã bỏ ra một số tiền lớn, mua chuộc tất cả đại phu ở trấn Thanh Hà. Dù sao chỉ là nói dối, chính bà ta cũng không để ý chuyện bị nguyền rủa, bọn họ sao không chịu làm? Dù sao Lã thị cho mỗi người không ít bạc. Đây cũng là lý do Lã thị nói bạc của mình bị cướp hết.
Như vậy, chỉ cần Lã thị tận lực giả bộ bị bệnh trước mặt mọi người, tất cả sẽ tự động tiến hành.
Vô luận bọn họ có mời một đại phu nhà khác, thì đại phu đó sẽ nói cho bọn họ biết, lã thị bị mắc bệnh huyết chứng, thời gian không nhiều. Cũng không sợ bọn họ ngầm đi thăm dò, bởi vì không có đại phu nào ngu như vậy, nói thẳng ra nhóm đại phu sẽ không có chỗ tốt nào, thử hỏi dân chúng cả trấn Thanh hà này mà biết, nói đại phu thu tiền của người ta, lại còn giúp người khác nói dối, thì ai còn tin nữa, mà đến y quán xem bệnh?
Không muốn thân bại danh liệt, vậy cũng chỉ có giữ kín miệng.
Đây cũng là lý do tại sao Văn Châu hỏi kỹ đại phu, mà không lấy được câu trả lời như mong muốn.
Tề Uyển Dao bên kia nghe được người truyền lời nói, trong lòng gấp gáp.
Hôn kỳ gần đến, vốn đang vui sướng, đều bị chuyện này phá hư
Ngay l1uc Tề Uyển Dao khẩn trương, một câu nói của Triệu Tương Nghi đã nhắc nhở Tề Uyển Dao giải quyết chuyện này như thế nào
Triệu Tương Nghi lúc đó lôi kéo Tề Uyển Dao cảm khái nói: “Thời gian trôi qua thật nhanh, nhớ năm đó ở Triệu gia thôn….Giống như mới xảy ra ngày hôm qua.”
Ba chữ “Triệu gia thôn”, khiến Tề Uyển Dao phao cứu sinh.
Không bao lâu, Tề Uyển Dao liền thử thăm dò Triệu Hoằng Lâm, nói mình không muốn tổ chức hôn lễ ở trên trấn, nàng muốn cùng Triệu Hoằng Lâm quay về Triệu gia thôn thành hôn. Vì lý do an toàn, còn nói với Triệu Hoằng Lâm, việc này nhất định phải giấu Lã thị.
Triệu Hoằng Lâm tuy rằng không rõ Tề Uyển Dao sao lại đề nghị như thế, đồng thời còn đề phòng Lã thị, nhưng vừa nghĩ tới lần này Lã thị quay lại, cũng lo lắng bà ta làm loạn ở lễ cưới, đến lúc đó chuyện vui phá hư, liền đáp ứng.
Chẳng qua là cảm thấy làm như vậy có chút ủy khuất Tề Uyển Dao, hắn vốn là định cho Tề Uyển Dao một tiệc cưới long trọng.
Khi biết hai người sẽ về Triệu gia thôn thành hôn, Triệu Tín Lương và Nhâm thị càng hoảng sợ, có chút không đồng ý. Chỉ là Triệu Hoằng Lâm giải thích một phen, nói các loại nguyên do,hai vợ chồng tính toán lần nữa.
Phương thị giơ hai tay tán đồng.
Nhiều năm sống trong trấn, bà vẫn thích ở nông thôn hơn, dự định hết năm nay, sẽ đến ở nhà Triệu lão nhị, ở nông thôn không sợ thiếu phòng ở.
Như vậy, tiệc cưới chuyển đến Triệu gia thôn.
Lã thị không biết chuyện, mọi người xung quanh hùa nhau lừa bà ta, có điều tâm tư bà ta không có ở chỗ này, chỉ buồn bực Tề Uyển Dao không nghe lời mà thôi.
Âm thầm tính toán, chờ ngày bọn họ thành thân, sẽ khiến Tề Uyển Dao lúng túng thế nào. Đương nhiên, bà ta sẽ không ngu mà đến phá tiệc cưới, sẽ khiến Triệu Hoằng Lâm cũng lúng túng theo, như vậy con trai sẽ càng hận bà thêm
Bà cũng chỉ muốn lặng lẽ khiến Tề Uyển Dao chịu khổ thôi
Cái loại này đau khổ lại không thể nói nên lời, tin rằng Tề Uyển Dao sau khi biết, sẽ đến cầu xin bà ta.