Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 378 : Muốn nhanh thì phải tự mình làm!

Ngày đăng: 18:01 30/04/20


Mấy người còn lại lúc này đang đau đầu vì cái đám kị sĩ đánh mãi cũng không chết này, nghe Tử Phong nói thế liền bán tín bán nghi, nhưng mà dù sao thì đối với bọn họ đám kị sĩ này chỉ dai như đỉa chứ lực công kích không đến mức khiến người khác phải tận lực chú ý, có thử một chút cũng không sao. Cao Tiến là người đầu tiên nghe theo lời Tử Phong, lão là một người sống đã lâu, tâm tình thành thục lão luyện đủ để biết được đâu là đúng đâu là sai, Tử Phong có thể trẻ tuổi nhưng thực lực ở trên lão rất nhiều, nói như vậy hiển nhiên là có lí do cả.



Côn bổng trong tay Cao Tiến xoay tròn một vòng sau đó lấy toàn lực mà bổ xuống đầu một tên kị sĩ gần đó, một kích này lão làm y như lời của Tử Phong, không dùng đến vũ kĩ, không pháp tắc tri lực, chỉ sử dụng lực lượng cơ thể cùng với linh lực gia trì lên cánh tay của mình để tăng thêm uy lực.



“Keng!!”



Một tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, cây côn không biết được làm từ thứ kim loại gì của Cao Tiến trực tiếp nện thẳng vào đầu một tên kị sĩ, lực đạo khủng bố chấn cho không gian rung động từng hồi, phù văn phát sáng xuất hiện trên cơ thể của tên kị sĩ rồi sau đó tắt ngấm, cả người tên kị sĩ run rẩy sau đó ầm ầm đổ xuống, thân hình chia năm xẻ bảy, để lộ ra cơ thể trống rỗng chỉ có mỗi bộ giáp bên ngoài làm khung.



Hàn Nhất Nguyên cũng với Tống Mặc Hinh nhìn thấy như vậy liền làm theo, quả nhiên cuối cùng cũng có thể hạ sát mấy tên kị sĩ, chỉ là có một vấn đề lớn. Tuy rằng có thể sử dụng man lực để đập vỡ đám kị sĩ, nhưng mà lực phòng ngự của bọn chúng cũng cực kì kinh người, nếu không dựa vào vũ kĩ phụ trợ mà chỉ sử dụng man lực cùng với linh lực gia trì thì vẫn thập phần tốn sức để có thể giết chết được một tên kị sĩ.



Không, nói tốn sức là không hề đúng, mà thực sự thì phải nói rằng giết địch một ngàn tự tổn tám trăm mới là đúng, bản thân vũ kĩ luôn có một công năng đặc thù có tác dụng như là “giảm xóc”, có thể giảm thiểu tối đa lực phản chấn tới từ mục tiêu khi đánh trúng, nhưng mà chỉ sử dụng man lực thì lại khác, lực phản chấn có bao nhiêu thì người ra đòn lĩnh đủ bấy nhiêu. Khải giáp kim loại của đám kị sĩ dù không đạt tới cường độ như Thánh khí nhưng dưới sự bổ trợ của phù văn trận ẩn trên đó thì cũng không kém là bao, dùng một lực lượng mạnh tới mức có thể phá hủy được khải giáp đó thì lực phản chấn mạnh ra sao không cần nói ai cũng tưởng tượng ra được.


Cánh tay giơ lên liền túm lấy lưỡi kiếm đang chém tới, Tử Phong dùng sức kéo giật thanh kiếm lại, lôi tên kị sĩ đến trước mặt mình, đón nhận nó là một bàn tay với năm chiếc móng vuốt sắc nhọn giống như vuốt giống trực tiếp nắm lấy đầu nó, năm chiếc móng bén nhọn vô song cắm xuyên qua giáp đầu giống như xuyên qua đậu hũ. Tử Phong dùng lực, tay trực tiếp bóp bẹp đầu tên kị sĩ, tay còn lại hóa chường thành đao vung ra, chém tên kị sĩ không đầu thành hai nửa bằng nhau với miệng vết cắt ngọt lịm.



Hai tên kị sĩ xuất hiện sau lưng Tử Phong, trường kích trong tay từ trên cao chém xuống, lấy tốc độ cùng lực lượng khủng bố mà nhắm thẳng vào vai Tử Phong, trúng phải kích này thì hắn sẽ phải chào tạm biệt hai cánh tay mình không thể nghi ngờ. Tử Phong giống như là có mắt đằng sau gáy, hai cánh tay gập lại khiến cây gai nhọn mọc ra từ khuỷu tay vểnh lên, hắn cứ như thế mà dùng hai cây gai nhọn đó đỡ lấy mũi trường kích, đầu gai nhọn hoắt nhỏ xíu vô cùng chuẩn xác đỡ lấy lưỡi kích vốn cũng mỏng không kém.



Dùng lực hất ngược hai cây trường kích lại, Tử Phong chúi người xuống, dùng hai bàn tay làm trụ, hai chân vung lên liền tung ra hai cước đạp thẳng vào ngực hai tên kị sĩ sau lưng, chia đôi cơ thể chúng thành hai nửa trên dưới văng ra xa, bản thân thì lộn một vòng trên mặt đất liền đứng vững trở lại.



Đám kị sĩ thấy có chỗ trống một cái là ngay lập tức lao vào thế chỗ ngay lập tức, công kích liên miên bất túc liên tục giáng vào người Tử Phong, trong khi đó thì hắn căn bản không thèm sử dụng hoa chiêu gì, thuần túy lấy cứng đối cứng, đến cả tốc độ vô song cũng không sử dụng mà chỉ dùng cơ thể mình như một kiện vũ khí sống, một quyền tung ra là thiên băng địa liệt, một cước quét ngang là phá toái hư không.



Từ lúc Tử Phong lao vào giữa đám kị sĩ đến giờ mới qua có vài phút mà đã có trên dưới ba trăm tên kị sĩ bị giết chết, không thể không thừa nhận tần suất “dọn quái” của hắn nhanh tới mức biến thái, xung quanh hắn lúc này ngổn ngang vô số tàn thi của đám kị sĩ rơi đầy đất, chốc chốc lại một tiếng không khí bị nén lại rồi phát nổ vang lên, sau đó thì một đám “linh kiện phụ tùng” bắn tung lên không trung rồi rơi lả tả xuống đất. Khí kình khủng bố liên tục văng ra khiến không gian sụp đổ, trần nhà, tường, mấy cây cột cùng với mặt đất dù vô cùng cứng rắn nhưng dưới oanh kích như mưa bom bão đạn thì cũng tan tác không chịu nổi.



Ba người Hàn Nhất Nguyên đứng ở bên ngoài nhìn Tử Phong giống như cuồng phong bạo vũ ở giữa đám kị sĩ liên tục phá hủy địch nhân mà không khỏi trợn mắt há mồm, đến cả hai đầu thất giai yêu thú cảm nhận khí tức kinh khủng của hắn cũng sợ hãi chạy trối chết, trực tiếp chạy về bên cạnh chủ nhân của mình, để mặc cho một mình hắn vùng vẫy giữa đám kị sĩ.