Cuồng Lang
Chương 38 :
Ngày đăng: 17:21 27/06/20
…...........
“Hai tiếng sau...........trận chiến của Thiều Quốc Việt sẽ được thực hiện ở một lồng đấu khác vì lồng đấu đầu tiên đã bị hắn làm cho mất cành quan........”
“Số 35 – Độc sĩ” Trọng tài trịnh trọng giới thiệu số 35 với mọi người, đến cấp độ này thì đấu sĩ mới coi như một con người và được có danh hiệu của bản thân mình.
Nhìn số 35 với một bộ đồ màu đen rộng thùng thình che đi toàn bộ cơ thể, đến cả khuôn mặt cũng bịt kín mà Thiều Quốc Việt tò mò, không biết đằng sau bộ đồ kia là một người như thế nào.
“Bắt đầu........” Hai đối thủ đã đứng tại vạch chuẩn bị, trọng tài ra hiệu trận đấu bắt đầu.
“Xoạt..........” Thiều Quốc Việt động trước, hắn bước một bước dài rồi tung một cú đá thẳng vào bụng đối phương để thăm dò.
“Hấp............” Độc sĩ đạp nhẹ lên sàn bay ra sau né cú đá và kéo giãn khoảng cách với Thiều Quốc Việt.
“Xùy.............xùy...........” Bỗng nhiên một bên tay Độc sĩ vung lên, Thiều Quốc Việt cảm giác không ổn, hắn cong người né theo phản xạ.
“Vút........vút.......” Âm thanh xé gió của một thứ gì đó vừa sướt qua mặt làm Thiều Quốc Việt kinh hãi.
“Keng..........” Quay mặt nhìn lại, Thiều Quốc Việt thấy một cây kim nhỏ gắn cứng trên thành lồng mà toát mồ hôi, hèn gì hắn không nhìn ra được, cây kim nhỏ cộng với ánh sáng xung quanh làm hắn không thể nhìn kịp, từng làn khói đen bốc ra từ mũi kim chứng tỏ chúng được tẩm những chất cực độc, nguy hiểm vô cùng.
“Xoạt......hấp..........” Thiều Quốc Việt lao lên, hắn sợ đối phương còn loại kim này thì hắn không né được, chỉ có cách áp sát khiến Độc sĩ không kịp ra đòn mới mong thắng.
“Vù.......vù..........”
Nhưng mà làm Thiều Quốc Việt trợn mắt là trong tay áo của Độc sĩ lại bay ra ào ào một đàn ong, chúng nhào thẳng đến hắn như gặp kẻ thù truyền kiếp.
“Móa.................” Thiều Quốc Việt uất ức, lần đầu tiên hắn gặp đối thủ như thế này, hắn không biết phải xoay sở ra sao với đàn ong trước mặt.
Những con ong đầu tiên tiếp cận tấn công vào mặt Thiều Quốc Việt, hắn không còn cách nào khác là vận dụng khí công lên đầu để phòng ngự khiến chúng không chích vào được.
“Xùy......xùy..............xùy.........” Lũ ong điên cuồng chích, bắt đầu có những con tấn công vào bộ phận khác như tay, chân và cổ của Thiều Quốc Việt, hắn bất động cố gắng vận dụng khí công lưu chuyển ở những nơi da thịt lộ ra bên ngoài.
“Vù..............vù....................” Càng ngày càng nhiều ong, Thiều Quốc Việt mệt mỏi vô cùng vì vận dụng khí công liên tục ở các nơi trên cơ thể, có một vài con đã chích vào được qua lớp quần khiến da thịt hắn bỏng rát khó chịu vô cùng, hắn tin là trong người chúng cũng đều được thêm một lượng độc nho nhỏ vì các vết chích bỏng rát kinh khủng.
Độc sĩ đứng ở xa xa cũng khá bất ngờ vì sức chịu đựng của tên này, hắn cũng không ngờ được đàn ong độc của mình mất thời gian lâu như vậy mà vẫn chưa hạ xong đối thủ, đây là độc chiêu của hắn để có thể tương lai bước chân lên cấp độ Hủy Diệt đấu sĩ đấy.
“Không.............tao không thể chết............” Thiều Quốc Việt gào rống, đàn ong giờ đây đã bú kín người hắn làm khán giá từ bên ngoài nhìn vao rợn cả tóc gáy.
