Cuồng Huyết Thiên Ma
Chương 379 : Thông qua khảo nghiệm
Ngày đăng: 18:01 30/04/20
“Ầm!!!”
Một tiếng nổ khủng bố khiến màng nhĩ tất cả mọi người căng lên đau đớn, toàn bộ không gian bên dưới lòng đất rung lắc dữ dội như muốn sụp đổ, theo sau đó là một đống lớn mảnh vụn kim loại văng tung tóe khắp nơi, Tử Phong trên tay nắm lấy đầu một tên kị sĩ lúc này chỉ còn lại nửa thân trên vẫn còn đang ngoan cố giãy dụa mà kéo lê trên mặt đất, chậm rãi đi tới trước mấy người còn lại.
“Rắc!”
Trực tiếp xé tên kị sĩ trong tay thành hai mảnh, Tử Phong nói: “Đi thôi, không nên lãng phí thời gian nữa.”
Sở dĩ nói như vậy là bởi vì thông đạo trước mắt đã hoàn toàn được dọn dẹp sạch sẽ, đám kị sĩ đông như kiến lúc trước đã biến thành một đống lớn mảnh vụn kim loại rơi đầy đất, bao phủ một không gian rộng lớn ngật tới ngang đầu gối toàn những mảnh kim loại vỡ nát.
Tử Phong dùng sức một mình xử lí toàn bộ đám kị sĩ, tuy rằng cứ chết lớp này lại có lớp khác tiến lên thay thế nhưng bọn chúng chung quy lại cũng quá mức nhỏ bé trước một kiện “vũ khí sống” chân chính như Tử Phong, sau khi bị hắn tiêu diệt trên dưới 600 tên kị sĩ thì không còn tên nào tiếp tục xuất hiện nữa.
Thoáng nhìn lớp giáp trên hai cánh tay của mình lúc này tràn ngập những vết nứt, Tử Phong không khỏi nhíu mày, hắn biết rất rõ độ cứng rắn của lớp giáp trên cơ thể mình, tuy đám kị sĩ có lực phòng ngự vô cùng cao nhưng so với lớp giáp của hắn thì vẫn thua kém không nhỏ về bản chất, có thể tạo thành kết quả như thế này gần như toàn bộ nhờ vào cái phù văn trận thần bí trên cơ thể bọn chúng, xem ra phù văn có công dụng vô cùng cường hãn, nếu có cơ hội thì hắn nghĩ rằng mình nên tìm cách học tập bọn chúng.
“Sao thế, gì mà tự nhiên yên lặng vậy??” Tử Phong thấy ba người trước mặt trơ ra như phỗng liền nghi hoặc nói.
“Những vị khách từ phương xa tới, các ngươi đã vượt qua khảo nghiệm nhập môn của chúng ta, từ bây giờ các ngươi sẽ được đối đãi như những khách nhân tối cao. Hoan nghênh các ngươi tiến nhập lãnh thổ của Bại Thiên Đại Đế!!”
Sau lời nói của tên tướng quân cầm kích, đám kị sĩ bên dưới quảng trường phát ra từng tiếng kêu bén nhọn giống như là một dạng ngôn ngữ nào đó, hai chân liên tục dậm xuống đất giống như là đang hành quân, động tác vô cùng đều đặn đến mức đáng kinh ngạc.
Nghe tên tướng quân kia nói mà cả bốn người Tử Phong không khỏi cảm thấy một trận kì quái, một tên quái vật người không ra người quỷ không ra quỷ, nhìn thì giống như là khôi lỗi nhưng mở miệng ra nói thì lại vô cùng có hồn chứ không có vẻ cứng nhắc giống như một thứ cơ quan được lập trình sẵn, chỉ riêng việc âm điệu trầm bổng hữu lực đó đã không phải là một thứ máy móc có thể tạo ra được.
“Khảo nghiệm nhập môn?? Ý ngươi là đám kị sĩ lao ra ngoài tấn công chúng ta??” Tử Phong nhíu mày nói.
“Bại Thiên Đại Đế không hề quan tâm tới việc lãnh thổ bị xâm lấn, ngài ấy sống trong chiến tranh, từ trong chiến tranh gây dựng nên vương quốc của mình, chỉ ngại chiến tranh không nổ ra chứ chưa bao giờ ngại kẻ khác đến xâm lăng. Nhưng mà Đại Đế cũng có uy nghiêm của mình, một vài thứ sâu kiến hèn mọn cả gan xâm nhập lãnh thổ không phải là thứ có thể khiến Đại Đế phải nhọc công tốn sức. Mỗi một người tiến vào phải hạ gục đủ một trăm kị sĩ thì mới coi như thông qua khảo nghiệm, các ngươi có sáu người, vậy là sáu trăm kị sĩ.” Vị tướng quân cầm đao bên cạnh nói, âm thanh sang sảng vang vọng như chuông đồng.
Đôi mắt Tử Phong lóe lên mấy tia quang mang quỷ dị, hắn trực tiếp đạp không mà tiến lên, đi tới trước mặt ba tên kị sĩ khổng lồ, miệng nói: “Các ngươi không phải khôi lỗi, các ngươi chính là thể linh hồn bị giam cầm trong khôi lỗi!!”
“Ầm!!”