Cuồng Thám

Chương 5 : Lại thêm một quẻ

Ngày đăng: 12:31 30/04/20


Nhóm dịch: Fulybook



Lại vang rồi!



Lại vang lên rồi!?



Triệu Ngọc kinh ngạc, muốn nghe lại kỹ hơn nhưng giọng nói đó đột nhiên ngưng bặt cũng bất ngờ như lúc đến.



Phần thưởng!?



Triệu Ngọc nhớ mình có loáng thoáng nghe thấy hai chữ phần thưởng, phần thưởng gì, ở đâu nhỉ?



Hắn vừa mới nghĩ đến đây, trong lại đột nhiên xuất hiện một bức tranh giả lập, trên đó có một quả bóng nhỏ màu đen, cũng là một hình vẽ 3D giả lập.



Triệu Ngọc đang xem xét nó theo bản năng thì giọng nói trong đầu lại đột nhiên vang lên: “Máy nghe trộm tàng hình. Sản phẩm sử dụng một lần. Sau khi sử dụng, có thể thực hiện chức năng nghe trộm tàng hình, không thấy hình không thấy bóng, sẽ không bị các dụng cụ dò xét khác phát hiện, thời gian sử dụng liên là 48 tiếng đồng hồ.”



Cái gì? Cái gì cơ?



Triệu Ngọc chỉ nghe được loáng thoáng, vội vàng ấn xuống một cái. Kết quả, giọng nói trong não lặp lại đoạn giới thiệu về máy nghe trộm tàng hình này một lần nữa.



“Cảnh sát Triệu, ly cà phê này, em vẫn cho hai muỗng đường đấy!” Lý Bối Ny nhìn thấy Triệu Ngọc thất thần như thế, cứ tưởng rằng hắn đang dụng tâm nhâm nhi cà phê!



Triệu Ngọc lấy lại tinh thần, cảm thấy nơi này quá ồn ào, muốn tìm một nơi an tĩnh để xem xét lại. Vậy nên, hắn không để ý tới cơn giận của Lưu Trường Hổ, cũng không để ý tới Lý Bối Ny mà nhấc chân rời khỏi phòng làm việc.



Ai biết, hắn vừa ra khỏi cửa, đã đụng phải đội trưởng Kim Chấn Bang đang đi tới từ phía đối diện. Triệu Ngọc vốn chẳng có quan hệ thân thiết gì với vị đội trưởng này nên cúi đầu tránh sang bên cạnh.



Chẳng ngờ, đội trưởng Kim lại cố tình chắn đường hắn, còn hỏi một câu:



“Triệu Ngọc,không phải cậu muốn xin nghỉ à? Sao lại bắt được kẻ tình nghi vậy?” Đội trưởng Kim nghiêm túc nói: “Tôi không hiểu, sao cậu lại biết tối nay kẻ tình nghi sẽ xuất hiện ở đó chứ?”
Triệu Ngọc của trước kia, chính vì thường ở ký túc xá của cảnh sát, nên hễ có chuyện gì là các anh chị điều tra viên lại kêu Triệu Ngọc làm tăng ca, vô cùng quá đáng. Nếu như có cơ hội rời khỏi đây, chắc chắn sẽ bớt được không ít những lần như thế.



Thêm nữa, Triệu Ngọc của hiện tại không thích nghi được thân phận mới của mình, đi làm thì cũng thôi đi, nhưng đến cả chỗ ở cũng phải ở trong cục cảnh sát khiến hắn cảm thấy cực kì khó chịu.



Đi vệ sinh, rửa mặt xong, Triệu Ngọc cũng lười thay quần áo, hắn vuốt đại mấy cái, sau đó liền tới cục cảnh sát. Chẳng phải hắn muốn đi làm báo cáo, mà là muốn dùng máy tính của phòng làm việc, tìm thử xem có chỗ nào cho thuê phòng không?



Lúc bước lên tầng, hắn đụng phải vài vị cảnh sát nhân dân đang hút thuốc, ngửi thấy mùi khói này, cơn nghiện của Triệu Ngọc lại tái phát.



Vì thế, hắn đứng ở góc rẽ của cầu thang, lấy bao thuốc tối hôm qua trấn được của tài xế taxi ra, ngậm lấy một điếu rồi châm lửa.



Nhưng mà, lần này chẳng có chuyển biến gì tốt đẹp, vừa mới rít một hơi, hắn lại bị sặc phải ho khan dữ dội.



Kết quả, ngay lúc đang ho khan, giọng nói trong trẻo kia lại chợt vang lên lần nữa:



“Hệ thống Kỳ ngộ khởi động, đang chọn quẻ ngẫu nhiên cho bạn…”



Mẹ kiếp!



Lần này, Triệu Ngọc đã có sự chuẩn bị, vừa nghe thấy giọng nói vang lên, hắn lập tức cố gắng tập trung trí óc, để ý ghi nhớ từng con chữ.



“Quẻ đoái tốn! Đoái trạch tốn phong. Thuận buồm xuôi gió, an cư lạc nghiệp, vận hành thiên địa, phong thủy thành công.”



Nói xong những điều này, âm thanh kia lại im bặt. Cho dù Triệu Ngọc đã rất cố gắng nhưng vẫn không ghi nhớ được bao nhiêu. Chỉ nhớ được ba chữ “quẻ đoái tốn” và bốn chữ “Thuận buồm xuôi gió” mà thôi.



Nhất là bốn chữ phía sau, khiến Triệu Ngọc cảm thấy trong lòng rất thoải mái, xem ra, quẻ này chọn cũng không tồi nhỉ? Tuy hắn vẫn chưa hiểu lắm, nhưng vẫn liên tưởng tới Kinh Dịch Bát Quái theo bản năng.



Lẽ nào, Hệ thống kỳ ngộ này vận hành theo nguyên tắc của Ngũ Hành Bát Quái? Nếu đã như vậy, thì sau này phải nghiên cứu thêm mới được, nếu gặp phải quẻ xấu, cũng có thể chuẩn bị tâm lý cho tốt.