Thiều Quốc Việt điên cuồng, cơn bỏng rát từ các vết chích liên tục truyền tới khiến hắn cảm nhận được sức sống của mình đang trôi đi từng phút giây, hắn không còn gì để mất, hắn nhớ tới mẹ, tới Dục và Quỳnh Anh.............hắn nhớ tới ánh mắt và lời nói đầy sỉ nhục của Bích Phương với hắn.........sự uất hận, căm phẫn trong người hắn tăng đến đỉnh điểm.
“Gàooooooooooooooooo” Âm thanh gào rống chấn rung cả lồng đầu và xung quanh khiến có người bị ù cả tai, trong ánh mắt kinh hãi của Độc sĩ, từng con ong một rơi xuống đất.
“Bộp............bộp.............bộp........bộp..........” Từng con từng con rồi đến thành từng đám ong rơi xuống sàn khiến Độc sĩ không thể chịu nổi, chúng đều là công sức của gã đấy, huấn luyện chúng không dễ dàng chút nào, không biết bằng cách nào mà Thiều Quốc Việt giết được chúng nhưng không có lưỡng lự, Độc Sĩ tức giận móc ra 3 cây kim, là 3 cây kim cuối cùng của gã, khi nãy hắn đã tung 2 cây ra nhưng không trúng, lần này hắn quyết định chơi tất tay, phải biêt để chế tạo mỗi cây kim phải mất thời gian rất dài chứ không phải mua kim khâu về mà phóng được, Độc sĩ cũng điên cuồng rồi.
“Xùy...........vù........vù.......” Độc sĩ vung tay, 3 cây kim nhắm thằng trái tim Thiều Quốc Việt bay đến, đàn ong đã rơi rụng đến một nửa rồi.
“Phụt.....” Tưởng chừng 3 cây kim độc sẽ găm thẳng vào trái tim Thiều Quốc Việt nhưng mà làm Độc sĩ run người khi nhìn chúng vừa chạm vào da hắn thì đã bắn ngược ra như đụng phải một tấm kim cương vì những cây kim này có thể xuyên cả thép, cảm giác sợ hãi tràn ngập tâm trí hắn.
“Hắc hắc..............tao phải cảm ơn mày vì đã giúp tao đột phá được cảnh giới này.........” Thiều Quốc Việt cuồng tiếu, hắn mở mắt ra nhìn vào Độc sĩ, trong lúc cần kề cái chết một lần nữa hắn đã đột phát, đột phá được cảnh giới cuối cùng của môn phái, cảm nhận khí lực mạnh mẽ tràn ngập từng thớ thịt trong cơ thể mà hắn thoải mái vô cùng.
“Mày.............mày đạt tới kim cương bất hoại của thiếu lâm...........không đúng..........dù là kim cương bất hoại thì kim của tao vẫn có thể xuyên qua...........mày luyện môn võ gì........” Độc sĩ bị đả kích quá lớn, kim của hắn không thể xuyên qua cơ thể Thiều Quốc Việt làm hắn triệt để sợ hãi.
“Haha...............rắc....” Thiều Quốc Việt không trả lời, hắn nắm chắc nắm đấm để cảm thụ sức mạnh của mình, bây giờ chỉ cần một ý niệm thì khí lực của hắn sẽ được lưu chuyển ngay lập tức, hắn cảm thấy cơ thể chỉ cần hấp thu được nhiều năng lượng hơn nữa thì sức mạnh của hắn sẽ tăng lên càng nhiều.
“Hừ............tưởng có thể thắng tao sao...........” Độc sĩ hừ lạnh, Thiều Quốc Việt nguy hiểm đấy nhưng hắn không dễ dàng chịu thua như thế, hắn không thể thua, cắn chặt răng vung tay lên, Độc sĩ ném về phía Thiều Quốc Việt một quả cầu nhỏ.
“Bùm......” Quả cầu đến gần Thiều Quốc Việt thì phát nổ, ngay lập tức một đám khói màu xanh bao trùm lấy hắn.
“Xèo..........xèo...........xèo.....” Nhìn sàn đấu bằng bê tông bị ăn mòn mà khán giá khiếp vía, ai nấy cũng tự giác lùi ra sau vài bước vì sợ đám khói kia lan tới người mình, ngay gã lão trọng tài cũng đã sớm chuồn ra xa xa.
“Haha............tuyệt kỹ Vân Sát (Đám mấy giết chóc) của ta mà đã thi triển thì đừng hòng kẻ nào sống sót” Độc sĩ cười to hài lòng, hắn không tin chiêu này không giết được Thiều Quốc Việt.
