Cửu Đỉnh Ký

Chương 206 : Cường giả tụ tập

Ngày đăng: 19:19 20/04/20


- Ai ai cũng biết? Tốt lắm!



Đằng Thanh Sơn nheo mắt, hàn quang chợt lóe. Bảo tàng có lực hấp dẫn rất lớn. Trên khắp vùng Cửu Châu, ngoại trừ Bát Đại tông phái, còn có một số cường giả ẩn thế, một khi có được tin này, cho dù chưa rõ thực hư cũng sẽ tới đây tìm hiểu. Vô số cao thủ tụ tập, chắc chắn Thanh Hồ Đảo sẽ nếm quả đắng!



Chuyện về cha mẹ làm cho Đằng Thanh Sơn tràn ngập sát khí đối với Thanh Hồ Đảo! Không thể nào tha thứ cho chúng được.



Song, nếu tiên thiên cường giả Thanh Hồ Đảo đều tụ tập cùng nhau, hắn muốn động thủ cũng không có cơ hội. Đây chính là tranh thủ đục nước béo cò! Những tiên thiên cường giả tới càng nhiều, tình thế càng hỗn loạn, Đằng Thanh Sơn lại càng dễ dàng chen chân!



.....



Đằng Thanh Sơn đã có thể dự cảm tới khốn cảnh của Thanh Hồ Đảo, đương nhiên mười hai vị tiên thiên cường giả Cổ Ung cũng có thể tưởng tượng phản ứng của người trong thiên hạ khi biết được bí mật này!



Vừa nghĩ tới khốn cảnh, mười hai người Cổ Ung đều trở nên âu sầu!



- Tin tức này là do ai truyền ra?



Đôi mày kiếm của Triệu Đan Trần cau lại, ánh mắt sắc bén quét ra chung quanh.



Cổ Ung hít sâu một hơi, nheo mắt lại, từ từ nói trầm trầm:



- Thanh Hồ Đảo tìm được tàng bảo đồ này cũng mới vài ngày. Hơn nữa, những người biết bí mật đều là lãnh đạo Thanh Hồ Đảo. Rất nhiều quân sĩ, mặc dù phụng mệnh bắt người, nhưng họ không biết bí mật về kho báu Vũ Hoàng. Tin tức này bị tiết lộ chắc chắn không phải là từ nội bộ Thanh Hồ Đảo.



- Thiết Y Môn!



Thanh âm rổn rảng của tráng hán áo đen vang lên, hắn nghiến răng nói tiếp,



- Khẳng định là lũ khốn kiếp Thiết Y Môn!



- Môn chủ Thiết Y Môn Nhiếp Dung, toàn bộ chấp pháp trưởng lão đều bị chúng ta giết chết. Những trưởng lão trọng yếu, nhân vật lãnh đạo, toàn bộ bị giết chết. Không có lấy một ai đào tẩu được! Chẳng lẽ tin tức bảo đồ về bảo tàng Vũ Hoàng mà những dư nghiệt cấp thấp của Thiết Y Môn cũng biết hay sao?



Mụ đàn bà áo tím chau mày nói.



- Dư nghiệt Thiết Y Môn, địa vị rất thấp, theo lý thì không có tư cách biết được bí mật này.



Vũ Văn Lưu Phong cười lạnh nói.



- Nếu đây là chiêu mà Nhiếp Dung lưu lại để trả thù, thì cũng có khả năng!



- Vũ Văn trưởng lão. Ngươi nói Nhiếp Dung cố ý chịu chết, rồi dâng tàng bảo đồ này ra à? Chẳng lẽ bọn chúng không lo là chúng ta tìm được kho báu Vũ Hoàng sao. Như vậy ngược lại còn làm cho thực lực Thanh Hồ Đảo càng mạnh hơn? Thuyết pháp của ngươi, không đứng vững rồi!



- Ta thấy Niếp Dung không muốn chết đâu! Hắn chết, bảo đồ tới tay chúng ta. Điều này làm cho dư nghiệt Thiết Y Môn không cam lòng... Do đó mới công khai tin tức. Để tạo cho Thanh Hồ Đảo chúng ta vô số phiền toái!



Cả đám tiên thiên cường giả đều tranh luận.


Một hán tử tráng kiện cưỡi hắc lang, đầu thắt bốn bím tóc mở miệng nói,



- Hừ, theo xu hướng này, Thanh Hồ Đảo há có thể làm được gì? Nhưng, kho báu Vũ Hoàng là thật hay giả thì cũng khó nói! Tiêu Dao Cung của ngươi và Xạ Nhật Thần Sơn của ta cùng liên thủ vào núi bức bách hắn một phen! Nếu Cổ Ung không cho phép chúng ta vào lục soát, vậy kho báu Vũ Hoàng chắc là thật rồi!



Ngay lúc này —



Tiếng vó ngựa vang lên, hơn mười thớt chiến mã từ phía sau nhanh chóng lao tới.



- Thưa!



Mười mấy tên kỵ sĩ nhảy xuống, một người quì một gối xuống cung kính nói.



Hán tử tráng kiện buộc bốn bím tóc, mặc lân giáp liếc nhìn hắn, hừ lạnh nói:



- Tin tức từ Thần Sơn sáng sớm hôm nay nên tới Giang Ninh quận thành rồi! Đệ tử Tiêu Dao Cung sớm đã đưa chiến mã của mình đón tiếp trưởng lão rồi. Còn các ngươi, đến giờ mới chạy tới.



Tên hán tử đó trán chảy đầy mồ hôi, cũng không dám giải thích.



- Đưa năm con mặc lang đi đi, ráng mà chiếu cố cho tốt. Nếu còn hành sự bất lực nữa... Hừ.



Hán tử tráng kiện hừ nhẹ một tiếng



- Đi đi.



- Thưa, vâng!



Tên hán tử cung kính, rồi an bài nhân thủ dắt năm con mặc lang đi, Xạ Nhật Thần cung vốn ở Viêm Châu, là đệ nhất Đại tông phái ở Viêm Châu. Viêm Châu là châu ở cực nam Cửu Châu, do có nhiều núi rừng, hơn nữa ở gần Man Hoang, nên việc thuần hoá mặc lang là một đại bí mật của Xạ Nhật Thần Sơn. Mỗi một con mặc lang, đều rất trân quý.



Hơn mười người này mang theo năm con mặc lang, nhanh chóng rời đi.



Còn mười một vị cường giả của Tiêu Dao Cung, Xạ Nhật Thần Sơn liền đi vào vùng đại sơn. Vừa vào trong vùng núi một lát.



- Xem kìa, trên bầu trời.



Một hán tử gầy gò, lưng đeo kình cung lóe lên ánh sáng màu đen của Xạ Nhật Thần Sơn ngẩng đầu nhìn trời.



Nhất thời mười vị cường giả khác đều ngẩng đầu nhìn theo.



Chỉ thấy, năm con Tuyết Ưng đang bay liệng trên bầu trời Đại Duyên Sơn.



- Tốc độ của Tuyết Ưng quả là nhanh, cho dù xa xôi tận Yến Châu ở phương bắc, người của Tuyết Ưng giáo cũng đã tới rồi.



Một lão già hói đầu mặc áo bào tím cười nói.