Cửu Đỉnh Ký
Chương 108 : Không ngừng vươn lên
Ngày đăng: 19:18 20/04/20
Mùi thuốc tràn ngập bên trong phòng. Ký Hồng đứng ở đó, giống như một cây lao thẳng tắp
"Ai…" Ký Hồng thở dài một tiếng thật sâu, nhìn thoáng qua Bạch Kỳ tàn phế đang chán nản:
- Bạch Kỳ! Ngươi quả thật hồ đồ! Ngươi vốn là một người có thiên phú, cộng thêm xuất thân của ngươi, Quy Nguyên tông ta nhất định tập trung chú trọng bồi dưỡng. Ta cũng đã già rồi, ngôi vị thống lĩnh này không còn ngồi được mấy năm nữa. Mấy năm sau,vị trí thống lĩnh khẳng định sẽ được tuyển chọn từ một trong ba đô thống dưới trướng của ta. Trong số ba đô thống, thực lực của ngươi không kém hai người còn lại bao nhiêu, hơn nữa lại là người nhỏ tuổi nhất. Quy Nguyên tông ta muốn bồi dưỡng đương nhiên phải bồi dưỡng những người có tiềm lực. Dựa vào thực lực của ngươi, hơn nữa còn là đệ tử nòng cốt, muốn ngồi trên vị trí thống lĩnh cũng không phải là không thể. Nhưng hiện tại ngươi…
Bạch Kỳ nghe những lời an ủi và cảm thán của Ký Hồng, nhất thời trong lòng đau xót.
Tương lai vốn đang rạng rỡ, nhưng hiện tại lại trở thành một mảnh tốt đen.
- Sư tổ!
Bạch Kỳ nước mắt chảy ra, thống khổ kêu khóc:
- Con không cam lòng, thật sự không cam lòng! Sư tổ phải báo thù cho con!
- Khóc! Còn khóc sao!
Ký Hồng trách mắng.
Sư phụ của Bạch Kỳ chính là đệ tử của Ký Hồng, hắn đương nhiên rất quan tâm đến đồ tôn này.
Bạch Kỳ cố kìm nước mắt, nhưng trong lòng lại rất đau khổ.
- Ngươi khóc thì có ích lợi gì? Ngươi có thể trách được ai?
Sự đau xót của Ký Hồng cũng không kém:
- Nếu như ngươi không có ý đồ độc chiếm số tử kim kia, làm sao…
- Sư tổ! Con… con là muốn đoạt lại tử kim cho tông phái!
Bạch Kỳ liền nói.
- Còn cãi bướng!
Ký Hồng sắc mặt lạnh lẽo:
- Nếu như là vì tông phái, ngươi cần gì phải đi theo tên nhân công đó! Khi Hồ Đồng kiểm tra người trên núi, ngươi cứ trực tiếp sai người lục soát tên nhân công đó một lần, không phải là được rồi sao? Còn ở đây ngươi lại bám theo, đến tận chân núi mới động thủ! Ngươi ra lệnh một tiếng cho năm trăm Hắc Giáp quân, đừng nói là ba bốn nhất lưu võ giả, cho dù là một trăm nhất lưu võ giả, đối mặt với năm trăm Hắc Giáp quân trùng sát cũng phải tháo chạy!
Bạch Kỳ khóe miệng run run, nói không nên lời.
Người sáng suốt chỉ liếc mắt một cái là nhìn ra, chỉ là Bạch Kỳ đã tàn phế, cũng muốn kiếm cho mình một chút thể diện.
Ký Hồng nhìn thấy thảm trạng của Bạch Kỳ, cũng không nói thêm.
- Thống lĩnh đại nhân! Hồ Đồng từ sáng khi biết chuyện xảy ra, đã lặng lẽ rời đi rồi!
Điền Đan lên tiếng.
- Thống lĩnh đại nhân! Đối với tên Hồ Đồng này chúng ta nên làm gì?