“Hắc hắc...........độc không tệ.............” Trong đám khói vang lên tiếng của Thiều Quốc Việt làm Độc sĩ ngỡ ngàng đến nỗi ngồi bệt xuống sàn.............đối diện với tên này hắn cảm giác mình thật vô dụng.
Khói tan, Thiều Quốc Việt mỉm cười nhìn Độc sĩ, hắn không hề định ra tay với tên này mà dự định thu phục hắn làm tay chân cho mình, kỹ năng của tên này nếu mình có thể lợi dụng thì còn gì tuyệt hơn, ám sát hay quần đấu đều có lợi, Thiều Quốc Việt lúc này đã xem Độc sĩ là một kho báu phải đạt được.
“Ra tay đi............” Độc sĩ chán chường thất thần nhìn xuống đất rồi lên tiếng nói với Thiều Quốc Việt.
“Haha.................không cần...........chỉ cần thắng Hủy Diệt thì mày sẽ là một trong những người tao chuộc ra.........” Thiều Quốc Việt hướng Độc sĩ cười một cái rồi đi vào trong, đối với các trận đấu cấp độ này thì chỉ cần đối thủ chịu thua hoặc mất sức chiến đấu là kết thúc, nhưng mà nếu thua thì hình phạt phải chịu cũng cực kỳ thảm khốc nên không hề kẻ nào muốn thua cả.
Độc sĩ kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn bóng lưng tên thanh niên kia, hắn cảm nhận được sự tự tin trong lời nói của Thiều Quốc Việt, dù đạt tới mức Siêu Cấp nhưng khát vọng tự do lúc nào cũng hiện hữu trong trí óc hắn, chỉ cần Thiều Quốc Việt giúp hắn có tự do thì chấp nhận làm tay chân cho Thiều Quốc Việt nào có hề gì.
Vì lí do sàn đấu bị hư hại gây mất mỹ quan từ đòn gối của Thiều Quốc Việt và độc của Độc sĩ mà Đấu Trường sẽ tạm hoãn cuộc chiến của Thiều Quốc Việt và Hủy Diệt 1 tháng sau, thật ra lý do chủ yếu là đợi Hủy Diệt về vì hiện giờ chúng không ở trong nước, đạt đến cấp độ như bọn chúng sẽ trở thành những người tự do, chỉ về khi có lệnh gọi của Đấu Trường.
…..
“Giờ chúng ta đi đâu anh?........” Ngồi trên xe vừa chạy ra từ Đấu Trường, thằng Ken mập hưng phấn hỏi Thiều Quốc Việt, vừa nãy đại ca vừa ra uy làm hắn phục sát đất.
“Có thông tin gì về đại minh tinh của chúng ta chưa.....” Thiều Quốc Việt hỏi hai thằng đàn em của Lãnh Katana.
“Dạ.........anh Lãnh đã cho điều tra ngay khi nhận lệnh của anh..........Bích Phương ngoài các hoạt động nghệ thuật thì chỉ đi chơi với các công tử nhà giàu, còn mẹ cô ta thì đặc biệt hơn, đằng sau vẻ mặt của một nghệ sĩ nổi tiếng là một ả đàn bà ham mê cờ bạc điên cuồng, bà ta cùng nhóm bạn của mình thường chơi ở tụ điểm đánh bạc của Phượng đỏ đen...” Một trong hai tên như đã chuẩn bị sẵn từ trước trả lời Thiều Quốc Việt.
“Thế có thông tin của người đẹp tên Linh hay đi cùng ả minh tinh kia không?” Thằng Ken mập nhanh chóng hỏi.
“Cái này..........” Hai tên đàn em của Lãnh ấp úng vì không ngờ thằng Keb mập lại muốn điều tra 'người đẹp' kia, ngay cả Thiều Quốc Việt cũng đổ mồ hôi hột vì thằng Ken mập, tất cả im lặng trong khi nó khó chịu ra mặt.
…..
P/s : Một số người có thể nghĩ lão kenn ta này nọ... Ghi truyện phi lợi nhuận nên cũng chả cần suy nghĩ tới việc cần thiết linh thạch này cả. lão ken ta còn bận thời gian cho công việc và cho gia đình. Không ai có thể giúp đỡ được nên tự mình tự lực cánh sinh mà thôi. Nên hi vọng các bác trong app đừng có hối thúc lão kenn ta a.
