Cửu Đỉnh Ký

Chương 239 : Dập Đầu

Ngày đăng: 19:19 20/04/20


Núi lở nhà sập trước mắt cũng có thể Gia Cát Nguyên Hồng không đổi sắc mặt, nhưng lúc này ông lại biến sắc.



- A!



Trong chớp mắt cây Thanh Phong Kiếm bốn thước trong tay ông hào quang nội liễm, tốc độ kiếm trong nháy mắt dường như chậm xuống, như mộng như ảo, như tơ như mù, một đạo bóng kiếm chợt hiện lên. Lúc này Triệu Đan Trần đang ở trước người Gia Cát Nguyên Hồng chỉ còn thấy bóng kiếm như tơ như vụ mộng ảo, tốc độ phản ứng tựa hồ cũng chậm lại.



- Không!



Triệu Đan Trần lập tức cắn mạnh lưỡi, cả người giật mình một cái.



- Vèo!



Cánh tay phải cầm kiếm của Triệu Đan Trần bị cắt phăng, bóng kiếm mộng ảo vừa xẹt qua một luồng sáng tròn, đến cả Tuyết Ưng Giáo Vạn trưởng lão cũng bị ảnh hưởng, trước ngực xuất hiện lỗ thủng lớn, máu bắn tung tóe.



- Lùi lại!



Sáu người sợ hãi lập tức lùi lại.



Chỉ một kiếm, phế Triệu Đan Trần, đánh trọng thương Tuyết Ưng Giáo Vạn trưởng lão! Hơn nữa hai người đều là cao thủ tiên thiên kim đan. Triệu Đan Trần còn xếp thứ mười Thiên Bảng. Trong sáu người ở đây, có bốn tiên thiên kim đan, thoáng cái một người bị phế, một người mất đi sức chiến đấu. Nên mọi người đều phải lập tức dừng tay.



- Muốn chết!



Trong mắt Gia Cát Nguyên Hồng sát khí ẩn hiện.



Cổ Ung nheo mắt, lúc này hắn mới nhớ tới... người trước mắt năm đó được xưng là "Kiếm Ma", xếp thứ sáu Thiên Bảng, hơn nữa đã chừng sáu năm nay chưa bao giờ ra tay. Ngày ngày lão chỉ vẽ tranh viết chữ, thực lực không ai biết rõ ràng. Bây giờ xem ra, tên Gia Cát Nguyên Hồng cũng sẽ tiến thêm một bậc trên Thiên Bảng.



Vù! Vù! Vù!



Trước đó đám tiên thiên cường giả các đại tông phái khác còn do dự, lúc này đều chạy tới. Đứng phía sau mấy người Cổ Ung, lão tăng có cặp mày dài cất tiếng:



- Hung thủ này có thuật cải trang vô cùng lợi hại. Đến cả ta lúc nãy cũng không nhận ra. Gia Cát Nguyên Hồng! Đưa hung thủ Đằng Thanh Sơn ra đây.



...



Đằng Thanh Sơn lúc này quỳ bên cạnh Thanh cô nương, ôm chặt Thanh cô nương vào ngực. Thời khắc này, căn bản hắn không để ý gì đến người chung quanh.



- Đằng … Đằng đại ca...



Thanh cô nương nhìn thấy Đằng Thanh Sơn, gương mặt tái nhợt hiện lên nụ cười làm cho người ta phải tan nát cõi lòng.



Lúc này, trái tim Đằng Thanh Sơn như bị dao cắt!



Chính vì mình nên Thanh Thanh mới đến nông nỗi này, cũng vì mình nên nàng mới lọt vào làn mưa tên dày đặc... Tất cả cũng vì mình! Vừa thấy thương thế Thanh Thanh, Đằng Thanh Sơn đã biết... Thanh Thanh không thể cứu trị được nữa. Nếu rút mũi tên ra, chắc chắn Thanh Thanh sẽ chết.



Vì mũi tên còn cắm trong cơ thể, nên Thanh Thanh mới có thể kiên trì được trong chốc lát.



- Thanh Thanh, xin lỗi!



Đằng Thanh Sơn gục đầu xuống, sự áy náy làm hắn đau đớn như có hàng vạn hàng nghìn con kiến đang cắn xé trái tim.



- Không, không cần phải nói.



Thanh cô nương vẫn cười, thanh âm rất yếu ớt:


Doanh Thị gia tộc, Ma Ni Tự và rất nhiều tiên thiên cường giả các đại tông phái đều tập trung chú ý vào phe Thanh Hồ Đảo. Trước khi tra được tin tức của hai đỉnh "Bắc Hải Chi Linh", giết Đằng Thanh Sơn thực là lãng phí. Trên thực tế, đám người Ma Ni Tự cũng chẳng có cừu oán gì với Đằng Thanh Sơn cả.



- Ha ha...



Đằng Thanh Sơn không khỏi cười phá lên.



Trước trận tiền thiên quân vạn mã giữa hai phương Thanh Hồ Đảo và Quy Nguyên Tông, trước mặt mười mấy tiên thiên cường giả, Đằng Thanh Sơn cứ thế mà cười lớn.



- Hắn …. Hắn chảy nước mắt kìa.



Đột nhiên trong đám quân sĩ Ngân Giao Quân có người rì rầm.



Đích xác Đằng Thanh Sơn đang rơi lệ, trong lúc cười lớn đã rơi lệ!



- Ha ha, ha ha...



Đằng Thanh Sơn tùy ý cười to, ngay trước mặt thiên quân vạn mã mà cười.



Hắn hận, mọi việc vốn không nên xảy ra như thế này.



Thanh Thanh không đáng chết!



Rất nhiều đệ tử Hắc Giáp quân cũng không đáng chết!



- Thanh Sơn!



Gia Cát Nguyên Hồng nhìn đệ tử, trong lòng đau đớn thống khổ. Ông muốn cứu Đằng Thanh Sơn, nhưng... có thể khiến cho cả Quy Nguyên Tông lâm vào thảm họa diệt vong!



- Sư phụ!



Đằng Thanh Sơn quay đầu về phía Gia Cát Nguyên Hồng.



- Cộp!



Đằng Thanh Sơn quỳ sụp xuống, ngẩng đầu nhìn sư phụ Gia Cát Nguyên Hồng:



- Sư phụ, người của Thanh Hồ Đảo do Thanh Sơn giết. Con không hề hối hận! Thanh Sơn phụ lời dạy bảo của sư phụ... Thanh Sơn không xứng làm đệ tử sư phụ.



Nói rồi Đằng Thanh Sơn vái lạy ba cái liên tục.



Trán hắn đập liên tục trên nền đá.



- Thanh Sơn...



Gia Cát Nguyên Hồng phát hiện ra điều gì, sắc mặt đại biến.



Liền đó Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu, đứng phắt dậy:



- Các vị đã chứng kiến rồi! Từ bây giờ Đằng Thanh Sơn ta đã phản lại Quy Nguyên Tông!



Giọng Đằng Thanh Sơn sang sảng, thanh âm tựa như tiếng sấm ầm ầm, vang vọng khắp bầu trời Đại Duyên Sơn. Ánh mắt Đằng Thanh Sơn trở nên băng giá trước đây chưa từng có:



- Tất cả mọi việc Đằng Thanh Sơn ta làm, sau này không hề liên quan gì với Quy Nguyên Tông!