Cuộc Sống Ở Bắc Tống
Chương 262 : Phương pháp phá giải
Ngày đăng: 00:36 19/04/20
Trương Lương bị dốc ngược trên vai nhàn hán, người thì đau, đầu thì quay cuồng, cuống quít mắng chửi hắn dừng lại. Nhàn hán kia không chịu nghe, chạy thẳng đến một con phố khác mới thả ông ta xuống. Trương Lương mong gặp bà mối, vừa được đặt xuống đất liền định xoay người chạy, bị nhàn hán ngăn cản. Hắn uy hiếp ông ta.“Trương lão gia, tôi khoẻ lắm đấy nhá, ông còn chạy nữa, tôi khiêng ông một mạch về Tường Phù luôn”.
Trương Lương oán giận dậm chân đành đạch, lại chẳng thể làm gì hắn được, đành phải nói.“Lão gia ta đi nhìn phu nhân nhà ta”.
Nhàn hán cho phép yêu cầu này, lại trở thành cái đuôi theo Trương Lương tới hậu viện tửu lâu nhà họ La. Phương thị nhìn thấy Trương Lương, mừng lắm, nhưng không biết ông ta đến để đưa tiền sinh hoạt hay đến đón mình về Tường Phù, đôi mắt ngóng trông nhìn ông ta, chờ ông ta mở miệng.
Trương Lương nhìn nhàn hán trong viện, ngoắc kêu Phương thị ra chỗ khác, nhỏ giọng nói. “Bà lén ra cửa tìm bà mối, đừng mời về đây, trực tiếp kêu bà ta đưa thảo thiếp, điền ngày sinh tháng đẻ của Bá Lâm, đưa đến quý phủ Vương hàn lâm”.
Điền thảo thiếp? Chẳng phải là định cưới vợ sao? Phương thị ngây ra, nói. “Đưa tới nhà Vương hàn lâm làm chi?”.
Trương Lương cười. “Nhà chúng ta sắp phất lên rồi, Vương hàn lâm cố ý gả con gái cho Bá Lâm nhà chúng ta, mau chạy nhanh đi cầu hôn đi”.
Phương thị còn trông cậy vào Lí Thư thiếu mình ân tình để có cơ hội đến Tường Phù sống, bởi vậy vừa nghe liền kiên quyết phản đối, chết sống không chịu ra ngoài tìm bà mối. Trương Lương cứ tưởng Phương thị ghét Lí Thư, hiện tại có cơ hội cưới con dâu mới vào, cớ sao không muốn? Ông ta không giải thích được, chuẩn bị động tay chân.
Thím Nhâm nhìn có gì đó sai sai, nhảy ra phía trước, nói. “Nhị lão gia, chỉ cần lão gia đồng ý đón chúng ta về Tường Phù, Nhị phu nhân sẽ lập tức đi tìm bà mối”.
Phương thị khó khăn chờ được nhà mẹ đẻ Lí Thư thất thế, sao lại chấp nhận cưới thêm cô con dâu khó chơi nữa về? Bà ta hận thím Nhâm nói càn, vươn bàn tay quăng cho một cái tát, mắng. “Ai nói ta muốn đi mời bà mối?”.
Trương Lương vốn không trông cậy vào Phương thị, hiện giờ lại chỉ có bà ta, đành phải nhẫn nại, nói. “Vì sao phu nhân không đồng ý hôn sự này? Vương hàn lâm là người như thế nào, nếu Bá Lâm cưới tiểu nương tử nhà ấy, còn sầu không làm quan to sao?”.
Phương thị mới không thèm quan hay không quan, anh trai ruột của bà ta làm quan, con trai Bá Lâm cũng từng làm quan, hiện giờ kết cục như thế nào? Bà ta mong mỏi khác hoàn toàn với Trương Lương, bà ta chỉ nguyện trong nhà bình an, ăn uống không lo, có cô con dâu ngoan biết nghe lời, ôm hai đứa cháu bụ bẫm, đời này liền thoả mãn.
Lí Thư không bao giờ nghĩ tới Trương Bá Lâm sẽ hành động như vậy, ngây ngẩn cả người. Thím Chân cao hứng thay chủ nhân, cũng không quên nhắc nhở Trương Bá Lâm. “Dù thiếu gia đi rồi, hai vị trưởng bối nhà họ Trương vẫn có thể cưới tiểu nương tử nhà họ Vương vào cửa, tới lúc đó Lí nương tử nhà chúng tôi bị coi là gì?”.
Lí Thư nghe xong, nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, đoạt lấy con trai ôm chặt, nói.“Nếu như vậy, Tuấn Hải của tôi từ con vợ cả lại biến thành thứ xuất sao?”.
Cùng Lí Thư về quê cũ chỉ là Trương Bá Lâm nhất thời nảy lòng tham, thật sự chưa suy nghĩ chu toàn, bây giờ nghe thím Chân nói xong cũng hiểu không ổn, phiền não ghê gớm.
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến giọng nói. “Còn tưởng hai người đang do dự cái gì, chẳng phải mới đặt mấy bàn tiệc ngoài tửu lâu sao, mau nhanh chóng đổi thành rượu mừng, khỏi sợ gì nữa”.
Hai người quay đầu lại, thì ra là Lâm Y. Lâm Y đi tới trước mặt bọn họ, cười nói. “Thứ lỗi cho em nhiều chuyện, lo lắng chạy đến xem, nhưng em chịu không được, tốt xấu cũng có người ra chủ ý”.
Trương Bá Lâm cẩn thận ngẫm nghĩ, mạnh vỗ tay, xoay người chạy đi, không quên nói với lại. “Chủ ý của Tam nương không tồi, ta chạy về nhà sửa thiếp mời”.
Lí Thư đuổi theo mấy bước, la lên. “Khỏi cần sửa, ngoài phố có bán sẵn thiếp cưới”.Nói xong, thấy mọi người đều che miệng cười trộm, liền ngượng ngùng, đỏ bừng mặt chui vào phòng.
Cô và Trương Bá Lâm hai người xem như chuyện tình gian nan, Lâm Y không đành lòng trêu, bế Trương Tuấn Hải, cáo từ rời đi, giúp đỡ Trương Bá Lâm chuẩn bị tiệc cưới.
Cứ như vậy, tiệc sinh nhật của Trương Tuấn Minh bị lâm thời sửa thành tiệc cưới, thiếp mời ban đầu bị huỷ, thiếp mới phát ra thông báo cho thân bằng bạn hữu, vợ chồng Trương Bá Lâm và Lí Thư sắp tái hợp.
Ở Đại Tống, người vợ bị bỏ xong lại đón về nhà chồng không nhiều nhưng chẳng phải hiếm gặp, có điều thông thường chỉ lén lút thông báo bạn bè, không rêu rao tứ phía. Mà Trương Bá Lâm vì chặt đứt suy nghĩ của Trương Lương, hô hào cho náo nhiệt nhất có thể, chỉ cần là người quen lập tức nhận được thiếp, còn cố ý tặng cho cả Vương hàn lâm nữa, vào thành mua một chuỗi pháo to, mua treo lên đốt tưng bừng.