12 Nữ Thần : 1 tuần 2 chap Cuồng Nhân Báo Thù : 1 tuần 1-2 chap Hi vọng các đạo hữu app truyenyy có thể hiểu :) Thân ái
“Hai tiếng sau...........trận chiến của Thiều Quốc Việt sẽ được thực hiện ở một lồng đấu khác vì lồng đấu đầu tiên đã bị hắn làm cho mất cành quan........”
“Số 35 – Độc sĩ” Trọng tài trịnh trọng giới thiệu số 35 với mọi người, đến cấp độ này thì đấu sĩ mới coi như một con người và được có danh hiệu của bản thân mình.
Nhìn số 35 với một bộ đồ màu đen rộng thùng thình che đi toàn bộ cơ thể, đến cả khuôn mặt cũng bịt kín mà Thiều Quốc Việt tò mò, không biết đằng sau bộ đồ kia là một người như thế nào.
“Bắt đầu........” Hai đối thủ đã đứng tại vạch chuẩn bị, trọng tài ra hiệu trận đấu bắt đầu.
“Xoạt..........” Thiều Quốc Việt động trước, hắn bước một bước dài rồi tung một cú đá thẳng vào bụng đối phương để thăm dò.
“Hấp............” Độc sĩ đạp nhẹ lên sàn bay ra sau né cú đá và kéo giãn khoảng cách với Thiều Quốc Việt.
“Xùy.............xùy...........” Bỗng nhiên một bên tay Độc sĩ vung lên, Thiều Quốc Việt cảm giác không ổn, hắn cong người né theo phản xạ.
“Vút........vút.......” Âm thanh xé gió của một thứ gì đó vừa sướt qua mặt làm Thiều Quốc Việt kinh hãi.
“Keng..........” Quay mặt nhìn lại, Thiều Quốc Việt thấy một cây kim nhỏ gắn cứng trên thành lồng mà toát mồ hôi, hèn gì hắn không nhìn ra được, cây kim nhỏ cộng với ánh sáng xung quanh làm hắn không thể nhìn kịp, từng làn khói đen bốc ra từ mũi kim chứng tỏ chúng được tẩm những chất cực độc, nguy hiểm vô cùng.
“Xoạt......hấp..........” Thiều Quốc Việt lao lên, hắn sợ đối phương còn loại kim này thì hắn không né được, chỉ có cách áp sát khiến Độc sĩ không kịp ra đòn mới mong thắng.
“Vù.......vù..........”
Nhưng mà làm Thiều Quốc Việt trợn mắt là trong tay áo của Độc sĩ lại bay ra ào ào một đàn ong, chúng nhào thẳng đến hắn như gặp kẻ thù truyền kiếp.
“Móa.................” Thiều Quốc Việt uất ức, lần đầu tiên hắn gặp đối thủ như thế này, hắn không biết phải xoay sở ra sao với đàn ong trước mặt.
Những con ong đầu tiên tiếp cận tấn công vào mặt Thiều Quốc Việt, hắn không còn cách nào khác là vận dụng khí công lên đầu để phòng ngự khiến chúng không chích vào được.
“Xùy......xùy..............xùy.........” Lũ ong điên cuồng chích, bắt đầu có những con tấn công vào bộ phận khác như tay, chân và cổ của Thiều Quốc Việt, hắn bất động cố gắng vận dụng khí công lưu chuyển ở những nơi da thịt lộ ra bên ngoài.
“Vù..............vù....................” Càng ngày càng nhiều ong, Thiều Quốc Việt mệt mỏi vô cùng vì vận dụng khí công liên tục ở các nơi trên cơ thể, có một vài con đã chích vào được qua lớp quần khiến da thịt hắn bỏng rát khó chịu vô cùng, hắn tin là trong người chúng cũng đều được thêm một lượng độc nho nhỏ vì các vết chích bỏng rát kinh khủng.
Độc sĩ đứng ở xa xa cũng khá bất ngờ vì sức chịu đựng của tên này, hắn cũng không ngờ được đàn ong độc của mình mất thời gian lâu như vậy mà vẫn chưa hạ xong đối thủ, đây là độc chiêu của hắn để có thể tương lai bước chân lên cấp độ Hủy Diệt đấu sĩ đấy.
“Không.............tao không thể chết............” Thiều Quốc Việt gào rống, đàn ong giờ đây đã bú kín người hắn làm khán giá từ bên ngoài nhìn vao rợn cả tóc gáy.
