Cuồng Lang

Chương 37 :

Ngày đăng: 17:21 27/06/20

Bích Phương rời đi khiến người chịu tội lúc này đây là Nam !
“Rắc........rắc.......rốp............rốp..............” Hai chân Nam rung rung, bên trong quần đã bắt đầu ướt đẫm vì sợ, hắn đang nhìn Thiều Quốc Việt bóp cái lan can bằng thép dày răng rắc đến nỗi biến dạng.
“Nó là đứa nào?.......” Bỗng nhiên Thiều Quốc Việt lạnh lùng lên tiếng hỏi làm Nam giật bắn người, phía dưới không tự chủ được nữa trào hẳn ra như đại hồng thủy, nước tiểu chảy tí tách trên sàn nhà.
“Dạ.............dạ..............là Tấn Thành............con trai thứ hai của anh Kim – chủ tịch tập đoàn Hoàng Kim.....” Nam nhanh nhảu đáp nhưng mà hắn lại đáp hụt...........
“Bốp..........mày giỡn mặt anh tao hả.........” Thằng Ken mập biết Thiều Quốc Việt muốn hỏi gì nên nhanh chóng ra tay, bên má còn lại của Nam nhanh chóng bằng bên kia vì ăn nguyên thêm một cú tát trời giáng.
“Ui...............hiểu........hiểu............là cô Bích Phương.........ngôi sao sáng nhất của showbiz hiện nay ........ ”
Nam vừa khóc vừa trả lời, hắn thề sẽ rời xa nơi đáng sợ này.
“Bích Phương..........Bích Phương..........” Thiều Quốc Việt lẩm bẩm trong miệng tên của cô gái vừa sỉ nhục hắn.
“Phải........phải..........chính là con gái độc nhất của danh ca Bích Lệ.........cô ta cũng lấy tên lót như mẹ mình..........” Nam lại nhanh nhảu trả lời, dù trong hàm còn có mấy cái răng.
“Gọi cho thằng Lãnh Katana............tao muốn tất cả những gì về mẹ con nó..........” Thiều Quốc Việt ra lệnh, hai thằng đàn em phía sau nhanh chóng rút điện thoại ra liên lạc, hắn biết Sói đã thật sự tức giận rồi.
…...
Văn phòng chủ tịch tập đoàn Hoàng Kim........
“Ahhhhhhh.......bẹp........bẹp........bẹp........khít thế............baby của anh...........” Trên cái ghế dựa sang trọng ở giữa căn phòng, chủ tịch Kim đang không ngừng xoa nắn cặp vú của thư ký riêng trong khi ả đang ngồi trên đùi lão nhún nhịp nhàng với dương vật đang cắm sâu vào trong âm đạo mình bên dưới.
“Reng.......reng............reng.......” Âm thanh điện thoại bàn reng lên làm hai con thú đang giao phối giật mình, lão Kim tức giận vì giảm hưng phấn, nhưng mà hắn cũng ra hiệu cho thư ký ngừng nhấp mà chuyển sang lắc lư để không phát ra tiếng động.
“Alo.............tôi đây......”
“Ông à...........ông về mà xem...........con trai bị người ta đánh sắp chết đây này.............huhu......” Tiếng khóc của mụ vợ già làm lão Kim nhăn mặt, thằng trời đánh kia lại gây ra chuyện gì nữa đây.
“Bà nín đi...........nó bị sưng chỗ nào thì bôi thuốc chỗ ấy...........khóc lóc om sòm cái gì...........a........” Bỗng nhiên em thư ký nổi hứng lắc lư nhanh làm lão kìm không được rên rỉ một tiếng, thư ký của lão được thay liên tục, tất cả đều phải là những cô gái trẻ đẹp và còn trinh nguyên, gã địt đã rồi lại đổi em khác, có tiền mà ngại gì chơi gái.
