Cửu Đỉnh Ký

Chương 205 : Đặc Thù

Ngày đăng: 19:19 20/04/20


Đôi mắt lục quang của Kim Sắc Long Quy lóe lên, liếc nhìn đám nhân loại trước mặt, đầy vẻ ngạo khí và khinh thường.



- Đi, đi mau. - Triệu Đan Trần cũng nói.



Mười hai tiên thiên cường giả lập tức lui ra, hướng về phía có tiếng kêu thảm lúc nãy. Chẳng mấy chốc họ đã tìm được một thi thể chìm trong bùn lầy dưới nước. Hiển nhiên chính là Liên trưởng lão đã chết, bị luồng không khí đẩy lui đại khái hai ba mươi trượng, có thể thấy được lực công kích của luồng không khí này kinh người như thế nào. May mà sức mạnh của luồng không khí đó không quá tập trung.



Nếu là đao khí hoặc kiếm khí, với lực công kích của luồng không khí như vậy, đủ để giết chết cả tiên thiên cường giả.



- Liên trưởng lão chết rồi! - Cổ Ung trầm giọng nói.



- Sư đệ!



- Liên sư bá!



Mấy trưởng lão đều quỳ gối bên cạnh thi thể. Chấp pháp trưởng lão, có những người có thời gian sống rất lâu với lão, còn có những sư huynh đệ cùng nhau một thời gian dài. Từ nhỏ đã cùng học võ, cùng sống bên nhau, tình cảm sư huynh đệ đó vô cùng sâu sắc. Cái chết của Liên trưởng lão làm cho không ít trưởng lão vô cùng bi thống.



- Là trảo thương, trong nháy mắt đã xuyên qua đầu Liên trưởng lão!



Triệu Đan Trần quan sát cái đầu của Liên trưởng lão rồi nói,



- Hình dạng không chỉnh tề, lực một trảo này đã trực tiếp xuyên qua đầu.



- Hẳn là là một con yêu thú chuyên dùng lợi trảo, kích thước thân thể hẳn là không lớn.



Cổ Ung cũng trầm trầm nói.



Theo họ, nếu là nhân loại, có thể ở dưới đáy hồ, khẳng định phải có hiện ra lồng khí tiên thiên chân nguyên. Như thế thì ở rất xa đã bị phát hiện rồi, nên không có khả năng làm Liên trưởng lão chỉ kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết mà thôi.



Tiếp theo, nếu nhân loại giết người, bình thường đều dùng binh khí, đao kiếm gì gì đó.



Mà vết thương này rất không chỉnh tề, giống như vết thương lợi trảo.



- Là yêu thú gì! Đảo chủ, chúng ta nên tìm cho được con yêu thú đó, giết nó, báo thù cho Liên sư bá!



Một tráng hán áo đen gầm gừ.



- Chỉ đơn thuần nhìn vào trảo thương, không thể khẳng định được.



Cổ Ung nói.



- Hơn nữa dưới đáy hồ mấy ngàn năm qua, có một số yêu thú trước giờ ngoại giới e rằng chưa bao giờ thấy qua. Người chết thì thôi. Báo thù cũng phải có cơ hội. Nhưng chúng ta không thể sơ ý một lần nữa để rồi bị yêu thú tập kích! Ở dưới nước, đám yêu thú hoạt động không một tiếng động, hơn nữa ở dưới nước rất quen thuộc. Trong hoàn cảnh tối tăm như vậy, chúng có thể nhìn rất xa, còn chúng ta thì không thấy được.




Đằng Thanh Sơn lập tức quay đầu nhìn lại.



Một bóng người nắm dây leo, nhảy xuống đáy động.



- Có chuyện gì, vì sao mà gấp gáp như vậy?



Cổ Ung nhíu mày. Mười một tiên thiên cường giả khác cũng nhìn tên đệ tử thanh niên.



Tên đệ tử thanh niên vội vàng nói:



- Sáng sớm hôm nay, người của Thanh Hồ Đảo ta cho người chạy tới Đại Duyên Sơn nói rằng, bây giờ trong thiên hạ đồn đại là đại quân Thanh Hồ Đảo chúng ta đóng quân tại Đại Duyên Sơn là vì muốn đào kho báu Vũ Hoàng!



Giữa những thành trì luôn có thể dùng bồ câu đưa thư để truyền tin.



Đại quân Thanh Hồ Đảo cũng mang theo bồ câu đưa thư.



Nhưng mà, cứ điểm của Thanh Hồ Đảo tuy rộng, nhưng cũng chưa có huấn luyện bồ câu đưa thư bay tới Đại Duyên Sơn. Đương nhiên chỉ có thể dùng khoái mã truyền tin, tốc độ vì thế cũng chậm một chút.



Đêm hôm qua Quy Nguyên Tông đã biết, còn đại quân Thanh Hồ Đảo, sáng sớm hôm nay mới biết được. Đến khi bọn người đảo chủ Cổ Ung nổi trên mặt nước, họ mới có thể thông báo.



- Cái gì! - Cổ Ung sắc mặt đại biến.



- Ai nói?



Triệu Đan Trần vẫn một mực rất trầm ổn mà ánh mắt cũng tóe lửa, quát to.



Đệ tử thanh niên này giật mình sợ hãi, vội đáp:



- Bây giờ trong thiên hạ đang lan truyền, phỏng chừng ai cũng đều biết.



- Ai cũng biết...



Cổ Ung lẩm bẩm nói. Mấy chữ ai cũng biết làm lão choáng váng, mười một tiên thiên cường giả khác rốt cuộc cũng không thể trấn tĩnh được.



.....



- Trong thiên hạ đang lan truyền?



Đằng Thanh Sơn như một con thằn lằn dán vào vách đá, nghe được tin tức kinh hãi như vậy, trong lòng cũng cảm thấy nôn nao.