Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 188 : Kinh động Lăng Hư Cung

Ngày đăng: 17:59 30/04/20


Thư phòng của Lâm Tử Hàm



“Hắn đã bắt đầu hành động chưa?” Lâm Tử Hàm hỏi.



Lăng Phong đang đứng nghiêm chỉnh trước mặt Lâm Tử Hàm, nghe vậy liền nói:



“Tử Phong hành động hay không ta cũng không biết, bởi từ mấy hôm trước ta có đưa hắn thông tin liên quan đến bốn tên chấp sự kia nhưng vẫn thấy hắn án binh bất động, không hề ra khỏi căn nhà của hắn. Sáng nay ta lại đưa thêm cho hắn ít tư liệu nữa nhưng cũng không thấy có vẻ gì là hắn sẽ ra tay cả.”



“Sao lại như vậy nhỉ?” Lâm Tử Hàm nhíu mày.



“Có thể là hắn ta cảm thấy khó khăn quá nên chần chừ chưa muốn làm thì sao?” Lăng Phong nói.



“Ngươi không hiểu hắn được như ta, con người của hắn ra sao thì ta là người biết rõ hơn cả. Nếu không làm được thì ngay từ đầu hắn đã không nhận lời, còn một khi đã nhận lời thì hắn sẽ dùng mọi thủ đoạn để hoàn thành. Có lẽ mấy hôm nay hắn đang suy nghĩ tìm đối sách cũng nên.”



Lâm Tử Hàm thở dài một tiếng, đứng lên bước ra phía cửa sổ, lơ đãng nhìn bầu trời đêm. Bỗng nàng quay lại, khuôn mặt có chút bối rối nói:
"Hư Thiểm Quyền - Phá Sơn Không!!!" Tử Phong gầm lên một tiếng, hai bàn tay đan vào nhau, đồng thời nện lên trên chiếc khiên.



Một tiếng nổ vang lên, cát bụi cùng đất đá bắn tung lên trời, mấy chục mảnh vỡ bắn ra ngoài, cày nát mặt đất xung quanh giống như tạc đạn. Khương Minh bắn ra khỏi cái hố dưới đất, thân hình còn đang trên không trung chưa rơi xuống thì đã bị một thân ảnh hắc y bắt kịp. Tử Phong nắm lấy hai vai Khương Minh, xoay một vòng sau đó đập thân hình hắn xuống đất giống như một bao cát. Khương Minh hự lên một tiếng đau đớn, xương cốt trên thân thể hắn gãy rời thành từng mảnh một, nhưng sinh mệnh lực của Tôn cấp võ giả thập phần cường hãn, hắn vẫn cố gắng đánh trả.



Chỉ thấy trên tay hắn xuất hiện một viên cầu nhỏ màu đen, dùng một quyền đấm thủng bụng của Tử Phong, nhét viên cầu đó vào cơ thể hắn, sau đó tung một cước đá bay Tử Phong.



Tử Phong bị đạp bay bất ngờ, chưa kịp làm ra phản ứng, viên cầu trong bụng hắn liền phát nổ, trực tiếp phá tan khoang bụng của hắn, mảnh vỡ nội tạng cùng máu thịt của hắn văng đi khắp nơi. Kêu lên một tiếng đau đớn, thương thế lại càng kích thích đầu óc điên cuồng của hắn, bất chợt tròng mắt hắn xuất hiện một đôi đồng tử màu đỏ như máu, khóe miệng hắn nhếch lên man dại: "Lĩnh vực - Thế giới!!"



Không gian xung quanh trong bán kính một ngàn mét liền vặn vẹo mãnh liệt, tất cả mọi thứ trong đó đều đứng im không nhúc nhích, chỉ trừ một bóng người. "Tử Phong" lướt tới bên cạnh Khương Minh còn đang nằm dưới đất, một bàn tay nắm lấy đầu lâu của hắn sau đó giật mạnh, hai chân đồng thời đạp vào ngực y. Thời gian bị dừng lại, Khương Minh không thể phản kháng, đầu lâu trực tiếp bị xé ra khỏi cơ thể, kéo theo một dãy xương sống đứt đoạn, chết đến không thể nào chết hơn được nữa.



"Tử Phong" nhìn đầu lâu trong tay, cười khảy: "Tên vô dụng nhà ngươi, có thế này mà cũng phải khổ chiến, làm ta không chịu được mà phải ra tay, xem ra ta cần phải chuẩn bị một buổi tập huấn cho ngươi rồi!!"



Nửa giây trôi qua, cái xác không đầu của Khương Minh nằm im lìm, máu tươi phun ra xối xả nhuộm đỏ mặt đất, "Tử Phong" phất tay thu cái xác cùng đầu lâu vào trong không gian giới chỉ, sau đó liếc đôi mắt đỏ tươi của mình nhìn về một hướng, miệng lẩm bẩm trong khi cơ thể dần dần tan vào hư không: "Hừ, đến nhanh lắm!!"