Cửu Đỉnh Ký

Chương 160 : Đao khách

Ngày đăng: 19:19 20/04/20


Sáng sớm hôm sau, trời rất âm u. Giang Ninh quận thành, cửa bắc Quy Nguyên Tông, một thanh niên nam tử dắt một con Thanh tông mã, mặc trường bào màu xanh, tóc dài xõa tung bay, trông rất ngỗ ngược, phía sau lưng có đeo túi, bên hông đeo một thanh trường đao.



- Tốt lắm. Đừng tiễn nữa, trong vòng nửa tháng ca sẽ trở lại.



Đằng Thanh Sơn cười rồi nhảy lên ngựa.



- Ca! Trên đường cẩn thận nhé.



Hai người Đằng Thanh Vũ, Đằng Thanh Hổ đưa mắt nhìn theo Đằng Thanh Sơn. Lần này, Đằng Thanh Sơn ra ngoài làm việc cũng không mất thời gian dài, nên cũng không nói cho nhiều người biết.



Cộc! Cộc! Cộc!



Thanh tông mã lướt trên quan đạo, làm văng bùn đất nước đọng trên quan đạo.



- Bây giờ hơi thay đổi diện mạo một chút, phỏng chừng dọc theo đường đi cũng chẳng có mấy ai nhận ra ta.



Đằng Thanh Sơn nhìn trường đao bên hông. Trên đường đi, Đằng Thanh Sơn không muốn xảy ra sự cố gì. Ba chữ Đằng Thanh Sơn rất có tiếng tăm ở khắp vùng Cửu Châu. Đặc biệt là ở Dương Châu, danh khí hắn quá lớn!



Do đó, Luân Hồi thương được tháo ra thành hai đoạn đặt vào bao. Đằng Thanh Sơn chỉ mang theo một thanh Ẩm Huyết Đao thôi. Thanh Ẩm Huyết Đao này lúc trước hắn cưỡng bức tên Đại đương gia cường đạo mà đoạt lấy.



- Rất nhiều người nghe tên ta rồi, nhưng chính thức gặp ta thì cũng còn rất ít! Cho dù là ở Hỏa Diệm Sơn, cũng chỉ là một bộ phận thấy hình dáng ta. Bây giờ xõa tóc, đeo chiến đao, khí chất hơi biến hóa, chỉ có rất ít người có thể nhận ra ta!



Trên mặt Đằng Thanh Sơn vừa nghĩ vừa cười. Thân phận hắn bây giờ là Tần Lang!



Đao khách Tần Lang, một đao khách phóng đãng ngỗ ngược tiêu sái, tung hoành thiên hạ. Đằng Thanh Sơn hít sâu một hơi, ngửi mùi bùn đất, tâm tình rất tốt:



- Thực lực khi ta dùng đao cho dù không bằng Địa Bảng, cũng phải đạt tới cấp bậc trong Tiềm Long Bảng.



Đao pháp Đằng Thanh Sơn là đao pháp giết người! Năm đó trong tổ chức sát thủ, hắn học qua đủ thứ binh khí ngắn, từ chủy thủ, phi đao, đoản đao.



Thủ đoạn sát thủ là khoái, chuẩn, ngoan (nhanh, chuẩn, độc)!



Đằng Thanh Sơn không có gì thủ đoạn huyền diệu, mà chỉ có ba chữ khoái, chuẩn, ngoan này thôi. Với nhãn lực của Đằng Thanh Sơn, tốc độ phản ứng cùng với tính chính xác khi khống chế lực đạo, một đao chém ra sẽ có uy lực rất ghê gớm. Đương nhiên, uy lực này cũng liên quan đến việc Đằng Thanh Sơn sử dụng bao nhiêu lực đạo. Nếu đơn giản chỉ chém một cú thật mạnh, sợ có thể dễ dàng bổ vỡ một căn nhà.



...



- Chu quả ơi chu quả! Năng lượng hỏa thuộc tính của ngươi so với Hắc Hỏa linh căn thì có hơn không?



