Cuộc Sống Ở Bắc Tống
Chương 82 : Phương thị bị bại lộ
Ngày đăng: 00:35 19/04/20
Phương thị không ngờ có thể được cho qua dễ dàng như vậy, mừng thầm,
liên tục gật đầu, trở về nhà chính ăn cơm. Lí Thư biết chân tướng sự
tình, nhưng còn chưa giải quyết Như Ngọc, cô vẫn làm bộ không hay, gắp
thức ăn cho Trương Bá Lâm giống như chưa xảy ra gì.
Xong bữa cơm,
mọi người rời bàn, Phương thị về phòng, phát hiện Phương Đại Đầu lại tới nữa, lắp bắp kinh hãi, cuống quít nhìn ra ngoài, thấy Trương Lương đã
ra ngoài cửa viện mới yên lòng, hỏi. “Tiền đã đưa cho ngươi rồi, sao lại đến đây?”.
Phương Đại Đầu nói. “Hôm nay tôi đến có hai việc, một là thông báo cho Nhị phu nhân, nha đầu nhà phu nhân là Như Ngọc ấy, hôm qua sinh được một tiểu tử…”. Phương thị nghe đến đó, mừng rỡ như điên, hai tay chắp lại vái thiên địa, niệm vài tiếng “A di đà Phật”. Phương Đại Đầu không biết tình hình cụ thể, âm thầm lấy làm lạ, chỉ là thêm đứa hầu gia sinh tử*, sao lại cao hứng như vậy? Hắn ta có mục đích khác quan trọng hơn, không thèm để ý Phương thị niệm cái gì, tiếp tục nói cho xong. “Lúc trước đã nói mỗi tháng một quan tiền, phu nhân đã đưa thiếu một tháng, hơn
nữa cần mời bà mụ đỡ đẻ, phí vất vả cho nương tử tôi, Nhị phu nhân chi
bằng lại trả một quan năm trăm văn tiền nữa thì Như Ngọc mới có thể tiếp tục ở nhà của tôi”.
*Gia sinh tử : Đầy tớ sinh
con, con của đầy tớ vẫn làm đầy tớ, gọi là “gia sinh tử”. Vì cả nhà làm
đầy tớ, phải trung với chủ duy nhất nên chủ nô ở cổ đại thường thích
dùng người là gia sinh tử hơn người hầu bán mình vào, bảo rằng đáng tin
hơn.
Phương thị cả giận. “Đứa nhỏ là Như Ngọc sinh, nương tử ngươi làm cái gì mà phải trả phí vất vả?”.
Phương Đại Đầu nói như đúng lý hợp tình. “Ai biết được tối qua cô ta lại đau bụng sinh, huyên náo cả nhà chúng
tôi không ngủ được, tôi đòi phí vất vả một người là nể mặt chúng ta bà
con thân thích lắm rồi”.
Sản phụ sinh con vừa khổ mình, lại
khổ người xung quanh, Phương thị từng sinh con, hiểu được đạo lý ấy, nói không nên lời phản bác, lèo nhèo mặc cả. “Một quan ba trăm văn”.
Phương Đại Đầu cãi cọ nhất thời, không cãi lại bà ta, thầm nghĩ : mỗi tháng
một quan tiền, bao ăn bao ở, ngày ngày đòi uống canh gà, căn bản không
lời cái gì, hiện tại còn thêm đứa nhỏ, ngày đêm khóc nháo, lại đáng
ghét, không bằng đuổi đi cho đỡ mệt. Hắn hạ quyết tâm, cũng không nói
nữa, thúc giục Phương thị mau mau trả tiền.
Phương thị đã lâm vào
ngõ cụt, chạy đi đâu vay đủ một quan ba trăm văn trả cho hắn, đành phải
Lí Thư nhìn chồng, liền trách cứ thím Chân. “Cốt nhục nhà họ Trương làm sao mang họ bên ngoài, theo ý ta, bán Như
Ngọc đi là được, chỉ cần không có mẹ ruột, đứa nhỏ bao lớn chẳng phải
tùy ý người ta bịa chuyện hay sao”.
Trương Bá Lâm so sánh hai biện pháp, cảm thấy vẫn là Lí Thư hiểu đại nghĩa, liền hỏi. “Chỉ có đứa bé trở về, không có mẹ ruột, nếu người ngoài hỏi, làm sao trả lời?”.
Lí Thư cười. “Đàn ông ai chẳng có chút phong lưu quyến luyến bên ngoài, cho dù là tể tướng đương triều đột nhiên ôm con trai trở về, nhiều lắm là bị chê
cười vài câu thôi”.
Hai vợ chồng bàn bạc xong liền từ Lí Thư
sai người đi làm, Trương Bá Lâm chỉ cần chờ qua mấy tháng, chính đại
quang minh đón con trai về là được.
Ngày hôm sau thỉnh an buổi
sáng, Lí Thư cố ý cáo ốm không đi, chỉ để Trương Bá Lâm đi một mình,
giấu Phương thị kể cho Trương Lương nghe về Như Ngọc, ban đầu Trương
Lương tức giận Trương Bá Lâm không thể cầm giữ, sau nghĩ đến Đông Mạch
liền không dám lên tiếng, ngược lại trút toàn bộ cơn giận lên đầu Phương thị, mắng bà ta không để ý đến tiền đồ con mình, làm ra những chuyện rồ dại như vậy.
Ông ta mắng thì mắng, đánh thì đánh, vẫn hiểu được việc này không thể cho người ngoài biết, nhớ kĩ đóng chặt cửa.
Vì thế dù là nhà mới hay nhà cũ chỉ nghe phía nhà chính linh binh lách
cách bàng, không hiểu ra chuyện gì. Thanh Miêu cố tình chạy đến cửa viện nhà mới nghe ngóng, vẫn không nhìn ra manh mối, quay về hỏi Lâm Y. “Nhị phòng nhà họ Trương bị gì vậy chủ tử?”.
Lâm Y đứng trước cửa sổ nhìn nhìn, ngẫm nghĩ, hỏi. “Nhị thiếu gia không sao chứ?”.
Thanh Miêu đáp. “Không phải Nhị thiếu gia, cả hai vị thiếu gia đều đã đi thư viện, không ở nhà”.
Lâm Y còn đang đoán rốt cuộc là người ở phương nào đánh nhau, nghe xong
liền hoàn toàn sáng tỏ, Nhị phòng nhà họ Trương giờ chỉ còn vợ chồng
Trương Lương và Lí Thư ở nhà, động tĩnh lớn như vậy, theo phân tích
thông thường, không phải Trương Lương đánh Phương thị thì là Phương thị
đang quở trách Lí Thư.