Cửu Đỉnh Ký

Chương 273 : Tuyệt Thế Vũ Lực

Ngày đăng: 19:20 20/04/20


Trên đỉnh núi tuyết, Đằng Thanh Sơn đang khoanh chân tĩnh tu.



Tối hôm qua đấu với con Hồng Đồng Tuyết Sư Thú một trận, hắn bị thương ở eo lưng.



- Nội gia cương kình trị liệu thân thể còn hiệu quả hơn cả những gì ta dự liệu. Ngắn ngủn một đêm đã khôi phục tám phần! Phỏng chừng thêm một ngày nữa là có thể hoàn toàn khôi phục.



Đằng Thanh Sơn mở to mắt, nhìn về phía thảo nguyên dưới chân núi tuyết.



Trên thảo nguyên dưới chân núi xuất hiện một quân đội rầm rộ.



- Đều là chiến mã thượng đẳng trên thảo nguyên, tất cả chiến sĩ đều mặc chiến giáp! Quân đội như vậy cho dù là ở Cửu Châu Đại Địa, cũng được coi là quân đội tinh anh.



Đằng Thanh Sơn quân đội nhìn không ngừng đi tới, không khỏi cảm thán. Ở Cửu Châu Đại Địa ai cũng đều nói thảo nguyên dã man lạc hậu, cũng hơi xem thường đại thảo nguyên. Nhưng từ lúc tới đây, Đằng Thanh Sơn phát hiện ra sự thực hoàn toàn khác hẳn!



Đặc biệt là thảo nguyên bắc bộ!



Cơ hồ mỗi người đều luyện nội kình, hơn nữa sự canh tranh giữa bộ lạc và bộ lạc rất khốc liệt. Điều này làm trên thảo nguyên có rất nhiều cường giả.



- Chính là hắn!, chính là hung thủ!!!



Tiếng gào hưng phấn phía dưới, thanh âm rất lớn.



Đằng Thanh Sơn đang ở trên núi nghe thanh âm đó không khỏi nhướng mày, cũng phát hiện ra tên kỵ sĩ đó tựa hồ đang chỉ về phía mình:



- Hắn nói hung thủ, là ta à?



Thị lực của Đằng Thanh Sơn như thế nào chứ? Chỉ nhìn kỹ một chút là lập tức phân biệt ra thân phận tên kỵ sĩ đó ngay.



- Hắn không phải chính là tên thủ lĩnh kỵ sĩ ta gặp ở bộ lạc Khất Liên sao?



- Quân đội này hẳn là quân đội của bộ tộc Cuồng Phong rồi.



Đằng Thanh Sơn cười lắc đầu. Rồi đeo cái rương đêm qua vừa làm xong lên người.



- Trước mặt số lượng quân đội tinh anh như vậy, ngay cả cường giả tiên thiên kim đan chỉ sợ cũng chỉ có thể chạy trốn... Nhưng. Ta khác với cường giả tiên thiên kim đan.



Đằng Thanh Sơn lưng đeo bao, đi xuống chân núi.



- Vết thương ở eo cũng động đến là tốt nhất. Cũng chẳng thèm để ý tới chúng!



Núi tuyết băng giá.



Hắn bước từng bước xuống dưới, Chẳng mấy chốc đã đi đến chân núi. Đằng Thanh Sơn hướng mắt nhìn quân đội rầm rộ phía trước, mở miệng sang sảng nói:



- Các ngươi hẳn là quân đội của bộ tộc Cuồng Phong rồi... Hôm nay ta không muốn đại khai sát giới!



Nói xong, Đằng Thanh Sơn đi dọc theo con đường nhỏ bên cạnh, chuẩn bị đi vòng ngang quân đội.



- Vây chặt lấy hắn!



Tiếng hét lớn vang vọng thảo nguyên.



- Ầm ầm......




- Lên!



Lại một tiếng ra lệnh nữa.



Ba đội ngũ kỵ binh, tổng cộng ba cái lưỡi, sợi dây đan những tấm lưới lớn này lớn bằng cánh tay trẻ con, những tấm lưới lớn đặc chế đều được làm ra để đối phó với một vài cường giả lợi hại hoặc là yêu thú lợi hại. Nếu muốn cậy mạnh để phá vỡ vẫn rất khó.



- Bắt lấy hắn!



Tên tướng quân cao giọng quát.



Khi những tấm lưới lớn liên tiếp hạ xuống, hơn một nửa chiến sĩ xung quanh đều nhảy xuống ngựa, tất cả mọi người đều nhanh chóng vây chặt Đằng Thanh Sơn.



- Hắn bị vây rồi, vây khốn rồi.



Đám chiến sĩ thảo nguyên gào lên trứ, hưng phấn vây chặt Đằng Thanh Sơn. Đằng Thanh Sơn bị ba tấm lưới to bao trùm, chung quanh vô số chiến sĩ tiếp tục vây tới, nhưng vẫn lộ ra nụ cười:



- Sợi dây?



Đột nhiên



- Ầm!



Ngoài thân Đằng Thanh Sơn tỏa ra ngọn lửa màu đỏ rực.



Tiên thiên chân nguyên có thuộc tính bất đồng, có thứ băng giá, có thứ nóng rực, có có thứ có tính ăn mòn vân vân. Năm đó ở Duyên Giang thành, Đằng Thanh Sơn dùng có ba chiêu đã giết chết Thiết Vạn Mậu, chính là sử dụng Xích Hổ Bào, thiêu cháy cả thân thể Thiết Vạn Mậu.



Có thể tưởng tượng nhiệt độ cao như thế nào!



- Xoẹt xoẹt....



Những sợi dây có thể kháng lại cường lực, dưới nhiệt độ cao từ tiên thiên chân nguyên của Đằng Thanh Sơn, nhanh chóng bị đốt thành những lỗ thủng to đùng.



- Đến đây đi!



Đằng Thanh Sơn bắt lấy trường mâu của một chiến sĩ, tiên thiên chân nguyên quán nhập vào đó. Bên ngoài trường mâu sắt hiện lên vầng sáng màu đỏ, bảo trì cho trường mâu sắt này không bị cự lực của mình làm nổ tung, sau đó Đằng Thanh Sơn dùng cây trường mâu thành trường côn, múa vung lên!



Vù!



Vung lên bên trái,



- Ầm



Một tiếng, không khí nổ tung ra. Lưỡi khí cao áp bay tán loạn, hơn mười chiến sĩ bị đập chết ngay đương trường, hoặc là bị lưỡi khí cắt ngang cổ. Có nhiều chiến sĩ khác bị đánh bay, còn có không ít chiến sĩ bị lưỡi khí đánh cho trọng thương.



Vù!



Vung lên bên phải, một đám người khác bay lên.



- Nếu so số người của ngươi, xem thử khí lực của ta kéo dài được bao lâu?



Đằng Thanh Sơn như một pho tượng ma thần, đi nhanh về phía tên tướng quân. Trường mâu sắt màu đỏ rực trong tay tùy ý vung lên, tựa như quét rác. Vô số chiến sĩ bị quét bay tán loạn!