Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi

Chương 243 : Bùi gia đưa sính lễ

Ngày đăng: 09:52 18/04/20


EDIT: JULIA



Trong từ đường ồ lên, mọi người đều mỉm cười Bùi Tử Quân, trong lòng đều hiểu



Triệu Tương Nghi vẫn đang chìm đắm trong vui sướng và kích động, nàng thậm chí quên mất phải hỏi thăm Bùi Tử Quân thế nào, chỉ ngây ng1o6c đứng tại chỗ, mím chặc môi đỏ mọng, trong mắt hiện lên một tầng sương mỏng.



Một tân khách đột nhiên kêu lên: “Nha, người ngoài cửa khí phái thật phô trương.”



Sự chú ý của mọi người dần dần chuyển ra phái bên ngoài từ đường.



Lập tức, trong từ đường ồ lên



Mọi người bắt đầu nói nhỏ, trên mặt hơn phân nửa vì vui sướng.



Người Triệu gia cũng nhìn ra ngoài, thấy bên ngoài xếp một hàng người dài, dẫn đầu là mấy nha hoàn, bà tử, quần áo đều mang sắc thái vui mừng, đều vây quanh một phụ nhân trung niên xinh đẹp, nhìn thấy những tên gai đinh, người nào người nấy đều mang hạ lễ đỏ thẫm, người sáng suốt nhìn liền biết đây là Bùi Tử Quân mang sính lễ đến cầu hôn. Như vậy phụ nhân trung niên kia chính là bà mối.



Vốn tiết trời trở nên giá lạnh, nhưng hàng người mặc áo hồng thì cảm giác ấm áp.



Triệu Tương Nghi thả lỏng người, Triệu Tín Lương và Nhâm thị đi ra ngoài từ đường nhìn



Bùi Tử đi xuyên qua đám người, ánh mắt vẫn dừng lại ở trên người Triệu Tương Nghi, hắn chậm rãi đi đến, vừa đi vừa ôn nhu nói: “Tương Nghi, huynh đã về.”



Triệu Tương Nghi gật đầu, nước mắt một lần nữa rơi xuống, thật cao hứng.



Ký ức trong nháy mắt trở về, khi đó nàng và Bùi Tử Quân ba năm không gặp, thậm chí lúc đó không có tình cảm sâu đậm như thế này, ở trong ấn tượng, Bùi Tử Quân vẫn là một hài tử có tính cách chấp nhất. Ba năm sau, một lần nữa xuất hiện trong thế giới của mình, mang đến không ít kinh ngạc và rung động không nhỏ, khi đó, hắn cũng như thế này, chậm rãi đi tới, nói câu ——



Tương Nghi, huynh đã về.



Có lẽ bắt đầu từ lúc đó, nàng bắt đầu chú ý đến Bùi Tử Quân đi?
Vì thế, từ ngày sinh nhật đến giờ, Triệu Tương Nghi vẫn luôn bị Nhâm thị huấn luyện.



Từ nữ hồng đến trù nghệ, lại từ trù nghệ đến phương diện nữ đức, Nhâm thị cơ hồ là đem tính tình mình thế nào truyền hết cho Triệu Tương Nghi.



Theo lý thuyết, gái y của tân nương tử phải tự mình thêu mới tốt, nhưng Triệu Tương Nghi ở phương diện nữ hồng thật không có thiên phú chút nào, Nhâm thị cũng chỉ có thể kiên trì dạy cho nàng kiến thức cơ bản, làm cho nàng nhìn qua không đến nỗi tồi tệ, về phần cuộc sống sau này, Bùi phủ gia nghiệp lớn, tất nhiên là không cần Triệu Tương Nghi tự mình làm những thứ này, nhưng Triệu Tương Nghi hiểu chút mới được.



Về phần giá y, Nhâm thị không thể làm gì khác hơn là giao cho Tề Uyển Dao làm.



Kỹ thuật thêu của Tề Uyển Dao bây giờ có thể so sánh với Nhâm thị, được chân truyền từ Nhâm thị, thậm chí có xu thế trò giỏi hơn thầy.



Triệu Tương Nghi mỗi ngày đều bận rộn, nhưng nếu rãnh rổi thì trong đầu là hình ảnh về Bùi Tử Quân.



Tách ra lâu như vậy, nàng có rất nhiều lời muốn nói với Bùi Tử Quân, thế nhưng từ sinh nhật nag2y ấy, hai người vẫn không có cơ hội hảo hảo mà ở chung.



Cuối cùng dùng lại cách cũ, gửi thư cho nhau.



Triệu Tương Nghi ở trong thư hỏi Bùi Tử Quân, vì sao lâu như vậy không gửi thư cho mình, còn nghĩ rằng hắn đã buông tha mình rồi.



Kết quả, Bùi Tử Quân trả lời, đó là muốn cho nàng một kinh hỉ.



Triệu Tương Nghi đang cầm tờ giấy viết thư cười đến ngọt ngào, đây là phu quân tương lai của mình, đây là chính là nơi nương tựa ờ thời này.



Người tốt, dáng dấp anh tuấn, quan trọng là, hắn yêu nàng, xem nàng là trân bảo. Hắn đã từng nói, cả đời này chỉ cần nàng là tốt rồi.



Từ khi nàng đến thời đại này, chẳng bao giờ hy vọng xa vời về chuyện này, nhiều lắm chỉ tưởng tượng mà thôi, phu quân tương lai của mình mà có thiếp thất, thông phòng, nhất định sẽ phát huy chỉ số thông minh, thanh lý sạch sẽ, cũng cố gắng để phu quân thích mình, trân trọng mình. Hoặc là, cứ tìm đại một anh nông dân đàng hoàng gả cho cũng tốt, bằng vào tài trí của nàng, làm giàu cũng được đó, có thể đem đến cuộc sống tốt cho cả nhà.



Cho nên, sau khi Bùi Tử Quân hứa hẹn với mình, Triệu Tương Nghi liền ở trong lòng kiên định, đời này, nếu không phải Bùi Tử Quân sẽ không lấy.