Cuộc Sống Ở Bắc Tống
Chương 33 : Sửa lập nữ hộ
Ngày đăng: 00:35 19/04/20
Từ lúc Phương thị về nhà, hết thảy gọn gàng ngăn nắp hẳn lên, rất
nhanh họ đã chọn được ngày tốt, đại liễm, hạ táng, rồi cúng thất. Nhà họ Trương ít người, Lâm Y nhớ thương Trương lão thái gia nên giúp bọn họ
mấy ngày bận rộn, mười ngày sau mới được nhàn một chút, vào thành tìm
Đinh môi giới. Nàng không phải hộ khách gì to lớn, Đinh môi giới cũng
không ngại nàng đến muộn, đưa khế đất cho nàng xem, nói. “Lần trước
cô có nhắc đến nhà Lí Tam, tôi lại đến nhìn lần nữa, nhà hắn trừ khoảnh
đất kém chỉ sản được tám đấu lương ra, còn hai khoảnh tốt, nhưng tổng
cộng chỉ có hai mẫu, một mẫu một năm sản bốn thạch*, chào giá bảy mươi quan, một mẫu khác một năm sản hai thạch, chào giá hai mươi quan”.
*Thạch = khoảng 100 lít
Lâm Y kinh ngạc nói. “Bốn thạch gấp đôi hai thạch mà giá còn hơn gấp đôi nữa”.
Đinh môi giới cười. “Bốn thạch xem như sản lượng cao, cho nên nhà hắn trông cậy vào mẫu ruộng này để kiếm lời, cô đừng để ý, muốn mua thì hãy mua mẫu hai thạch”.
Lâm Y than thở. “Bác tôi tổng cộng đâu có bao tiền, hai mươi quán đắt quá”. Nàng giả bộ nói phải về hỏi ý bà cô, đi đến mẫu ruộng nhà Lí Tam tìm
hiểu, lại hỏi những người chung quanh một phen, biết được nhà hắn có hai mẫu ruộng tốt, sản lượng và giá cả cũng không kém con số Đinh môi giới
đưa ra là bao, nàng biết Đinh môi giới không lừa nàng. Ngày hôm sau nàng giấu tiền trong người lại đi vào thành, phải hoàn thành xong việc mua
bán.
Đinh môi giới và Lâm Y định ra số kì trả tiền, quy tắc chi tiết, viết biên lai, kêu nàng trước giao tiền đặt cọc, đợi mọi việc
thỏa đáng xong sẽ cho bà cô của nàng ấn dấu tay lên khế đất. Lâm Y nhìn
mọi thứ không bại lộ, đang muốn bỏ tiền, Đinh môi giới vô tình hỏi. “Bà cô nhà cô là nữ hộ? Quay về nói cho bà ấy, nếu không phải nữ hộ thì mau chọn ai đó thích hợp chuẩn bị kí khế đất”.
Lâm Y sửng sốt. “Nữ hộ là thế nào?”.
Đinh môi giới đáp. “Không chồng không con là thành nữ hộ”.
ngại một trăm văn tiền quá ít, liền nói lập nữ hộ rất gian nan. Lâm Y
làm sao không hiểu ông ta cố ý làm khó dễ, nhưng không thể bỏ ra quá
nhiều, ông ta sẽ càng ngoạm to hơn, nàng nói. “Tôi ở thôn này không
phải mới ngày một ngày hai, tình cảnh thế nào hộ trưởng cũng biết đó,
không bằng hộ trưởng cứ báo cái giá thật cho tôi, nếu tôi cáng đáng được liền phiền hộ trưởng hỗ trợ, nếu không được thì đành thôi vậy”.
Hộ trưởng cười. “Cô còn nhỏ tuổi nhưng thật làm người sảng khoái”. Hộ trưởng nương tử bản thân cũng có con gái, thương tiếc nàng vài phần, liền đẩy hộ trưởng một phen. “Tôi làm chủ, ba quan tiền, nếu không có tiền thì trước cho thiếu nợ, không thu lợi tức”.
Lâm Y vui mừng quá đỗi, liên tục gật đầu, nếu có thể cho nợ đương
nhiên là quá tốt, miễn được người khác hoài nghi, còn có tiền mua đất.
Hộ trưởng thấy nàng đồng ý, liền lấy giấy mực ra, hỏi nàng có biết chữ
không. Lâm Y gật đầu, cầm bút, nhưng chưa viết. “Tôi thiếu hộ trưởng năm trăm văn nữa, hộ trưởng giúp tôi một chuyện được không?”.
Hộ trưởng hỏi. “Chuyện gì? Khó quá sợ không được”.
Lâm Y nói. “Tôi lập nữ hộ không muốn để người khác biết, lúc dán thông báo công bố, hộ trưởng có thể giúp đỡ che giấu đi được chứ?”.
Chẳng qua là ẩn tên đi thôi, nào có đáng gì, hộ trưởng đồng ý. Lâm Y
liền đặt bút viết giấy nợ, ghi ba quán năm trăm văn. Hộ trưởng nương tử
cầm con dấu đóng xuống, kêu nàng ấn dấu tay, việc lập hộ cứ như vậy định ra.
Lâm Y mất tiền, tâm tình lại vô cùng khoái trá, một đường ngâm nga về nhà, ngay cả gương mặt nhăn nheo như trái mướp đắng của thím Nhâm cũng
trở nên dễ nhìn. Tâm tình nàng tốt, thím Nhâm càng tức điên, chặn nàng
ngay cửa viện không cho nàng vào nhà, chất vấn. “Cô đi dạo ở đâu,
heo không cho ăn, sân cũng không quét dọn, tôi đi khắp cả thôn cũng
không gặp, cô nghĩ tôi rảnh rỗi như cô để đi tìm cô chắc?”.