“Huhu..........nó bị người ta đánh đến nỗi sắp chết đang phải thở oxy đây này.........cả người không chỗ nào lành lặn...........huhu..........ông về mà xem...........” Mụ vợ già gào lên làm lão Kim cảm giác không ổn, ai dám không nể mặt lão nhỉ.
“Được rồi................bà cứ bảo bác sĩ chăm sóc cho nó...........tôi tìm hiểu chuyện này ra sao đã........” Lão kim dập điện thoại, ra hiệu ả thư ký rời đi dù vẫn chưa thỏa mãn lắm, hơi nhíu mày một tí, lão rút cái di động trong ngăn bàn ra bấm một dãy số.
“Alo............chào anh Trung..............tôi Kim đây............haha......”
“Hô hô.........không dám.... chào đại gia Kim..........” Giọng ồm ồm bên kia đầu dây đáp lại.
“Anh Trung...........tôi không dài dòng với anh..........anh có thể nói cho tôi biết ai đánh thằng Thành chứ?”
“Haha...............cũng không có gì.........là một gã mập..........rất mập..........haha” Gã tên Trung như có gì thú vị cứ liên tục cười làm Kim nhíu mày, linh cảm của hắn mách bảo có gì đó không bình thường một chút nào.
“Anh Trung...........nói thật với tôi đi............đừng đùa......” Lão Kim nghiêm túc.
“Đúng là một thằng mập đánh con trai anh mà........nghe bảo là tranh chấp một phòng Vip vì người đẹp......”
“Vậy là nó không biết thằng Thành là con trai tôi nên mới đánh nó ?” Lão Kim nghi vấn, chẳng lẽ thằng Thành không báo danh mình, không thể nào, tính con trai mình lão còn lạ gì.
“Haha.................tôi nghĩ anh mới nên biết con trai mình dây vào ai mới đúng........”
“Hừ..........anh đừng dọa tôi.............ở cái thành phố này.......tôi tự nhủ không có mấy người để thằng Kim này phải dè chừng..........” Lão Kim lạnh giọng, hắn cũng không sợ, tiền hắn không thiếu, lấy tiền đè chết người là hắn thích nhất.
“Haha......................anh nhiều tiền nhưng mà cái mạng của anh không biết có còn để mà xài hay không?” Lão Trung cười khinh bỉ, nói chuyện với mấy thằng nhà giàu lên mặt thật là đáng khinh.
“Hừ.............anh nói đi.........nó là đứa nào............để xem tiền của tôi có đè chết nó hay không?.....” Lão Kim không kiềm chế được hét lên.
“Hắc hắc.........tôi chỉ có thể nói........... “Sói” có một thằng em thân tín rất mập........hahaha” gã Trung cất tiếng cười dài rồi tắt máy trong khi lão Kim thì nghe đến từ đó đã trợn mắt ngã ngửa ra sau ghế, một lúc sau hắn mới điều hòa nhịp thở ngồi thằng dậy, móc điện thoại ra một lần nữa liên lạc với ai đó.
…....
Đến hẹn lại lên, hôm nay Thiều Quốc Việt sẽ quyết đấu với hai đối thủ Cao Cấp và Siêu Cấp đấu sĩ của Đấu Trường, số người tham gia đặt cược tăng đột biến vì độ hot của các trận đấu đến nỗi việc đi lại trong Đấu Trường cũng trở nên khó khăn, ở các cửa đặt cược người ta phải xếp hàng dài dằng dẵng chờ đến lược, nhưng mà không ai cảm thấy khó chịu vì lâu rồi mới có những trận đấu hấp dẫn như vậy.
….
“Trận đấu của Kẻ khiêu chiến và số 97 – Cao Cấp đấu sĩ sắp bắt đầu” Ngày hôm nay đặc biệt nên trọng tài cũng được thay, là một lão già nhưng mà âm thanh mười phần mạnh mẽ và đầy sức hào hùng làm cho mọi người càng thêm kích động.
