Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi

Chương 77 : Dương thị chưa từ bỏ ý định

Ngày đăng: 09:50 18/04/20


Edit: Thiên Âm



Lúc Triệu Tương Nghi đến học đường, liền ngồi lại một lúc nói chuyện cùng Triệu Hoằng Lâm, lúc trở về Triệu Hoằng Lâm còn không có yên tâm dặn dò nàng rất nhiều lần, không được đi đâu đó một mình, muốn đi cũng phải có người lớn đi theo, tránh cho người làm đại ca như hắn không yên tâm.



Không có biện pháp, Triệu Tương Nghi chỉ đành đáp ứng, cũng bảo Triệu Hoằng Lâm quay về lớp học, đỡ phải chậm trễ giờ lên lớp.



Trên đường về, Triệu Tương Nghi nhìn ánh nắng buổi chiều, chậm rãi đi về phía trước,lúc nàng tới đây cũng đã tám tháng rồi, gần một năm nay chưa có một lúc nào lại thanh thản như bây giờ, hảo hảo mà tĩnh tâm, tinh tế thưởng thức thôn xóm miền Nam.



Sông nước gần kề, khói bếp lượn lờ, tạo nên một bức tranh yên tĩnh đến hiền hòa.



Hầu như phải dùng tất cả từ ngữ tốt đẹp trong đầu mới diễn tả được nó, phảng phất chỉ có như vậy, mới có thể chậm rãi đem thôn xóm ấm áp biểu đạt ra, hình như còn thiếu thiếu cái gì đó.



Có lẽ là cuộc sống viên mãn, mới cảm thấy những gì xung quanh mình tốt đẹp như vậy. Mấy ngày nay, nhìn thấy bộ dạng đầy tiếu ý của cả nhà, cái bộ dáng xuân phong đắc ý đấy, khiến cho lòng Triệu Tương Nghi cũng ấm áp và có một loại thỏa mãn chưa từng có từ trước đến nay, nàng rất thích loại cảm giác này, nhìn người một nhà ở cùng một chỗ, bộ dáng thật vui vẻ khoan thai tực đắc, giống như không có khó khăn gì có thể quật ngã được họ, bọn họ chung quy đều không phải là rất cố gắng vươn lên?”



Quả nhiên, mùa đông hồn nhiên đi qua, mùa xuân tới.



Giữa lúc Triệu Tương Nghi híp mắt vui sướng chìm trong ánh sáng hạnh phúc, thì ở đằng trước giọng nói líu lo của Dương thị truyền đến: “Ai nha, Tương Nghi đang định về nhà sao?”



Triệu Tương Nghi dừng lại bước chân, ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy Dương thị khoanh hai tay miễn cường nhìn nàng, trong mắt lộ ra một tia tham lam giảo hoạt.



Trong nháy mắt, chỉ nhìn cái bộ dáng của Dương thị, thì Triệu Tương Nghi đã nghĩ ngay tới hồ ly, chỉ là dựa vào tướng mạo và vóc dáng của Dương thị, không thể nào so sánh nổi với một linh vật xinh đẹp kia. (Thiên Âm: mô phật vừa edit vừa nghĩ đến bộ dáng Dương thị hồ ly… muốn phun đá me đang uống)




Dương thị bị Lý thị mắng trong lúc nhất thời còn không có mở miệng đáp lại, cẩn thận suy nghĩ một chút, lại cảm thấy lời Lý thị nói không có khả năng, ngoài miệng vẫn cứng rắn nói: “Làm sao có thể, đại phòng nghèo như vậy, lại thiếu nợ bên ngoài thì tiền đâu mà cho hài tử đến học đường, không phải cha mẹ cho tiền thì là cái gì, các ngươi còn cho ta là kẻ ngu dốt sao.”



“Người ngu dốt như ngươi trong nhà đã có tiền, lại muốn đến nhà người khác xin tiền.” Giọng nói của Triệu tín Lương vang lên ở đằng sau Dương thị, cũng không biết có phải là giọng nói quá lớn hay không mà khiến cho người ta không kịp đề phòng mà bất ngờ, Triệu Tương Nghi rõ ràng chú ý tới thân hình Dương thị run lên.



Một khắc sau, Dương thị liền khôi phục nguyên hình, xoay người chỉ vào mặt Triệu Tín Lương nói: “Vừa lúc ngươi đã trở về, cả nhà liền đông đủ, mau nói cho rõ tiền ở đâu ra cho Hoằng Lâm đi học? Nói mau.”



Triệu Tín Lương buông cái cuốc trong tay ra, dùng sức đẩy Dương thị một cái, đẩy sang một bên, sau đó đến trước mặt Phương thị khuyên nhủ: “Mẹ, mẹ đừng có chấp nhặt với cái loại người như vậy nữa, mẹ mau cùng với Tương Nghi đi vào nhà trước đi, chuyện ở đây giao cho con là được rồi.”



“Không được đi, nếu hôm nay không đem mọi chuyện nói cho rõ ràng, người nào cũng đừng có nghĩ đến cuộc sống thoải mái. ” Dương thị thấy bọn họ nhiều người trong lòng cũng rất hoảng, bất quá cũng không quản việc nàng ta ngồi xuống khóc lóc om sòm, ăn vạ, mắt thấy nàng ta bắt đầu ngồi xuống đất khóc thì Triệu Tương Nghi đã vội vã bịt chặt tai mình lại.



“Tiền kia là của bọn ta, ngươi không tin thì cứ tùy tiện đi trong thôn hỏi mọi người xem.” Triệu tín Lương tức giận nói, nghĩ thầm chuyện này ở trong thôn hiện tại cũng không còn là bí mật nữa, vừa lúc nói ra.



Dương thị thoạt đầu hơi sửng sốt, sau đó lại kinh ngạc.



Đại phòng kiếm tiền?



“Còn không mau cút đi, chẳng lẽ muốn ta vác cuốc ra đánh sao.” Triệu lão gia tử làm bộ giơ cái cuốc trong tay mình lên, Dương thị nhất thời sợ đến có chút mất hồn mất vía, những người còn lại rất sợ thực sự xảy ra chuyện không may, cũng là xông lên ngăn cản.



Cho đến bây giờ, Dương thị chưa thể tiêu hóa hết toàn bộ lời nói của Triệu Tín Lương, đại phòng từ khi nào kiếm được tiền?