Cuộc Sống Ở Bắc Tống
Chương 172 : Phương thị cam chịu
Ngày đăng: 00:36 19/04/20
Thím Dương xuống bếp hâm nóng thức ăn, giây lát bưng lên, ba người
dùng bữa xong, Lâm Y tiễn Trương Bát nương sang Đinh phu nhân cách vách ở nhờ, rồi trở về cùng Trương Trọng Vi hai người nghỉ ngơi.
Qua một hôm, huyện Tường Phù lại sai người tới báo tin nữa, bảo rằng
Trương Lương thu xong tiền học phí, đã lao tới Nhã Châu. Mượn nhân thủ
của Lí thái thú xong, sẽ đi hướng Mi Châu; mặt khác còn mang tới một
phong thư của Lí Thư gửi Lâm Y, trong thư, Lí Thư cảm tạ Lâm Y nói cô bị động thai khí trước mặt Phương thị, khiến cô có cớ mỗi ngày tránh trong phòng an thai, không bước ra cửa nửa bước, chuyện hầu hạ trước mặt
Phương thị cũng tiện thể bãi miễn.
Nếu Trương Lương đã không ở nhà, Trương
Bát nương rất muốn đến phòng Phương thị ngả ra đất ngủ, để tiện bề chăm
sóc bà ta dưỡng thương, nhưng trong điếm bận rộn, không thoát được thân, đành phải thừa dịp buổi sáng ít khách, tranh thủ thời gian rảnh đến
huyện Tường Phù, trước giờ cơm trưa lại quay về. Cô chạy qua chạy lại
như vậy, Lâm Y sợ cô mệt, mới nói. “Để chị gọi Tiếu tẩu tử đến giúp mấy ngày, em cứ tới huyện Tường Phù ở đi, chờ Nhị phu nhân lành vết thương rồi về”.
Mướn công nhật phải tăng chi phí, Trương Bát nương ngại không muốn
Lâm Y tốn tiền, lắc đầu nguầy nguậy, vẫn chạy qua chạy lại hai bên như
cũ. May mắn Phương thị thân mình coi như rắn chắc, không ra mấy ngày
liền khỏe rồi, hôm đó Trương Trọng Vi nghe Trương Bát nương nói Phương
thị đã khỏi hẳn, liền lại xin nghỉ một ngày, mua ít thức ăn, dẫn Lâm Y
và Trương Bát nương cùng đến huyện Tường Phù thăm.
Bọn họ vào phòng Phương thị, chỉ có một mình thím Nhâm hầu hạ bà ta,
bà ta vừa thấy gia đình Trương Trọng Vi đến, lập tức tố khổ. “Ta có con dâu mà như không có, cả ngày chẳng thấy bóng dáng, lúc bệnh đau cũng không thấy nó tới hầu hạ”.
Vừa vặn Lí Thư hay tin Lâm Y tới, cũng sang, đúng lúc nghe được câu này, làm bộ kinh ngạc. “Nhị phu nhân lại cưới con dâu mới rồi, nhanh như vậy nha?”.
Phương thị giây lát nghe không hiểu, nghiêm mặt. “Con dâu mới cái gì, chớ đánh trống lảng, đang nói cô đó”.
Lí Thư cười. “Ta không phải bị Nhị phu nhân bỏ rồi sao, Nhị phu nhân vừa trách con dâu không hầu hạ, chẳng hay là nói ai?”.
Lí Thư ngày thường luôn là người tao nhã tinh ý, Phương thị chưa bao
giờ biết cô cũng có lúc nhanh mồm nhanh miệng, tỏ ra sửng sốt. Thanh
Liên lần trước bênh vực Trương Bá Lâm ngay trước mặt Lí Thư, không được
kết cục tốt, lúc này học khôn, hát đệm theo. “Nhị phu nhân đã bỏ Đại thiếu phu nhân rồi, sao còn trơ mặt ra ở nhà do thiếu phu nhân thuê?”.