“Mày là Kẻ khiêu chiến...........” Đối diện Thiều Quốc Việt lúc này là một gã võ sĩ Muay Thái, gã đứng sẵn thế thủ vì nghe bảo thằng này rất lợi hại.
“Phải.........” Thiều Quốc Việt trả lời ngắn gọn, trong người hắn lúc này đây máu nóng đang sôi trào, cứ nhớ tới cảnh bị sỉ nhục là hắn lại điên lên muốn phá hủy mọi thứ xung quanh.
“Bắt đầu” Âm thanh báo hiệu trận chiến vang lên.
“Xoạt.........xoạt........” Gã võ sĩ ra đòn trước, hắn bước lên hai bước tung một đòn đá chân thẳng vào cổ Thiều Quốc Việt.
“Vù......bốp.........” Thiều Quốc Việt đưa tay lên đỡ, người hơi rung rung vì cú đá khá mạnh, hắn cũng nhanh chóng trả đòn bằng một cú đấm vận dụng khí vào bụng đối thủ.
“Bộp.......xoạt.......xoạt........xoạt...........” Như đoán trước cách Thiều Quốc Việt trả đòn, tên võ sĩ khẽ lách người đổi thế né đòn đấm của Thiều Quốc Việt, song song là một cú cùi chỏ thằng vào mặt hắn.
Không nao núng, Thiều Quốc Việt ngả người ra sau để đòn chỏ hụt, hắn vận dụng toàn bộ khí vào hai chân rồi chống hai tay xuống sàn làm điểm tụa, co người tung một cú đá đôi vào gã võ sĩ.
“Rốp.................rốp..................” Lực đá mạnh đến nổi tên võ sĩ bị đẩy ngược tới thành lồng mới kìm lại được....mặc dù dùng tay đỡ thành công đòn đá hiểm của Long nhưng mà tên võ sĩ nhăn mặt chảy rà từng giọt mồ hôi to như hạt đậu vì đau đớn, xương tay hắn như bị rạn vì đỡ cú đá vừa rồi.
“Phù......phù........” Cố gắng lấy lại bình tĩnh, gã võ sĩ hiểu rằng tiếp tục kéo dài thì mình sẽ thua nên vận dụng toàn bộ sức lực nhanh chóng lấy đà lao tới, Thiều Quốc Việt vẫn đứng bất động.
“Hấp......vù.......vù.........” Nhảy lên cao, xoay hai vòng trên không rồi co chân lại, là một đòn đá gối cực kì hiểm hóc của gã võ sĩ tới mặt Thiều Quốc Việt, đây là đòn bí truyền của gã, có thể chấn nát luôn đầu đối phương.
Hai mắt Thiều Quốc Việt lóe sáng, đòn đá của đối phương rất nhanh, nhưng mà về lực thì hắn không sợ, vận dụng khí lên cùi chỏ, hắn lựa chọn cứng đối cứng, tung người bay lên, Thiều Quốc Việt đưa cùi chỏ ra tiếp đầu gối của đối phương.
“Haha........chết đi thằng ngu............” Gã võ sĩ cười to vì thấy thắng lợi trong tầm mắt.
“Rầm.................rắc..........rắc..................” Âm thanh va chạm và tiếng xương vỡ làm mọi người biến sắc mặt, quá khinh khủng.
“Rầm............Không thể nào..............sao có thể như thế...............” Sau cú va chạm, tên võ sĩ bật ngược lại bay thẳng đến thành lồng mới ngã xuống, đầu gối gã thẳng đuột như bị chấn nát, gã hoảng sợ nhìn Thiều Quốc Việt.
“Phù.......” Thiều Quốc Việt thở ra một nhịp, tay hắn cũng hơi ê ẩm, khi nãy hắn có thể tung chiêu khác nhưng mà hắn muốn kiểm nghiệm thực lực khí công của bản thân đến mức độ nào rồi và quả thật nó không làm hắn thất vọng.
