Cuồng Huyết Thiên Ma
Chương 323 : Con mắt vận mệnh
Ngày đăng: 18:00 30/04/20
Giọng nói này, Tử Phong biết rất rõ, dù không được nghe quá nhiều lần nhưng chỉ có một người mới có được giọng nói mang theo hơi thở thần thánh chí ao vô thượng như thế này: "Chúa Tể Hư Không!". Kiếp trước hắn làm sát thủ, tuy bản thân là một dị năng giả nhân tạo vô cùng hùng mạnh nhưng để có thể làm sát thủ chân chính thì hắn cũng đã phải trải qua một quá trình đào tạo khốc liệt, không nói đến năng lực chiến đấu, chỉ riêng kiến thức ở nhiều lĩnh vực hắn cũng đã được dạy rất nhiều, cũng may nhờ vào bộ nhớ không giống với con người của mình mà hắn có thể tiếp thu tất cả chỉ trong một thời gian ngắn mà khó có ai có thể làm được như hắn.
Trong số những kiến thức đó thì kiến thức về vật lí, hóa học cùng một vài thứ khác giống như thuật ngụy trang, thuật diễn kịch chiếm vai trò chủ đạo, nhưng vẫn có một thứ mà hắn cảm thấy hứng thú nhất, đó chính là ngôn ngữ học. Kiếp trước vì sự đam mê với tất cả các thể loại tiểu thuyết mà hắn đã quyết tâm học trên dưới mười loại ngoại ngữ khác nhau, tất cả chỉ để thỏa mãn ham muốn đọc hết các loại sách truyện trong thiên hạ mà không cần tìm đến những bản dịch tạp nham trên mạng, trong số những ngôn ngữ mà hắn học được, tiếng Ý là một trong những ngôn ngữ mà hắn thích nhất.
Với một người am hiểu tường tận tiếng Ý như hắn, những câu nói vừa rồi của Chúa Tể Hư Không hắn có thể dễ dàng mà hiểu được ý nghĩa của nó.
- Không ai có thể chạy thoát được vận mệnh đã định sẵn cho mình.
- Kẻ nào muốn thay đổi định mệnh của bản thân rồi cũng sẽ gặp phải sự hủy diệt ở phía cuối.
- Chỉ có sức mạnh tuyệt đối ngự trị trong ta mới có thể viết lại định mệnh chân chính.
- Giờ thì, hãy để dòng chảy vận mệnh run rẩy trước sự tồn tại của ta.
Được rồi, Tử Phong thừa nhận là mặc dù hắn có thể hiểu nghĩa của những từ đó, nhưng không có nghĩa là hắn hiểu được ý nghĩa của nó là như thế nào, đúng hơn là mấy câu nói này có ý nghĩa gì thì hắn không có biết. Nhưng mà cũng không để Tử Phong hắn phải thắc mắc lâu, tiếng nói của hệ thống đã lại vang lên ngay sau đó.
Tất cả mọi người vẫn đang cử động vô cùng chậm chạp và ăn khớp với vận mệnh đã dược định sẵn, chỉ có Tử Phong mới là người nằm ngoài quy luật của vận mệnh, hắn trong lúc này có thể làm bất kì điều gì mà hắn muốn. Mối nguy lớn nhất hiện tại đó chính là Thánh Hoàng sơ giai Trần Cô Hạ, nhưng mà với trạng thái tinh thần lực kiệt quệ hiện tại của Tử Phong, hắn dù có muốn giết chết Trần Cô Hạ cũng lực bất tòng tâm. Ngược lại với tinh thần lực gần như khô kiệt của hắn, linh lực của hắn lại khá là dồi dào, nhận biết được điều này, Tử Phong cũng không còn cách nào khác, hắn đành phải lấy con bài tẩy cuối cùng của mình ra.
Trên tay Tử Phong xuất hiện một cây cung dài khoảng 1.7m, trên dưới thuần hai màu hoàng kim cùng xanh lam đậm, cầm trên tay gần như không có cảm giác nặng nề bất chấp kích cỡ cự đại của nó. Linh lực toàn thân của Tử Phong sôi sục lên như nham thạch nóng bỏng, hắn dồn toàn bộ linh lực mà mình có được vào trong thần cung Vijaya Dhanush.
Thần cung địa ngục Vijaya Dhanush rung lên bần bật khi linh lực của Tử Phong truyền vào bên trong, từ nó tỏa ra một luồng quang mang màu đen tuyền giống với màu linh lực của hắn, ảo ảnh vũ trụ tinh không xung quanh hắn giống như cảm nhận được khí tức tử vong nồng đậm từ trên thần cung tỏa ra mà không ngừng run rẩy, tưởng chừng như có thể sụp đổ bất kì lúc nào.
Tử Phong tay trái giương cung, tay phải chạm vào thân cung bắt đầu kéo ra, trong nháy mắt một tia năng lượng nối hai đầu cung tạo thành dây cung, sau đó một mũi tên màu đen mang theo vô số phù văn uốn lượn xuất hiện ở nơi hắn đặt tay vào, cả người hắn tạo thành một tư thế kéo cung tiêu chuẩn. Cảm nhận những vết nứt kéo dài từ mắt đang ngày càng lan rộng ra khắp cơ thể mình, Tử Phong cắn răng chịu đựng cảm giác đau đớn tột cùng, nhún chân một cái liền nhảy lên không trung cách xa Trần Cô Hạ vạn trượng, uy lực của mũi tên bắn ra từ thần cung khủng khiếp như thế nào thì hắn đã biết, hắn đương nhiên sẽ không tự nhiên lên cơn mà đứng ngay bên cạnh mục tiêu để giương cung lên bắn rồi, còn về việc Nhạc Tư Kỳ cùng Lâm Tử Hàm có bị cuốn vào trong hay không thì hắn lúc này không còn năng lực để quan tâm nữa rồi.
Cảm nhận lực lượng của mũi tên trong tay mình đã đạt tới cực hạn, đúng hơn là cơ thể hắn đã đạt tới cực hạn, nếu còn cố nữa thì người chết đầu tiên là hắn chứ không phải ai khác. Tử Phong giương cung nhắm thẳng vào đầu Trần Cô Hạ, cả người run lên bần bật trước áp lực của Thấu Thị Vũ Trụ cũng như là của thần cung Vijaya Dhanush, hắn buông cánh tay đang giữ dây cung ra.
- ----------------------------
Fan truyện của ta có tập tành sáng tác, ta nhìn qua thì cũng thấy khá là hay, các đạo hữu nếu rảnh thì hãy đọc thử xem sao, coi như là ủng hộ cho tác giả Việt