Những câu phỉ báng Trương Bát nương thiếu đức hạnh, Trương Trọng Vi
rất muốn cãi lại, nhưng Phương Duệ là cậu ruột của chàng, nếu sỉ vả ông
ta trước mặt người ngoài, đám đồng nghiệp thích chỉ trích lại nói chàng
thiếu đức hạnh.
Vì Trương Bát nương bị nhà chồng bỏ, Lâm Y và Trương Trọng Vi đều
buồn bực không vui, Trương Bát nương thập phần băn khoăn, về nhà mẹ đẻ ở vài ngày, lại mang đến phiền toái tương tự cho Trương Bá Lâm và Lí Thư, cô cảm thấy tuyệt vọng, lại nhiều lần nhắc tới phải quay về nhà họ
Phương.
Phương thị vẫn lo lắng nhà mẹ đẻ gặp nguy hiểm, lại thấy Trương Bát
nương bị bỏ khiến Trương Bá Lâm và Trương Trọng Vi bị người chê cười,
tâm động mấy phần, ủng hộ Trương Bát nương quay về Mi Châu. Nhưng anh em Trương Bá Lâm và Lâm Y kiên quyết phản đối, Lí Thư muốn nhìn nhà họ
Phương ăn đòn, nếu Trương Bát nương quay về, màn diễn này không xem
được, vì thế cũng giúp khuyên Trương Bát nương, quá nhiều người đối lập, Phương thị không làm ầm ĩ được, Trương Bát nương lại thiếu chủ ý, ta
khuyên ngươi khuyên, đành thôi.
Một tháng sau, Dương Thăng đón dâu, Trương Trọng Vi và Lâm Y đến chia vui. Tân nhân bái đường, vén khăn voan tân nương lên, chỉ thấy bộ dạng
tân nương cực kì bình thường, thậm chí coi là xấu, mọi người đều tò mò,
nhà họ Dương giàu có như vậy, Dương Thăng lại tướng mạo ngời ngời, Ngưu
phu nhân vì sao cưới cho anh ta cô vợ xấu thế?
Có người tiết lộ thiên cơ, thì ra Ngưu phu nhân sợ Dương Thăng cưới
vợ quên mất mẹ, nên cố ý chọn một cô diện mạo bình thường, miễn cho anh
ta quá mức trầm mê. Các vị khách nghe xong, nghị luận rùm beng, Ngưu phu nhân lại mặt mày hớn hở đi chung quanh kính rượu, giống như hết sức vừa lòng con dâu mới.
Bàn Lâm Y ngồi đều là vãn bối, lẽ ra Ngưu phu nhân không cần đến,
nhưng bà ta cứ cố tình quẹo sang, lại gần Lâm Y, lúc chạm cốc với nàng,
nhỏ giọng nói. “Vợ Trọng Vi, nhanh đưa Trương Bát nương về đi, người ta nói ra nói vào đủ thứ, ảnh hưởng đến việc buôn bán nhà ta”.
Lâm Y hiện giờ hận nhất nghe câu này, không hề khách khí cãi lại. “Tửu lâu nhà bà ngoại từ lúc bị phủ doãn phạt xong, buôn bán liền thảm đạm, cớ sao đổ lỗi lên người Bát nương nhà cháu”.
Ngưu phu nhân thấy Lâm Y nói chuyện sắc bén như vậy, không dám tin. “Ta là bà ngoại các người, cô dám nói chuyện với ta như vậy?”.
Lâm Y trong lòng muốn bồi dưỡng Thanh Miêu thành người tinh tường như thím Chân, không tiếp lời, nhìn thoáng qua Thanh Miêu, Thanh Miêu không cô phụ kỳ vọng của nàng, lập tức ra trận. “Ngưu phu nhân, trước mặt bà là phu nhân nhà quan lại, bà nói chuyện với phu nhân nhà quan lại như vậy?”.