Cửu Đỉnh Ký
Chương 238 : Lộ Diện Trong Nháy Mắt
Ngày đăng: 19:19 20/04/20
Dưới tình huống như thế này, Gia Cát Nguyên Hồng đã ở vào thế bị ép buộc! Tên Cổ Ung có cao thủ các Đại tông phái ủng hộ, có nói gì nữa cũng không ăn thua.
Trước trận tiền song phương.
Gia Cát Nguyên Hồng quay đầu nhìn về phía ba ngàn Hắc Giáp quân tập kết xong, cất cao giọng:
- Cổ đảo chủ cứ luôn luôn cho rằng hung thủ dẫn đến cái chết của tám vị chấp pháp trưởng lão Thanh Hồ Đảo đang giấu mình trong Hắc Giáp quân chúng ta! Hắn đã nói như vậy, chúng ta cũng để cho chúng khám. Đợt lát nữa, bắt đầu từ đội đầu tiên trong doanh một, lĩnh một, tất cả phải mở mặt nạ bảo hộ, đi qua trước trận.
- Cổ Ung, như vậy không thành vấn đề chứ?
Gia Cát Nguyên Hồng nhìn về phía hắn.
Cổ Ung vẫn lạnh lùng đáp:
- Các ngươi tập kết ba ngàn Hắc Giáp quân, toàn bộ đi về phía tây mười trượng! Để phía đông hoàn toàn trống. Lát nữa, những người nào đã qua sự khám xét của chúng ta sẽ đi về phía khối đất trống phía đông. Hai khối binh lính không được lẫn lộn.
Thanh âm vang vọng khắp bầu trời đêm Đại Duyên Sơn.
- Được.
Gia Cát Nguyên Hồng vung tay lên.
Lập tức ba ngàn Hắc Giáp quân đều di chuyển chỉnh tề về phía tây, chừa trống một khoảng lớn ở phía đông.
Trước trận lúc này ngoại trừ năm vị tiên thiên cường giả Thanh Hồ Đảo ra, còn có hơn mười vị tiên thiên cường giả của các tông phái khác, thậm chí còn có cao thủ Tuyết Ưng Giáo vốn đang bay trên bầu trời, cũng có hai tên ra trước trận tiền.
- Chư vị!
Cổ Ung nhìn về phía những tiên thiên cường giả, mặc dù rất giận đám này, nhưng hắn vẫn rất giữ lễ như trước, nói:
- Đợt lát nữa, năm vị tiên thiên cường giả Thanh Hồ Đảo ta sẽ nhìn vào từng quân sĩ Hắc Giáp Quân đi qua. Còn chư vị cũng có thể quan sát...
- Đương nhiên.
Tiên thiên cường giả các Đại tông phái khác đều có toan tính riêng trong lòng.
- Gia Cát Nguyên Hồng! Bắt đầu đi!
Cổ Ung nói.
- Bắt đầu!
Gia Cát Nguyên Hồng vung tay lên.
Ngoại trừ ba người Gia Cát Nguyên Hồng, Yến Mạc Thiên, Gia Cát Thanh ra, những quân sĩ khác đều phải đi qua trận tiền. Theo thứ tự, từng nhóm một đi qua.
- Hừ. Thanh Hồ Đảo này thật là bá đạo.
Có quân sĩ Hắc Giáp Quân nhìn việc này rất bất thiện.
Nhưng phần lớn quân sĩ đều biết đám người trước mắt đều là tiên thiên cường giả. Tự đáy lòng cũng thấy run sợ, không dám nhìn thẳng vào những người này.
Cũng có người tò mò.
Cũng có người lạnh lùng.
Cũng có người không quan tâm.
...
Lúc này là thời buổi loạn lạc, có thể trở thành quân sĩ Hắc Giáp Quân phải là người có tâm huyết, dũng khí. Đám quân sĩ Hắc Giáp Quân không phải là đám cừu non hiền lành gì, họ đều là những con sói hoang cả! Đương nhiên... nếu họ là sói lang, thì đám tiên thiên cường giả chính là yêu thú lợi hại. Không cùng một cấp độ.
