Cửu Đỉnh Ký

Chương 272 : Chính là hắn!

Ngày đăng: 19:20 20/04/20


Cả tòa núi tuyết dưới tiếng gầm liên miên cực mạnh của Đằng Thanh Sơn dường như cũng rung rinh.



Ầm ầm......



Hồng Đồng Tuyết Sư Thú ngước cái đầu khổng lồ nhìn, cặp đồng tử màu đỏ nhìn lớp tuyết đang sụp đổ, nó gầm gừ bi phẫn:



- Hống......



Nó bắt đầu nổi giận, xem ra nó vốn là Hồng Đồng Tuyết Sư Thú cao quý đã phải rút lui nhận thua, thế mà tên nhân loại vì sao vẫn truy theo không tha?



- Ầm ầm......



Cả núi tuyết lở xuống như những làn sóng thủy triều gầm thét cuốn lấy con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú.



Hồng Đồng Tuyết Sư Thú thể tích khổng lồ, dưới vô số lớp tuyết vùi cũng thấy nhỏ bé!



Tuyết tràn xuống! Móng vuốt con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú xòe ra như muốn chộp vào lớp tuyết trước mặt nhưng cũng chẳng có tác dụng gì.



Chân núi.



Đằng Thanh Sơn xem cảnh này chợt nghi hoặc nhíu mày:



- Không đúng, con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú phát hiện ra tuyết đổ thì phải nhảy lên mới đúng! Với thân thể con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú, việc nhảy lên cao hai ba mươi trượng tuyệt không phải là việc khó! Vừa rơi xuống là nhảy lên, như vậy cũng có thể chạy về phía trước được!



Đằng Thanh Sơn vốn đang chuẩn bị bay vọt theo!



Nếu bay vọt như vậy Đằng Thanh Sơn tự tin có thể đuổi kịp.



Nhưng hắn không ngờ con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú lại lăn vào trong lớp tuyết:



- Chẳng lẽ? Con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú bị Luân Hồi thương của ta đâm bị thương nặng không đứng được nữa? Không đúng! Nếu không đứng được, lúc nãy nó đã không thể chạy nhanh như vậy!



- Không thể sơ ý! Nếu sơ ý người chết không phải là nó, mà là ta!



Đằng Thanh Sơn nhảy vọt lên cao hai mươi trượng.



Vù! Vù! Vù!



Tựa như một con châu chấu hình người. Mỗi một lần rơi xuống tuyết là lại nhảy lên, không ngừng phóng về phía trên.



...



Lăn tròn theo lớp tuyết đổ, Hồng Đồng Tuyết Sư Thú khổng lồ cũng cuộn tròn tựa như một con mèo nhỏ. Một chân trước của nó cuối cùng cũng chụp được vào cây Luân Hồi thương cắm vào eo lưng! Tư thế chạy trốn làm nó không rút Luân Hồi thương ra được.



Nhưng khi ngã xuống cuộn tròn dùng chân trước lại có thể làm được!



- Vèo!



Luân Hồi thương đã được rút ra!



- Hống......



Hồng Đồng Tuyết Sư Thú phát ra một tiếng gầm hưng phấn. Đôi mắt màu đỏ tà ác lúc này lóe lên vẻ vui sướng! Trời ơi, cái thứ cắm vào eo lưng này cứ chạy một bước là đau một bước, cuối cùng cũng được giải thoát rồi.
Nam tử mặc áo lông cừu đẹp đẽ quý giá mở miệng nói.



- Tướng quân!



Người đi bên cạnh chính là thủ lĩnh lúc trước vây sát Đằng Thanh Sơn.



- Nơi này cách bộ lạc Khất Liên có xa lắm không?



Tướng quân lạnh lùng hỏi.



Thủ lĩnh kỵ sĩ cung kính trả lời:



- Tướng quân, nơi này cách bộ lạc Khất Liên có bốn năm trăm lý. Quân đội chúng ta hẳn là có thể đến đó vào giữa trưa!



- Rõ.



Tướng quân gật đầu rồi không nói gì nữa. Thủ lĩnh kỵ sĩ đứng một bên càng nghe lời rất ngoan ngoãn.



Một đường đi tiếp!



Không bao lâu vị tướng quân nhìn ra núi tuyết xa xa tán thưởng một tiếng:



- Trắng tinh, núi tuyết thánh khiết... Đây đều là ân của thiên thần! Chúng ta cần cảm kích thiên thần, trong lòng luôn luôn cảm kích, vĩnh viễn không thể quên ân huệ của thiên thần.



Tên thủ lĩnh kỵ sĩ đi một bên chỉ có thể phụ họa.



Đột nhiên ánh mắt tên tướng quân tập trung nhìn vào một ngọn núi tuyết thấp gần đó. Trên đỉnh núi tuyết đang có một bóng người khoanh chân ngồi, gió lạnh thổi qua làm mái tóc hắn tung bay. Nhưng trên đỉnh núi, trong cơn gió lạnh người nọ ảnh lại vẫn ngồi như tảng đá.



- Xem ra hắn đêm đêm ở trên đỉnh núi khổ tu, tựa như những người khổ tu ở Thiên Thần Sơn quả là làm cho người ta bội phục.



Tên tướng quân khen.



Thủ lĩnh kị sĩ đứng bên cạnh cũng nhìn kỹ, vừa thấy người này hắn chợt nhíu mày.



Bởi vì cách chừng hai trăm trượng, cho dù thủ lĩnh kỵ sĩ là cao thủ nội kình cũng chỉ có thể miễn cưỡng thấy bóng người.



- Giá!



Tên thủ lĩnh kỵ sĩ thúc mạnh con ngựa chạy như bay, lao về phía núi tuyết.



Tên tướng quân biến sắc, quát một tiếng:



- Mông Căn!



Chỉ một lát sau...



- Tướng quân!



Xa xa tên thủ lĩnh kỵ sĩ quay đầu, kinh hỉ gọi:



- Chính là hắn! Tên hung thủ, chính là hắn!!!