Vạn Phàm Tường cũng dò hỏi.
Ký Hồng lạnh lùng nói:
- Đối với chuyện đóng quân tại khu mỏ, nội quy nghiêm ngặt của của tông phái trước sau như một. Tên Hồ Đồng cấu kết với ngoại tặc, cho dù hắn là đại đội trưởng của Thành vệ đội cũng không ngoại lệ. Truyền lệnh xuống, truy nã Hồ Đồng trong phạm vi Giang Ninh quận. Phàm là người bắt được hoặc giết chết hắn, thưởng một ngàn lượng bạc và một quyển bí tịch của Quy Nguyên tông chúng ta!
Giết chết Hồ Đồng?
Đằng Thanh Sơn trong lòng thầm than. Hồ Đồng này vốn là đại đội trưởng Thành vệ đội, nhưng bởi vì chuyện này, hắn ngay cả giải thích cơ hội đều không có, trực tiếp bị xử tử.
Dù sao…
Quy Nguyên tông cực kỳ coi trọng khoáng sản tử kim. Hơn nữa lần này còn khiến cho một đô thống tàn phế, Quy Nguyên tông làm sao có thể lưu tình? Thà giết lầm còn hơn bỏ sót, đây chính là quy củ!
oOo
Ngày thứ hai, trời vừa sáng Đằng Thanh Sơn đã ra lệnh cho các quân sĩ Hắc Giáp quân bắt đầu lục soát cẩn thận khu mỏ tử kim. Bốn vị bách phu trưởng khác cũng hiệp trợ hắn, lệnh cho quân sĩ dưới trướng trợ giúp.
Nhất thời, cả khu mỏ trở nên sợ bóng sợ gió.
Suốt ba ngày, lục soát khu mỏ tử kim mấy lần vẫn không tìm thấy thông đạo bí mật, nội tặc cũng khó mà tìm. Đằng Thanh Sơn lập tức bắt đầu tra hỏi đám thợ mỏ khai thác tử kim. Có thể tích lũy mười cân tử kim, tuyệt không phải một người khai thác có thể làm được, cho nên bước đầu tiên của hắn chính là…
Điều tra ra những người nào đã giúp đỡ thu thập tử kim của những thợ mỏ khác, giao một lần cho quân sĩ Hắc Giáp quân.
Điều tra được tổng cộng có mười lăm người, là đầu mục của các thợ mỏ. Bọn họ thường xuyên tập trung tử kim lại, sau đó giao nộp lên một lần.
Từ trong mười lăm người này, Đằng Thanh Sơn chỉ tốn thời gian nửa ngày đã khẳng định trong đó có ba người đáng hoài nghi.
Tiếp đó…
Sự việc đã trở nên đơn giản.
Trực tiếp bảo quân sĩ Hắc Giáp quân, dùng thủ đoạn thẩm vấn tội phạm, đe dọa, tra tấn …vv. Hắc Giáp quân vừa bày binh bố trận, lập tức đã có một người bị dọa khai ra. Chỉ cần thẩm vấn thêm nửa canh giờ, hai người khác cũng đều sợ hãi khai ra tất cả.
Dù sao ba người này cũng chỉ là bình dân, không trải qua huấn luyện đặc biệt, làm sao chống chọi được thẩm vấn chuyên môn.
Thì ra, phương pháp trộm tử kim ra ngoài không chỉ có một loại.
Mà phương pháp trộm mười cân tử kim này mang ra ngoài cũng được điều tra ra. Đích thực là có thông đạo bí mật, có điều thông đạo nhỏ đó bình thường đều dùng khoáng thạch lấp lại. Nơi đó sâu không thấy được, cộng thêm sâu trong quặng mỏ có rất nhiều hang ngàn, cho nên quân sĩ Hắc Giáp quân tìm kiếm ba ngày mà vẫn không tìm được nơi bí mật.