Cuộc Sống Ở Bắc Tống

Chương 148 : Lại bị ăn ghế

Ngày đăng: 00:36 19/04/20


Trương Trọng Vi giúp Lâm Y dọn dẹp rau xanh, hỏi. “Nương tử, chén bát bị chiếm dụng mất rồi, chúng ta nấu ăn bằng gì?”.



Lâm Y bỏ dao xuống, lau tay vào tạp dề, vào phòng lấy tiền đưa cho

Trương Trọng Vi, bảo chàng ra ngõ mua một cái lò về. Trương Trọng Vi nói ừ, nhận tiền ra ngõ, chốc lát sau liền mang một cái về, bắt đầu nhóm

lửa. Lâm Y lấy ra một cái nồi thiếc nhỏ, đặt lên trên, cười nói. “Sau này cả nhà chúng ta ăn cơm đều phải dựa vào nó”.



Nàng lưu loát làm nóng chảo, cho dầu vào xào rau, chớp mắt ba đồ ăn

một canh đã xong, trước cùng Trương Trọng Vi cả hai cùng ăn, lại thế chỗ cho những người khác, thay phiên giải quyết cơm chiều.



Liên tiếp mấy ngày, trong điếm buôn bán

mặc dù không được coi là cực tốt, nhưng cũng bình thường, Lâm Y liền

thương lượng với Trương Trọng Vi mời gia đình Nhị phòng đến uống rượu,

ấm nhà. Trương Trọng Vi đương nhiên là vui vẻ đồng ý, tự tay viết thiếp

mời, nhờ một đồng nghiệp tiện đường đi huyện Tường Phù gửi hộ.



Nhị phòng nhận được thiếp đều rất cao hứng, lục tục chuẩn bị đến nhà

Trương Trọng Vi làm khách. Lí Thư thân mình nặng nề, không tiện đi,

nhưng vẫn thu xếp chuẩn bị quà, gói hết tất cả các loại thức nhắm trái

cây trong điếm mỗi thứ một phần. Chuyện Lí Thư và Lâm Y kết phường nhập

hàng, Phương thị không đồng ý, nhưng cả hai vẫn làm, bởi vậy chọc Phương thị giận đến tận bây giờ, bà ta trách cứ Lí Thư. “Hiện giờ vợ Trọng Vi mở tửu điếm, thức nhắm trái cây gì mà chẳng có, còn khiến cô phải

đặc biệt mang đi? Cô gói hết hàng hóa trong cửa hàng rồi, tôi lấy gì mà

bán?”.



Rõ ràng cửa hàng là Lí Thư mở, đảo mắt đã biến thành của một mình bà ta, Lí Thư dù bực vẫn ôn tồn giải thích. “Của cô ấy là của cô ấy, của chúng ta là của chúng ta, cùng một thứ nhưng tâm ý lại khác”.



Phương thị hiện giờ mỗi ngày kiếm được tiền, gan to lên không ít, nghe vậy chửi bậy. “Trong lòng cô chỉ có vợ Trọng Vi, có để mẹ chồng tôi đây vào mắt không?”.



Nhà bọn họ thuê khá nhỏ, Trương Lương ở bên kia nghe được động tĩnh, vội vã chạy tới khuyên can, mắng Phương thị. “Trọng Vi không phải người thân của bà? Nó mở điếm, ngay cả quà cáp bà cũng không tặng?”.



Từ lúc vào thành, Phương thị chưa từng bị đánh, liền quên mất mùi vị cái ghế nó thế nào, cãi lại. “Ai biết tiền vợ nó kiếm được có chui vào túi nó hay không, tôi cứ cẩn thận tốt hơn”.
Phương thị liếc trắng, mắng. “Bà nghĩ đệ tử của ông ta bị ngu sao? Cho dù tuổi nhỏ không hiểu chuyện, cha mẹ nó cũng không dễ bị lừa gạt đâu”.



Thím Nhâm kêu lên. “Nhị phu nhân của tôi, nếu phu nhân thu bằng giá gốc đương nhiên không được”.



Phương thị nghe ra ý tứ, hỏi lại. “Bà bảo ta… Giảm chút học phí?”.



Thím Nhâm vội vàng xua tay. “Tôi chưa hề nói gì hết”.



Phương thị cân nhắc một lúc, cảm thấy kế này khả thi, mặt mũi liền

tràn đầy tươi cười, ngay cả cục u trên đầu cũng không thấy đau dữ dội

như vậy nữa. Lúc này cách thời điểm đóng học phí vẫn còn mấy ngày, nếu

muốn hành động thì phải chờ thêm, Phương thị cảm thấy tương lai có màu,

lòng tràn đầy vui mừng, cũng không so đo Lí Thư tặng quà nữa, vô cùng

cao hứng đóng gói xinh đẹp thức nhắm trái cây trong quán, chuẩn bị vào

thành Đông Kinh ăn mừng tửu điếm nhà Trương Trọng Vi khai trương.



Nhị phòng còn chưa đến Đông Kinh, Trương Trọng Vi trước gặp phải vấn đề khó khăn, nói với Lâm Y. “Nương tử, điếm của chúng ta chỉ chiêu đãi khách nữ, sao ta ngồi được? Thúc thúc và Đại ca ngồi cũng không xong?”.



Lâm Y thật chưa lo lắng vấn đề này, nghe vậy cũng sầu, hỏi. “Nếu không chúng ta đóng cửa một ngày, chuyên môn chiêu đãi gia đình thúc thúc?”.



Trương Trọng Vi không đồng ý, nói. “Bọn họ đến là muốn nhìn một chút tình cảnh trong điếm, em đóng đi rồi còn thấy gì nữa?”.



Lâm Y nghĩ cũng đúng, không có đạo lý khách đến ăn mừng tửu điếm khai trương lại đóng cửa điếm, nàng cẩn thận nghĩ, nhớ lại quy củ nam nữ

phân ra ăn của Dương thị, lập tức có chủ ý, nói. “Chúng ta dọn dẹp

phòng hạ đẳng, đến lúc đó khách nữ ngồi trong điếm, khách nam ngồi đằng

sau, vừa tròn cấp bậc lễ nghĩa, lại hợp quy củ, chàng thấy thế nào?”.



Trương Trọng Vi liên tục khen chủ ý hay, vì thế cả hai lập tức động

thủ, ra đằng sau sắp bàn ghế, dọn dẹp phòng hạ đẳng rộng rãi sạch sẽ ra.