Từng nhóm đi qua, từng đội quân đi qua.
Đằng Thanh Sơn lẫn trong đội trăm người dưới trướng Điền Đan.
Mắt Đằng Thanh Sơn đỏ ửng, cho dù mình bị lộ cũng không nên để bao nhiêu quân sĩ chết như vậy vì mình. Đằng Thanh Sơn cố gắng lao ra khỏi đám người.
- Chuẩn bị!
Xa xa Cổ Thế Hữu lạnh lùng hạ lệnh.
Năm trăm quân Thần Nỗ nhanh chóng lắp tên.
- Dừng!
Gia Cát Nguyên Hồng một kiếm bức lui Cổ Ung, thấy thế sắc mặt đại biến.
- Hừ.
Cổ Ung cười lạnh.
...
- Thanh cô nương, cẩn thận!
Một tên lính Hắc Giáp Quân râu rậm, nhìn thấy Gia Cát Thanh một thân khinh giáp xanh nhạt cũng tới gần khu vực này, hai mắt vẫn nhìn như đóng đinh vào Đằng Thanh Sơn ở xa xa, căn bản không nhìn thấy gì khác.
Năm trăm Thần Nỗ quân đã chuẩn bị xong, còn Cổ Thế Hữu thì đang giơ cao cánh tay phải, sau đó vung mạnh lên:
- Bắn!
Lại một ngàn mũi tên nữa!
Víu víu!
Tên như mưa rơi, mang theo những tiếng rít chói tai, tựa như quần ma gầm rú.
- Nằm xuống!
Tên lính Hắc Giáp Quân râu rậm lập tức lôi Gia Cát Thanh, xô Gia Cát Thanh ngã xuống, rồi che trước người Gia Cát Thanh. Gia Cát Thanh vừa bị xô ngã, hơi choáng váng, nhưng nàng vẫn nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.
Phốc! Phốc!
Những mũi tên dày đặc tựa như một cái rây đảo qua cả khu vực này. Tuy tên lính Hắc Giáp Quân râu rậm đã nằm xuống rất nhanh, nhưng vẫn trúng ba tiễn, mất mạng ngay đương trường.
Một mũi tên sau khi xuyên qua eo tên râu quai nón bắn thủng ngực Gia Cát Thanh. Mũi tên ẩn chứa lực công kích cường đại này thậm chí còn làm Gia Cát Thanh cả người bị đẩy tung lên cao, va vào thân thể một quân sĩ Hắc Giáp Quân khác đang ngã xuống.
Phốc!
Trong nháy mắt, máu tươi nhiễm đỏ ngực nàng.
- Ta?
Gia Cát Thanh cúi đầu nhìn lại, mũi tên đã cắm dính vào trước ngực, máu tươi dọc theo thân mũi tên từ từ tràn ra, Gia Cát Thanh cố gắng ngẩng đầu:
- Đằng đại ca đâu?
Gia Cát Thanh cảm thấy trước mắt tối sầm, nhưng nàng vẫn cố gắng nhìn, nàng muốn nhìn thấy... trước mặt nàng lần lượt xuất hiện bóng người trong mộng.
- Thanh Thanh!
Thanh âm bi phẫn của Gia Cát Nguyên Hồng vang lên.
Giữa biển người, sắc mặt Đằng Thanh Sơn đại biến. Gạt mọi người chung quanh, ánh mắt trong nháy mắt tập trung cả vào thân ảnh mặc áo giáp xanh nhạt, nhu nhược yếu đuối, đang từ từ ngã xuống đất, nhưng vẫn đang cố gắng ngẩng đầu nhìn về phương xa.
Trong nháy mắt, hai người đã đối diện nhau.
Đằng Thanh Sơn nhìn thấy mũi tên trước ngực nàng, thẩy rõ màu đỏ tươi diễm lệ thê lương...