Cửu Đỉnh Ký
Chương 268 : Người Ngựa Cùng Bay
Ngày đăng: 19:20 20/04/20
Sau khi nghe lệnh của tên thủ lĩnh, tất cả kỵ sĩ đều gào to vung đao lên. Dưới ánh nắng chiếu xuống, những ánh sáng phản xạ từ mũi đao làm người ta lạnh mình.
Tộc nhân bộ lạc Khất Liên mặc dù tay cầm binh khí nhưng cả đám tựa như đã sợ vỡ mật, căn bản không dám tổ chức chống cự. Thậm chí còn không ít người vẫn quỳ gối như trước.
- Gừ ~
Tiếng gầm ghê rợn, đám kỵ sĩ cưỡi chiến mã lao thẳng vào giữa đám người.
- Đến cả bạc cũng không có, đúng là phế vật.
Tên thủ lĩnh cưỡi trên mình ngựa lạnh lùng nhìn cảnh này. Bao nhiêu năm qua hắn làm những việc thế này, nên việc giết người thậm chí còn không thể khiến cho tâm linh hắn dao động một chút nào.
- Sắp thấy máu rồi...
Hắn chờ đợi để thấy luồng máu đỏ đầu tiên!
- Bùng!
- Bùng!
- Bùng!
Thanh âm trầm thấp tựa như trọng chùy đập vào cái trống lớn, loại thanh âm này làm tim của tất cả mọi người như bị rút lại, đều quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy, máu tươi tung tóe.
Ba thớt chiến mã và ba kỵ sĩ bị ném văng lên cao. Tất cả mọi người đều ngửa đầu nhìn ba thớt chiến mã và kỵ sĩ bị ném văng lên.
- Bùng!
Những tiếng động liên tiếp. Ba thớt chiến mã và ba kỵ sĩ thi nhau ngã trên mặt đất. Trong miệng thấy rỉ ra một dòng máu đỏ nhiễm đỏ cả một vùng, sau đó không thấy động đậy gì nữa.
Nháy mắt ba thớt chiến mã và kỵ sĩ đã chết!
- Rập rập...
Lúc trước tất cả kỵ sĩ đều đang chuẩn bị xung phong thấy vậy lập tức ghì cương chiến mã. Cả đám đều đỏ mắt nhìn chằm chằm vào bóng người đứng đầu trên đám người, trông tựa như một tên khất cái!
Bóng người một thân áo vải rách nát, tóc dài xõa tung, chỉ có đôi mắt là trong veo như Thiên Hồ trên Thiên Thần Sơn. Làm cho người ta phải ớn lạnh.
- Bộ lạc Khất Liên. Các ngươi dám phản kháng à!!! Muốn bị diệt tộc sao?
Tên thủ lĩnh kỵ sĩ gầm lên phẫn nộ. Ánh mắt trừng trừng tựa như muốn xé toang đối thủ.
Tộc trưởng Bộ lạc Khất Liên sợ hãi liên tục lắc đầu nói:
- Không. Không. Hắn không phải là người của bộ lạc Khất Liên chúng ta!
- Chúng ta không biết hắn, không biết hắn!
Tên thanh niên mượn bạc của Tra Bố cũng gầm lên nói tía lia:
- Không quan hệ...Không quan hệ với bộ lạc Khất Liên chúng ta!
Đằng Thanh Sơn đứng đầu khẽ cau mày.
Mình giúp họ?
Đằng Thanh Sơn nghi hoặc nhìn những người này.
- Hô Hòa đại nhân.
Hán tử gọi là Tư Lan cung kính trả lời:
- Người khẳng định là từ bên ngoài rất xa tới đây! Ở trên thảo nguyên bắc bộ chúng ta có tứ đại bộ lạc. Họ phân biệt quản lý bắc bộ thảo nguyên chung quanh khu vực cực mạnh! Khu vực chúng ta đang ở chính đang chịu sự quản lý của bộ tộc Cuồng Phong.
Đằng Thanh Sơn nhíu mày nói:
- Họ không phải mã tặc à?
- Không, là bộ lạc cực mạnh.
Tư Lan nói.
Đằng Thanh Sơn lắc đầu:
- Không phải mã tặc, còn hơn cả mã tặc.
Tư Lan thở dài cười:
- Đại nhân, bắc bộ thảo nguyên chúng ta có tứ đại bộ lạc quản, ít nhất sẽ không chết quá nhiều người như thảo nguyên trung bộ! Chỉ cần có đủ bạc là có thể giữ được mạng sống.
- Thiên Thần Sơn vĩ đại của các ngươi không quản à?
Đằng Thanh Sơn hỏi.
- Đại nhân, xin người đừng vu tội cho Thiên Thần Sơn.
Tư Lan nghiêm mặt lại.
- Thiên thần là vô tư công bình!
Tra Bố cũng tiếp lời:
- Thiên thần vĩ đại không thiên vị ai cả. Muốn thay thế được tứ đại bộ lạc, trừ phi chúng ta vượt qua họ! Hơn nữa thiên thần vĩ đại cũng nói... Bất luận nguyên nhân nguyên nhân giết chóc ra sao thì tuyệt không cho phép giết chết hài tử! Đó là tương lai của đại thảo nguyên... Nếu có ai cãi lại, thiên thần sẽ hạ trừng phạt.
-
Đằng Thanh Sơn lặng lẽ nghe.
Hắn càng ngày càng cảm thấy Thiên Thần Sơn hẳn là một nơi có tính tôn giáo, nhân dân thảo nguyên phỏng chừng từ bé đã bị đầu độc, coi thiên thần là vô tư, công bình...
- Nói cho ta biết, sự trừng phạt mà bộ tộc Cuồng Phong nói là gì?
Đằng Thanh Sơn hỏi.
Tư Lan nghiến răng hặm hực nói:
- Nếu chúng ta không giao nổi bạc, người của bộ tộc Cuồng Phong sẽ giết một nửa nam nhân tộc chúng ta! Còn có thể... Còn có thể...
Tra Bố bên cạnh thấp giọng, đỏ mắt nói:
- Họ còn có thể vũ nhục phụ nữ của chúng ta! Đây là trừng phạt! Sau khi trừng phạt một năm bạc coi như miễn.