Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi
Chương 41 : Ta bị bắt buộc mà
Ngày đăng: 09:50 18/04/20
Edit:J
Chương 41: Ta bị bắt buộc mà
“Ôi! Vòng tay tốt thế này làm sao vỡ nát rồi!” Triệu lão tam tiếc rẻ chiếc vòng tay quý giá, nhất thời oán giận vợ mình cầm không chắc, liền trừng mắt với Dương thị, lớn tiếng nói!
Dương thị mắt thấy đồ tốt của mình bị vỡ làm ba mảnh, cũng là đau lòng cả buổi, trực tiếp dùng mưu kế khóc nháo của mình trước mặt Phương thị và Lý thị nói: “Ai ôi, vòng tay thúy ngọc này là thượng phẩm do đệ đệ ta mua tặng đó nha! Đã bị các ngươi làm hư rồi! Người mau đền cho ta, đền vòng tay lại cho ta!” Dương thị không dám đả động đến Phương thị, trái lại kéo lấy xiêm y của nhị tẩu Lý thị, giống như một nữ nhân phát điên liều mạng gào thét.
“Tất cả im miệng cho ta!” Ban đầu, Phương thị còn tưởng tay chân của hai người Dương thị và Triệu lão tam không sạch sẽ, nhưng bây giờ cẩn thận suy nghĩ lại, nhớ đến chuyện Uông thị từng nhắc nhở qua bà, đêm hôm đó Dương thị cùng với người khác ở dưới gốc đào nói chuyện, lúc này Phương thị càng khẳng định chuyện Triệu Tương Nghi bị hôn mê là có liên quan đến Dương thị, hơn nữa Dương thị còn âm thầm cấu kết với Trương quả phụ, vòng tay thúy ngọc này chính là bằng chứng tốt nhất!
Nghĩ đến đây, Phương thị ngồi xổm xuống nhặt ba mảnh vỡ của vòng tay thúy ngọc trên sàn, dùng giọng điệu nghiêm khắc ép hỏi Dương thị: “Đừng có giả bộ nữa! Nói, ngươi cùng với Trương quả phụ lén lút ở cùng một chỗ rốt cuộc đã làm chuyện tốt gì! Ngày hôm nay mà không nói rõ cho ta nghe, thì từ nay về sau các ngươi không còn là người Triệu gia nữa!”
Hai người Dương thị và Triệu lão tam nhất thời lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, miệng mở thật to không cách nào khép lại được, tim hai người đập bình bịch, ngẩn cả người ra, không hề nghĩ đến vì sao Phương thị có thể liên tưởng việc này có quan hệ đến Trương quả phụ!
Đúng lúc, những thành viên khác trong Triệu gia cũng đã chạy đến, Triệu lão gia tử vừa nhìn thấy sắc mặt của người trong tam phòng không được tốt lắm, nhịn không được nhìn bọn họ nói một câu: “Làm sao vậy? Không có việc gì sao lại chọc cho mẹ các ngươi mất hứng vậy!”
“Đúng, đúng,đúng! Xem như con dâu có ngàn vạn lần không đúng đi nữa thì cũng xin mẹ tha thứ, con dâu, con dâu xin chịu tội với mẹ!” Dương thị sợ đến mức run lẩy bẩy, tâm treo ngược lên, ngoài miệng nói những lời trái với lương tâm, mọi người nghe xong đều sửng sốt cùng hiếu kỳ, sao hôm nay Dương thị nói chuyện hay vậy, đương nhiên là ngoại trừ Phương thị và Lý thị.
“Đứng lại cho ta!” Nhìn bộ dáng muốn bỏ chạy thật nhanh của Triệu lão tam và Dương thị, Phương thị tức giận đến run, trực tiếp phân phó Triệu lão nhị đóng cửa lại!
Triệu lão tam thấy thế, vội vã nói thêm: “Ta, ta nói,tựa như văn nhân thường nói ‘ Lập công chuộc tội’! Cha, mẹ, đại ca! Nếu ta đem chuyện tình nói ra, mọi người có thể tha cho ta một lần được không! Hơn nữa, việc này ta một chút quan hệ cũng không có!”
“Triệu Tín Dương!” Dương thị lệ rơi đầy mặt, tê tâm liệt phế cũng nói,”Mắt ta thật sự bị mù, mới có thể gả cho đồ bỏ đi nhà ngươi.”
Triệu lão tam lúc này quản không được cảm thụ của Dương thị, chính là ăn nói kép nép:
“Trương quả phụ đúng là có tặng đồ tốt cho nương tử nhà ta, là một cái vòng tay! Cái khác cũng chưa cho!” Triệu lão tam nói lời này chính là giấu đầu lòi đuôi, càng làm cho tất cả mọi người thêm nghi ngờ, hai người bọn họ nhất định còn nhận thêm nhiều thứ tốt từ Trương quả phụ, ngay sau đó lại nghe Triệu lão tam nói rằng:
” Con kỹ nữ bỉ ổi kia là xem trọng đại ca nhà chúng ta, muốn nương tử ta giúp đỡ hoàn thành chuyện tốt! Lén lút đưa bao thuốc mê cho vợ ta, để nàng bỏ vào trong chén cơm của đại ca! Bất quá, thuốc mê đới với người lớn như đại ca mà nói một chút hại cũng đều không có! Chỉ làm cho đại ca tạm thời bị hôn mê mà thôi, đến lúc đó, con kỹ nữ xúi giục vợ ta giúp nó trà trộn vào trong bắc phòng, cùng đại ca… Gạo, gạo nấu thành cơm…”
“Đừng nói nữa!” Triệu Tín Lương nắm chặt hai tay lại thành nắm đấm, nghiến chặt hàm răng!
“Cha mẹ, đại ca!” Ta thật sự không có ý hãm hại Tương Nghi nha, ta không biết vì sao tối hôm đó đại ca lại không có việc gì, người té xỉu lại là Tương Nghi!” Dương thị kêu khóc, biện giải cho mình.
Thân hình Triệu Tín Lương thoáng một cái không thể ngăn chặn được run rẩy, nguy hiểm thật! Cũng may Tương Nghi không xảy ra chuyện gì, bình an tỉnh lại, bằng không, cả đời này hắn sẽ không tha thứ cho người đã hại con bé, càng không thể ————
Tha thứ cho chính mình!