Thiều Quốc Việt điên cuồng, cơn bỏng rát từ các vết chích liên tục truyền tới khiến hắn cảm nhận được sức sống của mình đang trôi đi từng phút giây, hắn không còn gì để mất, hắn nhớ tới mẹ, tới Dục và Quỳnh Anh.............hắn nhớ tới ánh mắt và lời nói đầy sỉ nhục của Bích Phương với hắn.........sự uất hận, căm phẫn trong người hắn tăng đến đỉnh điểm.
“Gàooooooooooooooooo” Âm thanh gào rống chấn rung cả lồng đầu và xung quanh khiến có người bị ù cả tai, trong ánh mắt kinh hãi của Độc sĩ, từng con ong một rơi xuống đất.
“Bộp............bộp.............bộp........bộp..........” Từng con từng con rồi đến thành từng đám ong rơi xuống sàn khiến Độc sĩ không thể chịu nổi, chúng đều là công sức của gã đấy, huấn luyện chúng không dễ dàng chút nào, không biết bằng cách nào mà Thiều Quốc Việt giết được chúng nhưng không có lưỡng lự, Độc Sĩ tức giận móc ra 3 cây kim, là 3 cây kim cuối cùng của gã, khi nãy hắn đã tung 2 cây ra nhưng không trúng, lần này hắn quyết định chơi tất tay, phải biêt để chế tạo mỗi cây kim phải mất thời gian rất dài chứ không phải mua kim khâu về mà phóng được, Độc sĩ cũng điên cuồng rồi.
“Xùy...........vù........vù.......” Độc sĩ vung tay, 3 cây kim nhắm thằng trái tim Thiều Quốc Việt bay đến, đàn ong đã rơi rụng đến một nửa rồi.
“Phụt.....” Tưởng chừng 3 cây kim độc sẽ găm thẳng vào trái tim Thiều Quốc Việt nhưng mà làm Độc sĩ run người khi nhìn chúng vừa chạm vào da hắn thì đã bắn ngược ra như đụng phải một tấm kim cương vì những cây kim này có thể xuyên cả thép, cảm giác sợ hãi tràn ngập tâm trí hắn.
“Hắc hắc..............tao phải cảm ơn mày vì đã giúp tao đột phá được cảnh giới này.........” Thiều Quốc Việt cuồng tiếu, hắn mở mắt ra nhìn vào Độc sĩ, trong lúc cần kề cái chết một lần nữa hắn đã đột phát, đột phá được cảnh giới cuối cùng của môn phái, cảm nhận khí lực mạnh mẽ tràn ngập từng thớ thịt trong cơ thể mà hắn thoải mái vô cùng.
“Mày.............mày đạt tới kim cương bất hoại của thiếu lâm...........không đúng..........dù là kim cương bất hoại thì kim của tao vẫn có thể xuyên qua...........mày luyện môn võ gì........” Độc sĩ bị đả kích quá lớn, kim của hắn không thể xuyên qua cơ thể Thiều Quốc Việt làm hắn triệt để sợ hãi.
“Haha...............rắc....” Thiều Quốc Việt không trả lời, hắn nắm chắc nắm đấm để cảm thụ sức mạnh của mình, bây giờ chỉ cần một ý niệm thì khí lực của hắn sẽ được lưu chuyển ngay lập tức, hắn cảm thấy cơ thể chỉ cần hấp thu được nhiều năng lượng hơn nữa thì sức mạnh của hắn sẽ tăng lên càng nhiều.
“Hừ............tưởng có thể thắng tao sao...........” Độc sĩ hừ lạnh, Thiều Quốc Việt nguy hiểm đấy nhưng hắn không dễ dàng chịu thua như thế, hắn không thể thua, cắn chặt răng vung tay lên, Độc sĩ ném về phía Thiều Quốc Việt một quả cầu nhỏ.
“Bùm......” Quả cầu đến gần Thiều Quốc Việt thì phát nổ, ngay lập tức một đám khói màu xanh bao trùm lấy hắn.
“Xèo..........xèo...........xèo.....” Nhìn sàn đấu bằng bê tông bị ăn mòn mà khán giá khiếp vía, ai nấy cũng tự giác lùi ra sau vài bước vì sợ đám khói kia lan tới người mình, ngay gã lão trọng tài cũng đã sớm chuồn ra xa xa.
“Haha............tuyệt kỹ Vân Sát (Đám mấy giết chóc) của ta mà đã thi triển thì đừng hòng kẻ nào sống sót” Độc sĩ cười to hài lòng, hắn không tin chiêu này không giết được Thiều Quốc Việt.
