Cuồng Huyết Thiên Ma
Chương 5 : Nghe lén
Ngày đăng: 17:57 30/04/20
Diệp Thủy Lan bị trói ngồi ở một góc trong hang, phía bên ngoài là đám dong binh, Tử Phong vô cùng thận trọng, không gây ra một tiếng động nào đứng nép vào vách hang. Tử Phong khẽ quan sát, tính cả hai tên đứng gác phía bên ngoài, thì hiện tại đang có 10 tên dong binh đang ở đây, không biết 2 người khác đâu, hai cao thủ Sư cấp tứ phẩm cùng thủ lĩnh Nhạc Vũ cũng đều ở đây, có vẻ như kế hoạch giải cứu Diệp Thủy Lan của hắn sẽ không thể thực hiện được, thực lực chênh nhau quá xa.
Nhạc Vũ đưa mắt nhìn một tên dong binh có gương mặt gầy gò, ánh mắt tên này sắc lẹm như dao, làm người khác có cảm giác vô cùng âm độc, chính là một trong hai cao thủ Sư cấp tứ phẩm:
“A Cửu, ngươi đã phái hai người đi báo cáo thân chủ rồi chứ, dặn dò kĩ càng chưa?”
A Cửu gật nhẹ đầu, sau đó lại có chút nghi hoặc mà hỏi:
“Thủ lĩnh, rốt cuộc thân chủ thuê chúng ta bắt cóc Diệp Thủy Lan là ai, liệu cái giá có xứng cho chúng ta mạo hiểm không, phải nhớ phụ thân tiểu nha đầu này là Diệp Cuồng, hắn căn bản là một tên điên, hơn nữa còn là một tên điên có tu vi Vương cấp, một ngón tay của hắn cũng có thể diệt cả dong binh đoàn của chúng ta đó?!”
Nghe A Cửu hỏi, mọi người cũng không ai nói gì, nhưng trên mặt đều lộ vẻ hiếu kì mà nhìn Nhạc Vũ. Nhạc Vũ nhún nhún vai, trầm giọng nói:
“Thực ra đến bây giờ cho bọn ngươi biết cũng không sao, người thuê chúng ta là người của Âm Ma tông.”
Im lặng một chút, sau đó tất cả mọi người đều bật thốt:
-“Trời ạ, Âm Ma tông? Không phải đấy là một tông môn cường đại ở Xuất Vân đế quốc, đồn rằng có thực lực ngang ngửa với thủ hộ tông môn Lăng Hư Cung của Càn Nguyên đế quốc chúng ta sao.”
-“Hẳn là vậy đi, ta không nghĩ trên thế gian này có người cả gan giả mạo Âm Ma tông đâu, nghe nói đây là một tông môn cực hung cực ác, chuyện gì cũng dám làm.”
Sau khi Nhạc Vũ đi ra ngoài một hồi, Tử Phong lúc này mới dám buông lỏng hơi thở, vừa nãy Nhạc Vũ nhìn thẳng vào mắt hắn, khiến hắn thiếu chút nữa tưởng rằng mình đã bị phát hiện. Thở phào một tiếng, vừa rồi nguy hiểm thật, nếu thật sự bị Nhạc Vũ phát hiện ra thì Tử Phong hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Tuy rằng khả năng Tái sinh siêu tốc sẽ khiến hắn không chết, nhưng Nhạc Vũ không phải loại gà mờ như tên Đỗ Duy kia, một người đã chết hay chưa Nhạc Vũ chỉ cần để ý một chút là có thể nhận ra, việc hắn suýt chút nữa bị Nhạc Vũ phát hiện vừa rồi là một minh chứng tốt nhất. Nếu bị phát hiện, rồi sau đó bị phá hủy đầu và trái tim, hoặc bị giết đi giết lại đến khi cạn kiệt sinh mệnh lực mà chết cũng không phải hay ho gì.
May mắn rằng kĩ năng Ngụy trang cùng với Liễm tức đã che dấu hoàn hảo sự hiện hữu của Tử Phong, đến cả cao thủ Sư cấp cửu phẩm như Nhạc Vũ cũng không thể phát hiện ra được.
Đợi thêm một lúc nữa, sau khi chắc chắn rằng Nhạc Vũ đã đi xa, Tử Phong bắt đầu nhẹ nhàng di chuyển về phía hai tên dong binh còn lại ở trong hang. Hai tên này lúc này đang vô cùng buồn chán mà tán gẫu với nhau:
“Nè, ngươi nói xem tại sao thủ lĩnh đại nhân tự nhiên lại chạy ra ngoài tìm tên Đỗ Duy đó a, cùng lắm thì cho một người đi kiểm tra là được thôi mà, cần gì phải đích thân đi như thế chứ.” Một tên thắc mắc nói.
“Phải đó, ta cũng đang thắc mắc đây, thậm chí lão đại còn mang theo tất cả chủ lực á, nhỡ ở đây có biến thì chúng ta chắc gì đã có thể xử lí được a.” tên còn lại cũng gật gù đồng ý.
“Thôi kệ đi, chỗ này vô cùng kín đáo, chẳng có ai có thể tìm đến đây đâu, chúng ta cứ yên tâm ở lại đây đợi là được.”
Nói đoạn cả hai tên dong binh đều chọn lấy hai góc trong hang để tĩnh tọa. Tử Phong hơi nhíu mày, hai tên dong binh này đều có tu vi Sĩ cấp tứ phẩm, lấy trạng thái ấn thân hiện tại của hắn để đánh lén, hắn tự tin có thể nhất kích tất sát, thế nhưng hiện tại vị trí của hai tên này quá xa, chỉ cần xử lí một tên thì tên còn lại cũng sẽ phát hiện ra hắn.
Mặc dù hắn tự tin có thể nghiền chết một Sĩ cấp tứ phẩm một đấu một, nhưng hắn không chắc là động tĩnh chiến đấu ở trong này sẽ không kinh động đến hai tên dong binh đang đừng gác ngoài cửa hang, bọn chúng cũng có tu vi Sĩ cấp tứ phẩm, đến lúc đó thì không chỉ phiền toái, mà hắn cũng khó thoát khỏi sự dây dưa của mấy người.
Nhẹ nhàng thối lui ra khỏi hang, tâm tình hắn hơi bực bội một chút, đã có một cơ hội hoàn hảo khi Nhạc Vũ cùng tất cả cao thủ khác không có ở đây, vậy mà điều kiện lại không cho phép hắn ra tay, phải chi có thêm một chút lợi thế thì tốt biết mấy.