“Bộp.........bộp.............” Thiều Quốc Việt bước tới chỗ gã võ sĩ, hắn muốn kết thúc trận này để tiếp tục trận kế tiếp.
Còn hai bước nữa là tiếp cận gã võ sĩ, bỗng nhiên Thiều Quốc Việt cảm thấy có gì không ổn, nhưng mà hắn không biết là chỗ nào.
“Xoạt............” Trong lúc Thiều Quốc Việt đang nghi hoặc thì từ trong tay tên võ sĩ đang nằm dưới đất bỗng xuất hiện một núm cát, hắn vung nó về phía mặt Thiều Quốc Việt làm hắn sững sờ, khoảng cách quá gần làm hắn không kịp phản xạ, cũng bởi vì tên võ sĩ đã xúc thế chuẩn bị nãy giờ,
“A.........” Thiều Quốc Việt hơi than khẽ vì cát bay vào mắt, dù cực kì khó chịu nhưng hắn không dám dụi mắt thay vào đó là nhắm nghiền lại nhịn đau vì biết rằng tên kia sắp ra đòn.
“Haha..........” Dù Thiều Quốc Việt vẫn trấn tính làm tên võ sĩ hơi bất ngờ nhưng mà nhìn hắn nhắm nghiền mắt, tên võ sĩ cười vui vẻ một tiếng rồi nhanh chóng lấy một tay chưởng mạnh xuống đất để lấy lực hướng tới trước.
“Bộp.......hấp..........vù.........” Tên võ sĩ tung một cú đấm hết sức bình sinh vào hạ bộ Thiều Quốc Việt, hắn tin rằng Thiều Quốc Việt không thể chịu nổi chiêu này của mình.
“Thằng chó.............” Thiều Quốc Việt gầm lên............mặc dù không thấy nhưng bằng linh cảm, hắn biết đối phương ra đòn, nhưng mà không biết ở chỗ nào để phòng, Thiều Quốc Việt nghĩ ra một chiêu đó là dậm chân nhảy lên cao, dù thế nào hắn tin đối phương bị nát đầu gối cũng không bay cao hơn mình được.
“Hấp...........vù.........bộp” Đòn hụt, tên võ sĩ theo đà ngã nhào ra đất, ở trên không, Thiều Quốc Việt nghe thấy, xác định mục tiêu, hắn điên cuồng vận khí vào hai đầu gối rồi hướng chỗ phát ra âm thanh xuống thẳng gối.
“Không....................Ầm................rầm.........................” Âm thanh như đạn phá vang lên, chỗ sân đấu nơi mà tên võ sĩ vừa đáp xuống hình thành một miệng hố, xung quanh là những vết rạn dài, nhưng mà khiếp đảm hơn là máu và thịt nát văng tung tóe khắp lồng đấu và bay tới tận những khán giả bên ngoài làm ai nấy trúng phải cũng hét to, có người ngất xỉu luôn vì độ tàn bạo đến tận cùng.
“Ực........Kẻ Khiêu chiến thắng.............2 tiếng nữa là trận đấu của Kẻ khiêu chiến và số 35 – Siêu Cấp” Trọng tài nói xong rồi cũng vội vàng bước vào nhà vệ sinh, vì ở gần nhất nên khắp người lão toàn là sản phẩm của trận chiến khi nãy.
….
“Hụp.......hụp........:” Ngâm mặt trong bồn nước, Thiều Quốc Việt cuối cùng cũng rửa sạch cát trong mắt, nhìn vào trong gương, hắn thấy mắt minh hơi sưng nhưng không ảnh hưởng lắm.........lại một bài học cho hắn trong những cuộc đấu sống chết............lúc nào cũng phải đề phòng đối thủ của mình..........chỉ suýt nữa thôi hắn đã phải trả giá vì điều đó, hắn vẫn chưa đạt tới đỉnh cao của khí công nên lúc nào cũng phải cẩn thận.
…...........