Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi

Chương 262 : Bùi Tử Quân mất tích

Ngày đăng: 09:52 18/04/20


Edit: Julia



Bùi Mẫn Nhu có một đêm tân hôn hạnh phúc, nhìn thần sắc trên mặt đã đoán ra được.



Lúc này, Triệu Tương Nghi thật nhớ nhà, trước kia khi nàng vừa mới vào Bùi gia, về nhà lại mặt, thần tình của Nhâm thị không khác Ông thị bây giờ.



Ông thị phát hiện tâm tư của Triệu Tương Nghi, lại không thể để Triệu Tương Nghi về nhà mẹ đẻ được, bởi vì Bùi Tiểu Triết còn nhỏ, không thích hợp đi xa, bà lo lắng, tôn tử thông tuệ khả ái, nên không đồng ý. Mặt khác, Bùi Tử Quân gần bận rộn, không thể bồi Triệu Tương Nghi về nhà mẹ đẻ một chuyến, nếu để Triệu Tương Nghi một mình quay về, không chừng bị người ta lên án, nhà mẹ đẻ sẽ ngờ vực vô căn cứ, có phải là hai người cảm tình xuất hiện vấn đề.



Trải qua một phen suy nghĩ, Ông thị đem dự định cho Triệu Tương Nghi về nhà mẹ đẻ ép xuống.



Đối với cuộc sống hằng ngày của con dâu càng thêm để ý, lúc nào cũng kéo con dâu đến xem hí kịch, cùng nhau luyện chữ, làm vườn, hoặc hai người cùng nhau nói chuyện phiếm, chơi với Bùi Tiểu Triết



Buồn bực trong lòng tan biến, mẹ chồng đối với mình rất tốt, nên nàng cũng dần an tâm.



Chỉ là, Bùi Tử Quân như trước quá bận rộn, mỗi khi nàng muốn quan tâm một chút, hoặc cùng hắn ở chung, đều không có thời gian, hắn tựa hồ đã quen, không giải thích nữa.



Mỗi khi Triệu Tương Nghi nhớ tới, trong lòng khó tránh khỏi cô đơn.



Có lẽ Bùi Tử Quân không giống như lúc trước, lẽ nào, hắn đây là chán ghét nàng, không muốn đoạn tình cảm này?



Có loại ý nghĩ này, Triệu Tương Nghi càng hoảng sợ, âm thầm tự trách ——



—— Mình tại sao có thể hoài nghi trượng phu?



Tối hôm đó, Triệu Tương Nghi đi vào giấc ngủ, Bùi Tử Quân mới vừa về.



Hắn tận lực làm động tác trở nên nhẹ nhàng, tránh đánh thức Triệu Tương Nghi.



Chỉ là, Triệu Tương Nghi vẫn tỉnh, thấy được phu quân, nàng thật vui. Tính toán, hai người lâu rồi không thân mật, cơ hội ngày càng ít.


Mà Triệu Tương Nghi chọn cho nàng gia đình này, là một gai đình thuần lương, của cải cũng không tệ lắm, tuy nói không phải giàu có, nhưng không cần lo ăn, cái mặc. Thân nhân tốt bụng sống chung, quan trọng là người này nhân phẩm tốt, dáng dấu tuấn tú, xứng với Bích Văn



“Nha đầu ngốc, ngươi có thể vui vẻ lập gia đình, chính là hồi báo tốt nhất với ta.” Triệu Tương Nghi cười.



Tiếp theo, là hôn sự của Bích Văn, Triệu Tương Nghi rốt cuộc tìm được việc phân tâm, mỗi ngày bận tối mày tối mặt, giải quyết được sầu lo và bất an về Bùi Tử Quân bên kia



Trong nhà đối phương có ba con trai, Bích Văn phải gả chính là lão tam, là con trai nhỏ.



Nghe nói Bích Văn đồng ý, bên kia cũng không biết cao hứng đến dạng gì.



Hôn kỳ gần đến, hơn nữa lễ tiết tất cả cũng không vội vàng, bởi vì nhà trai bên kia từ l1uc Bích Văn mở miệng đáp ứng, đã chuẩn bị xong tất cả.



Triệu Tương Nghi sau khi biết, không khỏi thoả mãn, đây là coi trọng Bích Văn.



Một tháng sau, Bích Văn thật vui vẻ gả cho lang quân như ý, nha hoàn trong phủ cực kỳ hâm mộ nàng, cũng mơ có một chủ tử tốt như thế.



Bích Văn chung thân đại sự đã xong, Triệu Tương Nghi đem hết tâm tư đặt lên người nha hoàn a Chu kia.



Cùng lúc đó, Bùi Tử Quân cũng nhanh sắp trở về phủ, 8 ngày trước, hắn tự mình đưa người vận chuyển hàng đến Hạ Châu, tính toán ngày đường, nếu như sự tình làm được thuận lợi, chắc là 2 ngày sau sẽ về phủ



Mấy ngày gần đây, Triệu Tương Nghi như người không hồn.



Nàng và Bùi Tử Quân thành hôn đã hơn một năm, thế nhưng đối với hắn vẫn như cũ duy trì một loại tình cảm mãnh liệt và nóng bỏng, dứt bỏ không được.



Đều nói tiểu biệt thắng tân hôn, trong lúc chờ đợi Bùi Tử Quân trở về, Triệu Tương Nghi trong lòng mặc dù lo lắng, nhưng cũng ngọt ngào. Chỉ chờ Bùi Tử Quân sau khi trở về, hai người cùng nhau ở trong thế giới ngọt ngào.



Hai ngày sau, Triệu Tương Nghi được một đám nha hoàn tử vây quanh đ1ưng chở trước cửa chính, nghênh đón Bùi Tử Quân trở về. Không ngờ, lại chỉ thấy một chưởng quỹ chật vật về, trên mặt vạn phần tuyệt vọng nói với đám nữ quyến: “Thiếu gia, thiếu gia bị thổ phỉ bắt đi rồi, mà nay không biết đi đâu “



Triệu Tương Nghi biết tin, chỉ cảm thấy như bị thiên lôi đánh trúng, trong nháy mắt hôn mê bất tỉnh.