“Hắc hắc...........độc không tệ.............” Trong đám khói vang lên tiếng của Thiều Quốc Việt làm Độc sĩ ngỡ ngàng đến nỗi ngồi bệt xuống sàn.............đối diện với tên này hắn cảm giác mình thật vô dụng.
Khói tan, Thiều Quốc Việt mỉm cười nhìn Độc sĩ, hắn không hề định ra tay với tên này mà dự định thu phục hắn làm tay chân cho mình, kỹ năng của tên này nếu mình có thể lợi dụng thì còn gì tuyệt hơn, ám sát hay quần đấu đều có lợi, Thiều Quốc Việt lúc này đã xem Độc sĩ là một kho báu phải đạt được.
“Ra tay đi............” Độc sĩ chán chường thất thần nhìn xuống đất rồi lên tiếng nói với Thiều Quốc Việt.
“Haha.................không cần...........chỉ cần thắng Hủy Diệt thì mày sẽ là một trong những người tao chuộc ra.........” Thiều Quốc Việt hướng Độc sĩ cười một cái rồi đi vào trong, đối với các trận đấu cấp độ này thì chỉ cần đối thủ chịu thua hoặc mất sức chiến đấu là kết thúc, nhưng mà nếu thua thì hình phạt phải chịu cũng cực kỳ thảm khốc nên không hề kẻ nào muốn thua cả.
Độc sĩ kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn bóng lưng tên thanh niên kia, hắn cảm nhận được sự tự tin trong lời nói của Thiều Quốc Việt, dù đạt tới mức Siêu Cấp nhưng khát vọng tự do lúc nào cũng hiện hữu trong trí óc hắn, chỉ cần Thiều Quốc Việt giúp hắn có tự do thì chấp nhận làm tay chân cho Thiều Quốc Việt nào có hề gì.
Vì lí do sàn đấu bị hư hại gây mất mỹ quan từ đòn gối của Thiều Quốc Việt và độc của Độc sĩ mà Đấu Trường sẽ tạm hoãn cuộc chiến của Thiều Quốc Việt và Hủy Diệt 1 tháng sau, thật ra lý do chủ yếu là đợi Hủy Diệt về vì hiện giờ chúng không ở trong nước, đạt đến cấp độ như bọn chúng sẽ trở thành những người tự do, chỉ về khi có lệnh gọi của Đấu Trường.
…..
“Giờ chúng ta đi đâu anh?........” Ngồi trên xe vừa chạy ra từ Đấu Trường, thằng Ken mập hưng phấn hỏi Thiều Quốc Việt, vừa nãy đại ca vừa ra uy làm hắn phục sát đất.
“Có thông tin gì về đại minh tinh của chúng ta chưa.....” Thiều Quốc Việt hỏi hai thằng đàn em của Lãnh Katana.
“Dạ.........anh Lãnh đã cho điều tra ngay khi nhận lệnh của anh..........Bích Phương ngoài các hoạt động nghệ thuật thì chỉ đi chơi với các công tử nhà giàu, còn mẹ cô ta thì đặc biệt hơn, đằng sau vẻ mặt của một nghệ sĩ nổi tiếng là một ả đàn bà ham mê cờ bạc điên cuồng, bà ta cùng nhóm bạn của mình thường chơi ở tụ điểm đánh bạc của Phượng đỏ đen...” Một trong hai tên như đã chuẩn bị sẵn từ trước trả lời Thiều Quốc Việt.
“Thế có thông tin của người đẹp tên Linh hay đi cùng ả minh tinh kia không?” Thằng Ken mập nhanh chóng hỏi.
“Cái này..........” Hai tên đàn em của Lãnh ấp úng vì không ngờ thằng Keb mập lại muốn điều tra 'người đẹp' kia, ngay cả Thiều Quốc Việt cũng đổ mồ hôi hột vì thằng Ken mập, tất cả im lặng trong khi nó khó chịu ra mặt.
…..
P/s : Một số người có thể nghĩ lão kenn ta này nọ... Ghi truyện phi lợi nhuận nên cũng chả cần suy nghĩ tới việc cần thiết linh thạch này cả. lão ken ta còn bận thời gian cho công việc và cho gia đình. Không ai có thể giúp đỡ được nên tự mình tự lực cánh sinh mà thôi. Nên hi vọng các bác trong app đừng có hối thúc lão kenn ta a.
12 Nữ Thần : 1 tuần 2 chap Cuồng Nhân Báo Thù : 1 tuần 1-2 chap Hi vọng các đạo hữu app truyenyy có thể hiểu :) Thân ái