Đằng Thanh Sơn ngồi trên lưng ngựa, trong lòng cảm thán.



Tìm chu quả! Tại sao phải ăn chu quả mà không ăn Tử Băng Tâm? Đằng Thanh Sơn cũng không muốn nói thật cho sư phụ Gia Cát Nguyên Hồng.



Muốn ăn chu quả, thực ra không quan hệ gì với Liệt Hỏa Ngũ Thức! Mà là vì Hắc Hỏa linh căn. Từ sau khi ăn Hắc Hỏa Linh Căn, khi luyện tập Hổ Hình Thông Thần Thuật, Đằng Thanh Sơn phát hiện ra toàn thân nóng lên. Lớp da bên ngoài ẩn hiện màu đỏ sậm, cơ bắp và lớp da tựa hồ trở nên cứng cỏi hơn. Rất hiển nhiên Hắc Hỏa linh căn có ẩn chứa hỏa thuộc tính.



- Đã ăn hắc hỏa linh căn,. Tự nhiên ta chỉ có thể chọn chu quả.



Đằng Thanh Sơn cảm thán nói. Bắc hải... Chỉ có thể chờ cơ hội sau này vậy.
- Ác tặc này...



Thiếu nữ rút ra một cây chủy thủ hộ thân.



- À, muốn phản kháng à? - Đám cường đạo đều cười.



Vù!



- Cha. Mẹ. Con gái đi gặp cha mẹ đây.



Thiếu nữ đâm mạnh vào bụng mình. Có chết, nàng cũng không muốn bị đám cường đạo thổ phỉ này vũ nhục.



Choang!



Chủy thủ trong tay thiếu nữ bắn khỏi tay. Đồng thời một ảo ảnh lao thẳng vào giữa đám cường đạo. Chỉ nghe những thanh âm vèo vèo, rồi máu bắn ra, tiếng kêu thảm thiết liên tục.



- Đại nhân tha mạng!



- Tha mạng.



Đám cường đạo này vô cùng hoảng sợ muốn chạy, nhưng chỉ trong khoảng hai hơi thở, tất cả cường đạo toàn bộ đều ngã xuống - Trên yết hầu đều xuất hiện một vết rách.



Choang!



Đằng Thanh Sơn đút Huyết Ẩm Đao vào vỏ, xoay người nhìn thiếu nữ sắc mặt trắng bệch, trong lòng thầm hận:



- Chậm một chút! Nếu ta nhanh hơn, lại chú ý cẩn thận chung quanh một chút, mẹ nàng sẽ không chết!



Đằng Thanh Sơn vốn đi theo mẹ con này đại khái hơn mười trượng, vì cưỡi ngựa nên tiếng vó ngựa dồn dập, che dấu những động tĩnh quá nhỏ.



Hơn nữa tinh thần Đằng Thanh Sơn vẫn còn bần thần, đám cường đạo lại ẩn mình kín đáo cách hơn mười trượng nên Đằng Thanh Sơn không thể phát hiện ta.



Kỳ thật trong tiếng vó ngựa dồn dập, muốn phát hiện được đám cường đạo ẩn núp ngoài mười trượng, cho dù là Đằng Thanh Sơn cũng phải tập trung tinh thần quan sát.



Sau khi đối phương bắn tên, xuyên thủng ngực mẫu thân, dù phản ứng của Đằng Thanh Sơn có nhanh đến đâu, với khoảng cách quá xa như vậy, căn bản không thể cứu được.



- Dường như...



Đằng Thanh Sơn nhìn thiếu nữ.



Thiếu nữ này giống hệt Tiểu Miêu khi còn là thiếu nữ năm đó!



- Ô ô...-



Thiếu nữ nhìn Đằng Thanh Sơn, rồi chạy đến cạnh thi thể mẫu thân nàng, quì xuống bên cạnh mẫu thân khóc vẻ vô cùng thương tâm.