Cuồng Thám
Chương 11 : Án chặt tay - Đảng chặt tay
Ngày đăng: 12:31 30/04/20
Nhóm dịch: Fulybook
Sau khi cá cược, mọi người tản ra xung quanh, ai làm việc của người nấy.
Nhưng Lý Bối Ny lại vô cùng lo lắng kéo Triệu Ngọc sang một bên nói: “Sư huynh, sao gần đây anh lạ thế? Đầu anh có bị làm sao không vậy? Đây là án chặt tay nổi tiếng đó! Sao anh lại dám đánh cược như thế?”
“Án chặt tay? Vậy sao?”
Triệu Ngọc cố gắng nhớ lại, rất nhanh đã nhớ ra tin tức về ba chữ kia. Không ngờ rằng thời gian lại đúng giờ này năm ngoái. Lúc đó hắn vẫn còn là thực tập sinh cảnh sát, vừa đúng lúc thi đậu môn Giám sát thiết bị mới nên được sắp xếp đi hỗ trợ cho bên đó, không đưuọc tham gia vào vụ án này.
“Vậy sao?” Lý Bối Ny lộ vẻ bất đắc dĩ: “Vài nhân viên cảnh sát đã vì vụ án này mà bị điều chức rồi, nếu dễ phá như vậy thì cũng chẳng kéo dài đến tận bây giờ đâu!”
“À…”
Cuối cùng Triệu Ngọc cũng đã nhớ ra, đó là cuối tháng Tư năm ngoái, thành phố Tầm Sơn liên tục xuất hiện hai vụ án chặt tay, tay phải của nạn nhân đều bị hung thủ dùng vũ khí chặt mất.
Bởi vì công tác phá án và bắt giam tiến triển không thuận lợi, người bị hại liên tục khiếu nại, thêm cả truyền thông vào cuộc, cuối cùng làm cho sự kiện bị lan truyền trên diện rộng, khiến cảnh sát vô cùng mất uy tín. Tổ B bao gồm cả tổ trưởng Tiền Nhâm và vài đồng chí cảnh sát đều bị chuyển đi nơi khác, chức tổ trưởng của Khúc Bình cũng được bổ nhiệm từ lúc đó. Tuy đã điều động một lượng lớn cảnh sát để phá vụ án này nhưng đến nay vẫn chưa có tiến triển gì.
“Anh không biết thật hay là giả vờ không biết vậy?” Lý Bối Ny mở to mắt nói: “5 giờ rưỡi sáng hôm nay, gần đường Cửu Hòa lại xảy ra vụ án chặt tay mới!”
“Cái gì? Lại xảy ra nữa?” Triệu Ngọc bất ngờ.
“Đúng vậy đó!” Lý Bối Ny nói: “Nếu không thì hôm nay sao có thể mở cuộc họp khẩn cấp được? Anh không phát hiện ra không khí như đang gặp phải kẻ thù lớn à! Nhất là tổ trưởng Khúc Bình, đến bây giờ còn chưa ăn cơm nữa đó!”
“Hả…” Triệu Ngọc nhớ lại, chẳng trách sáng nay lúc đến văn phòng tìm chỗ cho thuê, đa số nhân viên điều tra không có ở đó! Thì ra là vì vụ này.
“Vừa rồi tổ trưởng Khúc Bình nói.” Lý Bối Ny tiếp lời: “Cách đây một năm, cách gây án của hung thủ cũng giống hệt như thế này! Nếu không có gì bất ngờ thì chắc hẳn đây là cùng một người gây ra!”
“Có vẻ đúng…”
Ở khoảng thời gian này năm trước, trong năm ngày hung thủ gây án hai lần, sau đó không có động tĩnh gì nữa. Nhưng tại sao hắn lại yên lặng đến một năm sau lại tiếp tục gây án?
Có phải hắn lại giống như năm ngoái, gây án lần nữa trong vòng vài ngày?
Còn nữa, điều khó hiểu nhất là vì sao hung thủ lại cố tình chặt tay của phụ nữ?
Thật sự liên quan đến việc tiêu tiền như nước sao?
Đảng chặt tay sao?
Nghĩ đi nghĩ lại, Triệu Ngọc vô cùng mệt mỏi, dần dần rơi vào giấc mộng.
…
Sáu giờ sáng, Khương Đại Phong muốn vào thành phố nhận lô hàng hoa quả tươi được gửi từ phía nam tới, vậy nên sáng sớm đã chuẩn bị xuất phát.
Ai ngờ, vừa bóp kem đánh răng lên bàn chãi, đã nghe thấy một trận ho sặc sụa trên lầu.
“Khụ khụ… khụ khụ… khụ khụ khụ…”
“Có nặng lắm không nhỉ?” Khương Đại Phong nghe ra là thanh âm của Triệu Ngọc, liền mắng: “Đáng đời! Tên không biết xấu hổ!”
“Oa…”
Ai ngờ, trên lầu bỗng truyền ra một tiếng hét, khiến Trương Đại Phong sợ đến mức run tay, kem đánh răng liền rơi hết xuống dép lê.
Nghe thấy Triệu Ngọc trên lầu bỗng hô to: “Có, có! Rốt cục cũng có rồi! Ha ha ha…”