Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 187 : Mục tiêu cuối cùng

Ngày đăng: 17:59 30/04/20






Khương Minh kinh hãi vội vàng thối lui người lại sau đó xoay người sang bên cạnh, chỉ thấy một tia sáng màu đỏ xẹt qua người hắn, nếu không phải hắn kịp xoay người thì chắc tia sáng đó đa xuyên thủng bụng hắn rồi. Ổn định lại thân hình, lúc này hắn mới có cơ hội nhìn rõ người vừa tấn công mình.



Chỉ thấy đứng trước mặt Khương Minh là một hắc y nhân cao to, đang đứng quay lưng về phía hắn, trên tay y cầm theo một cây thương dài cỡ hai mét với hai màu đen đỏ đan xen, có vẻ như tia sáng màu đỏ hắn vừa nhìn thấy là từ cây thương đó mà ra. Hắc y nhân chậm rãi quay người lại, nhìn thấy diện mạo của người này, Khương Minh không khỏi bật thốt: “Là ngươi???”



Hắc y nhân có một mái tóc màu trắng cắt ngắn, một đôi mắt đen vô hồn sâu như vực thẳm, hoàn toàn không có con ngươi. Tử mũi trở xuống cằm được che đậy bởi một chiếc mặt nạ màu đen đầy những chiếc răng sắc nhọn trông vô cùng dữ tợn. Nhưng đó không phải là những gì khiến Khương Minh ngạc nhiên, điều khiến hắn ngạc nhiên đó là diện mạo của người này, hắn biết.



“Hừ, thì ra cảm giác bất an mà ta cảm thấy cả buổi nay chính là từ ngươi mà ra, ngươi cũng to gan lắm, chỉ là Vương cấp vo giả mà dám ám sát Tôn cấp như ta. Nói đi, là ai đã ra lệnh cho ngươi………à không cần phải nói, khẳng định là Lâm Tử Hàm đã ra lệnh cho ngươi phải không??” Khương Minh hừ lạnh.



Tử Phong đứng yên không nói gì, trong đầu đang liên tục tính toán. Hắn theo như lệnh của Lâm Tử Hàm, ngay từ buổi sáng đã lấy được thông tin nơi ở của bốn tên chấp sự mà hắn cần phải xử lí, liền ngay lập tức bắt tay vào công việc. Với người khác thì ám sát một chấp sự ở ngay trong nội môn Lăng Hư Cung gần như là điều không thể, nhưng với Tử Phong thì khác, với hai kĩ năng Ngụy trang và Liễm tức, hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách cực kì dễ dàng.



Thực tế đã chứng minh rằng nhiệm vụ này đối với hắn không chút khó khăn nào hết. Tử Phong tìm thấy Điền Kỷ Dũng ở trong chính căn nhà của hắn, tu vi của mục tiêu chỉ là Vương cấp cửu phẩm, hơn nữa chiến lực lại như rác rưởi, Tử Phong mất chưa tới một giây để biến Điền Kỷ Dũng thành xác chết.



Người tiếp theo là Lục Quảng Khai, Tôn cấp nhất phẩm sơ giai, cũng là người đã nảy ra ý định muốn chiếm đoạt lấy Hồ Phi Nguyêt khiến Tử Phong cực kì tức giận. Lợi dụng khả năng tàng hình của mình, Tử Phong tìm thấy hắn đang ở trong một căn phòng riêng uống rượu với ai đó. Vì đối phương cả hai người đều có tu vi Tôn cấp, hắn khó lòng mà đánh lén được, Tử Phong liền giết chết một tên tạp dịch của quán rượu đó, lấy quần áo của hắn, dùng kĩ năng Liễm tức điều chỉnh khí tức bản thân sao cho giống với tên tạp dịch đó, sau đó pha vào bình rượu mà Lục Quảng Khai gọi trước đó một giọt máu của hắn.



Kết quả là hai người vừa mới uống một chén rượu vào, dưới độc tính khủng bố trong máu của Tử Phong liền trực tiếp biến thành một bãi chất nhầy tanh tưởi trên mặt đất, hắn chỉ việc bứng nguyên phần đất bên dưới, mang đi đống chất nhầy và giấu bình rượu đi là dọn dep xong hiện trường. Còn tên thứ ba là Lưu Cảnh Sinh thì khỏi phải nói, hắn chết ở ngay trên giường, kéo theo một nữ nhân xuống cửu tuyền cùng hắn.
"Chân dạng - Liễm tức!!"



Tử Phong có thể cảm nhận thấy toàn bộ chức năng trong cơ thể mình hoàn toàn ngừng lại, tim đập, máu chảy, hô hấp, tất cả mọi thứ đều ngừng lại nhưng hắn tuyệt nhiên không cảm thấy có chút gì khó chịu. Hắn khẽ điều động linh lực, chợt nhận ra một điều đó là hoàn toàn không có dạo động linh lực từ hắn phát ra. Trước kia mặc dù hắn có sử dụng Liễm tức thì nếu thôi động quá nhiều linh lực thì cũng sẽ phát ra dao động linh lực đủ lớn để khiến người khác phát giác, nhưng mà hiện tại, hắn đã thôi động linh lực để chém ra thêm một kích nữa nhưng mà hoàn toàn không có dao động linh lực nào phát ra.



Còn đang mừng thầm, Tử Phong chợt giật mình, không ngờ kĩ năng Ngụy trang của mình lại đang mất dần tác dụng, thân hình của hắn đang lờ mờ hiện ra sau lưng Khương Minh. Tử Phong không dám động đậy một chút nào, trong lòng cười khổ, có vẻ như là nếu sử dụng Chân dạng lên kĩ năng Liễm tức thì kĩ năng Ngụy trang sẽ mất tác dụng, đúng là được cái này thì mất cái nọ. Nhưng mà khí tức của hắn vẫn hoàn toàn không có gì, chỉ cần hắn không làm ra cử động gì thì sự tồn tại của hắn trong thần thức của Khương Minh là không có.



Tình huống khẩn cấp quan đầu, Tử Phong cắn răng, điều chỉnh cơ bắp của bản thân gồng cứng lên để không nhúc nhích một chút nào, toàn thân linh lực thôi động, thậm chí phá hủy một Kết Tinh để lấy thêm linh lực. Linh lực trong người hắn cuộn trào, lại thêm linh lực từ Kết Tinh khiến kinh mạch của hắn có chút trướng lên đau đớn nhưng hắn không dám phát ra một tiếng kêu nào. Khương Minh thì trải rộng thần thức ra, liên tục quan sát xung quanh, Tử Phong thì đứng yên đằng sau lưng hắn cách chừng năm mét, toàn thân bất động như tượng đá.



Hai người cứ đứng như vậy cho đến khoảng nửa phút sau....



Phá Lôi Thương xuất hiện trên tay Tử Phong, sự xuất hiện đột ngột của nó khiến không khí lưu động trong không gian xáo trộn, không thể nào lọt qua được thần thức đang trải rộng của Khương Minh. Khương Minh cảm thấy có ba động đằng sau lưng mình, cả người xoay ra đằng sau, thanh kiếm trên tay giống như là tia chớp mà chém xuống.



Thế nhưng mà hắn còn chưa kịp nhìn thấy đối phương là ai, một luồng sáng màu xanh dương lóe lên che đậy tầm mắt của hắn, đồng thời một tiếng gầm lớn vang lên



"Phá Thiên Trảm!!!!"