Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi

Chương 263 : Mẹ chồng ôn nhu

Ngày đăng: 09:52 18/04/20


EDIT: JULIA



Triệu Tương Nghi lúc tỉnh lại, thấy mình nằm trên giường lớn, trong mông lung thấy Bích Văn và tất cả mọi người đang bận rộn xung quanh, âm thầm thở dài một hơi, cho rằng mới vừa rồi là mình nằm mơ, không phải là sự thật



A Chu nghiêng mặt sang bên nhìn, thấy Triệu Tương Nghi đã tỉnh, vội vàng khẽ đẩy Bích Văn một cái, sau đó hai người vội vàng chạy tới, hỏi thăm Triệu Tương Nghi có gì đáng ngại không.



Thấy thần sắc lo lắng của hai người lo,Triệu Tương Nghi nhất thời không nói được, cổ họng như có gì chặn lại vậy, nàng ngồi dậy, nắm chặt tay Bích Văn hung hăng hỏi: “Là thật, là thật đúng hay không “



Bùi Tử Quân hắn, thực sự bị thổ phỉ bắt đi, sinh tử chưa biết



“Thiếu phu nhân, ngài trước đừng qua 1ki1ch động, thiếu gai cát nhân thiên tướng, nhất định sẽ không có chuyện gì” A Chu nhanh mồm nhanh miệng, cho rằng như vậy sẽ an ủi được Triệu Tương Nghi.



Nào ngờ, lại bị Bích Văn trừng mắt một cái, khẽ đẩy một chút.



Bởi vì Triệu Tương Nghi nghe lời n1oi này, cơ hồ đã khẳng định được sự thật trong lòng, thần sắc bắt đầu thay đổi, hai mắt vô thần, tiều tuỵ vô cùng.



“Phu nhân bọn họ đâu?” Một lúc lâu, Triệu Tương Nghi mới thở nhẹ, lạnh nhạt hỏi.



“Phu người sau khi biết tin, hoảng sợ cho người đi tìm lão gai về phủ thương lượng. Phu nhân hẳn đang ngồi nghỉ trong phòng ngủ…Nghe Lục Oánh nói, phu nhân xưa nay dịu dàng ẩn nhẫn như thế, đã khóc hồi lâu.” Giọng a Chu trở nên ngập ngừng vì lúc nãy phạm phải sai lầm



Triệu Tương Nghi nghe xong, xoa cái trán đau đớn, nhìn Bích Văn nói: “Mau đỡ ta đứng dậy thay y phục, ta phải đến xem phu nhân thế nào.”



“Thiếu phu nhân... Đại phu mới vừa nãy nói người hoả giận công tâm, lại thiếu máu, khuyên người đừng quá gắng sức, cho nên... Phu nhân, để nô tỳ đi xem thử, người ở đây.” Bích Văn châm chước từ ngữ, khuyên nhủ.



Triệu Tương Nghi nhìn thần sắc thận trọng của Bích Văn, trong lòng cũng hơi hổ thẹn, nàng vừa mới tân hôn không lâu, vốn nên hưởng thụ thời gian ngọt ngào lãng mạn, bây giờ lại vì chuyện của mình, mà không thể hưởng thụ được...



“Không cần, ta khoẻ rồi, ta muốn đi thăm phu nhân, Mẫn Nhu không thể quay về được ngay được, phu nhân hẳn rất buồn, ta phải đến bên cạnh bà, nếu ta không đi nữa, chẳng phải quá vô tình.” Triệu Tương Nghi giùng giằng xuống giường, mới phát hiện thân thể nhẹ bỗng,, đầu cũng chóng mặt.




Thế nhưng Triệu Tương Nghi nói cũng không phải không có lý, lần này, Ông thị đúng là do dự.



“Nương, chúng ta lúc này không thể buông tha bất kỳ khả năng nào. Ông ta nếu trong sạch, nương nhiên không gì có thể tốt hơn, nhưng vạn nhất ở đây có gì đó mờ ám, chúng ta cứ như vậy mà bỏ qua ư, đối với phu quân mà nói, vô cùng nguy hiểm” Triệu Tương Nghi thức tỉnh Ông thị.



Nhắc đến con trai, Ông thị trở nên tỉnh táo: “Hảo, chờ lão gia về phủ, để lão gia hỏi lão Từ. nương tuy là một phụ nhân, con trẻ tuổi không thể phục chúng, hai chúng ta đi nói, nếu như nội tâm ông ta thật sự có quỷ, cũng không làm gì được. Ông ta là do lão gia bồi dưỡng ra, chỉ có lão gia có thể nhìn ra đầu mới từ ông ta.”



“Nghe theo nương nói.” Triệu Tương Nghi gật đầu, không dám lơ đãng



Trầm mặc một chút, Ông thị đột nhiên nhắc tới: “Vừa nãy nương nghe thấy tiếng nhũ mẫu tiểu Triết bên ngoài, tiểu Triết xảy ra chuyện sao?”



Tay Triệu Tương Nghi khẽ run, cắn chặc môi, ẩn nhẫn lắc đầu: “Không có chuyện gì, chỉ là hồ nháo mà thôi.”



“Con còn không đi qua nhìn thử.” Ông thị biết rõ ý của Triệu Tương Nghi, nắm tay nàng, cho nàng một bậc thang xuống, “Nó là con của con, nếu có một sơ xuất nhỏ, con không phải đau chết ư? Không thể ở đây cùng nương nói chuyện được.”



Triệu Tương Nghi nghe Ông thị nói, kiên cường cố gắng tạo nên đã sụp đổ, nước mắt như hạt châu rơi xuống.



“Nương... Con không dám đi.” Triệu Tương Nghi nức nở, nhẹ nhàng tựa vào vai Ông thị, “Bởi vì tiểu Triết, con mới vắng vẻ phu quân lâu vậy... Mà nay phu quân gặp nạn, con thật sự không còn tâm tư chăm sóc tiểu Triết... Luôn cảm thấy con luôn chú ý đến tiểu Triết quá nhiều, nên cảm thấy có lỗi với phu quân “



Nếu Bùi Tử Quân lần này thật sự không về được, cả đời này nàng thật không thể tha thứ cho hành động của mình.



“Nha đầu ngốc.” Trên mặt Ông thị cũng chảy nước mắt, giơ tay lên chậm rãi vuốt gò má Triệu Tương Nghi, giúp nàng lau nước mắt,”Đi đi, tiểu Triết là con trai con, nếu Tử Quân mà biết, nhất định sẽ đau lòng chết. Con phải chăm sóc tiểu Triết cho tốt, chờ Tử Quân trở về, nhìn thấy người nhà bình an hoà thuận, mới có thể vui vẻ nha.”



Triệu Tương Nghi hơi cứng người, kinh ngạc nhìn Ông thị.



Qua một lát, cuối cùng đứng lên, run rẩy chạy về viện tử của mình.