Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 250 :

Ngày đăng: 16:26 19/04/20


45250.Mộ Dã đứng ở trước người Diệp Phi, vung quả đấm nhỏ, nghênh chiến những tên bảo vệ kia.



Nhưng mà, cậu bé quá nhỏ, thân thể nho nhỏ bị một người bảo vệ túm lên.



“Buông tay! Có bản lãnh thì buông tôi ra, chúng ta đấu đơn!” Mộ Dã tức giận hét lên.



“A, cậu bé, đơn đấu cái gì đây! Tôi bắt cậu như tóm một con gà con vậy!” Bảo vệ cười lạnh.



Thân thể Mộ Dã hoàn toàn lủng lẳng trên không, ánh mắt cậu bé chuyển một cái, nhìn tên bảo vệ mặt mâm liền đá vào mặt người đàn ông đó: “Cho ông biết sự lợi hại của tôi nè!”



Bảo vệ không đề phòng, bị đứa bé ngang nhiên đá thẳng vào mặt, phản xạ có điều kiện buông tay.



Mộ Dã rớt xuống từ trên không, Diệp Phi ôm đứa trẻ, thừa dịp mấy người bảo vệ đang ngẩn ra, mang đứa trẻ chạy ra khỏi cửa.



“Bắt chúng! Bắt bọn chúng lại!” Bảo vệ chạy như bay đi bắt người.



Diệp Phi quay đầu nhìn bảo vệ đang đuổi tới, bước nhanh hơn, liền đụng phải một bức tường thịt.



Quay đầu, liền nhìn thấy khuôn mặt Mộ Thương Nam.



“Chạy cái gì?” Mộ Thương Nam lạnh lẽo hỏi.



“Tổng giám đốc Mộ, ngài tới rồi! Đây là hai kẻ ăn quỵt trong tiệm của chúng ta, còn dùng thông tin chuyển khoản lừa chúng ta nữa.” Quản lý nhìn thấy Mộ Thương Nam, chạy tới nghênh đón.



“Ăn quỵt à?” Ánh mắt Mộ Thương Nam nhìn vào khuôn mặt Mộ Dã.



Mộ Dã bày ra bộ dáng vô tội: “Cái này cũng không trách con được, ai bảo người nào đó chuyển hết tiền trong tài khoản ngân hàng của con đi!”




Con ngươi Mộ Thương Nam nheo lại thành một đường hẹp dài, tức giận dùng sức trên ngón tay, hận không thẻ xé miệng nhỏ của người phụ nữ này ra!



“Tức giận như vậy? Chẳng lẽ tôi một tay bắt mấy con cá, trong đó có em?”



Diệp Phi nghẹn họng, há hốc mồm không nói được gì.



“Tôi không có ý này!”



“Không phải, thì là cái gì?” Cánh tay Mộ Thương Nam giam cầm ở eo cô, đầu cúi thấp, môi dường như chạm phải môi cô.



Cánh tay Diệp Phi chặn lại trên ngực anh: “Tôi đối với loại đàn ông như anh không có hứng thú, anh suy nghĩ nhiều quá!”



“Em có hứng thú hay không, thử một chút là biết thôi.” Tay Mộ Thương Nam bất chợt trượt vào trong làn váy cô.



“Khốn kiếp! Anh đừng đụng vào tôi! Không được chạm vào tôi!” Diệp Phi tức giận hô lên.



“Miệng em đang nói dối, em hiện đang điên cuồng muốn tôi.” Thanh âm Mộ Thương Nam dội lại từ trên đỉnh đầu cô.



Một cái xoay người, anh ôm cô ngã nhào trên giường lớn.



Tay Diệp Phi đánh vào đầu vai người đàn ông: “Mộ Thương Nam! Bây giờ anh cường bạo tôi! Nói cái gì mà tôi dụ dỗ anh không thả, chính anh tin sao? Tôi nói cho anh biết, năm đó là anh quấn lấy tôi không thả!”



“Nói cho tôi chuyện quá khứ của tôi! Em biết tôi mất trí nhớ, tôi hy vọng có thể nhớ lại được. Năm năm trước tôi bị thương rất nặng, Sở Nhiễm mất hai tháng mới đem tôi từ cõi chết trở về. Chuyện của năm năm trước, tôi chỉ nhớ được thời điểm trời mưa như thác đổ, tôi ngã quỵ xuống đất, sau lưng bị nổ đầy xương trắng, đất đầy máu. Tôi muốn biết, tôi quỳ trước ai? Chẳng ai nói với tôi cả, em có biết hay không? Nói cho tôi, tôi có thể cân nhắc bỏ qua cho em!” Mộ Thương Nam trầm giọng hỏi người phụ nữ dưới người.



Trái tim Diệp Phi đập mạnh, loạn nhịp…