Cửu Đỉnh Ký
Chương 291 : Chiến thuyền Bắc Hải
Ngày đăng: 19:20 20/04/20
Thiên Thạch Đảo?
Đằng Thanh Sơn kinh ngạc hỏi lại.
Lý bên cạnh thấp giọng giải thích:
- Đó một tiểu đảo ở Thiên Thạch Đảo nằm trong Bắc Hải. Vì trong đó có quặng bạc, đồng thời còn có Thiên Xán Ngân Quáng quí giá gấp bội. Do đó Tuyết Ưng Giáo và Thiên Thần Sơn cùng nhau khai thác. Khoáng vật sau khi khai thác Tuyết Ưng Giáo lấy sáu thành, Thiên Sơn lấy bốn thành.
Đằng Thanh Sơn thầm giật mình, thực lực của Thiên Thần Sơn lại chỉ lấy bốn thành sao?
- Sư phụ, con trước nay rất ghét đám Tuyết Ưng Giáo.
Ánh mắt Nhật Lôi Mục tràn đầy vẻ tức giận.
- Cung chủ đã truyền lệnh, chúng ta cứ thẳng tay mà giáo huấn đám Tuyết Ưng Giáo, để đám gia hỏa kiêu ngạo đó biết mọi thứ trên đại thảo nguyên là do Thiên Thần Sơn chúng ta định đoạt.
- Đại sư huynh nói đúng, thẳng tay giáo huấn chúng đê.
Đệ tam Thần Tướng mắt tóe lửa, giọng oán hận:
- Để cho chúng biết, sau này các đảo Bắc Hải đều thuộc về chúng ta quản, chúng đừng có mơ đến việc nhúng tay vào. Sư phụ, chuyện ở Thạch Đảo cứ để con dẫn người đi giải quyết.
- Việc này để con đi.
Đệ ngũ Thần Tướng Nga Nhĩ Nhật Tề cũng mở miệng xin.
Cả đám Thần Tướng đều nhao nhao nhận, hiển nhiên không ai có tình cảm tốt đẹp gì với Tuyết Ưng giáo.
Dù sao trên đại thảo nguyên cũng chỉ có Tuyết Ưng giáo này dám đấu với Thiên Thần của họ.
- Ha ha…
Thiên Thần nở nụ cười rạng rỡ, sang sảng nói:
- Trận Thiên Thạch Đảo là trận chiến đầu tiên mà chúng ta đối phó với Tuyết Ưng Giáo. Đã là trận chiến đầu tiên thì phải thắng đẹp, việc này giao cho Đại sư huynh của các con Nhật Lôi Mục đi làm. Nhật Lôi Mục, con đem theo năm ngàn quân sĩ, dùng thuyền ngày đêm chạy tới Thiên Thạch Đảo, còn nữa...
Thiên Thần đưa mắt nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn chờ đợi.
- Hô Hòa.
Thiên Thần mở miệng nói:
- Tiểu huynh đệ không phải muốn xuất hải sao? Thiên Thạch Đảo ở Bắc Hải, lần này ngươi theo Nhật Lôi Mục đi Thiên Thạch Đảo. Sau khi trận này chấm dứt, tiểu huynh đệ có thể chọn một chiếc thuyền trên Thiên Thạch Đảo mà xuất hải.
Nhật Lôi Mục đi đến một bên Đằng Thanh Sơn:
- Hô Hòa huynh đệ, đệ và ta thực hiện vậy trận này Tuyết Ưng Giáo khẳng định tiêu rồi.
Thuyền lớn dài trăm mét quả là vô cùng chấn động
- Đây là hải thuyền, những thuyền nhỏ trên Trường Giang, Hoàng Hà làm sao so được? Ừm, lên thuyền đi.
Nhật Lôi Mục cười nói.
Lúc này Đằng Thanh Sơn, Lý, Nhật Lôi Mục, và hai con Liệt Phong Thần Điêu cùng nhau lên một chiến thuyền.
Trong tiếng kèn vang vọng tận chân trời, mười thuyền lớn kéo buồm đón gió căng phồng, không ít quân sĩ theo tiếng hô lệnh, đi chèo những mái chèo lớn. Mười chiếc đều giương buồm xuất phát, lần này năm ngàn quân sĩ được chọn đi hiển nhiên đều biết mình hôm sau sẽ lên chiến thuyền ra Bắc Hải mênh mông khôn cùng.
- Rào rào...
Tiếng nước biển vỗ dập dìu trong đêm tối, những luồng gió mang mùi tanh của biển.
Đằng Thanh Sơn đứng trên boong tàu hướng mắt nhìn về phía trước. Nhật Lôi Mục và Lý cũng ở bên cạnh hắn.
Lý nhẹ giọng cảm thán:
- Biển rộng khôn cùng vô bờ, có ai biết Bắc Hải có điểm cuối cùng không?
- Điểm cuối Bắc Hải à?
Nhật Lôi Mục lắc đầu cười:
- Còn chưa nghe ai nói là Bắc Hải có điểm cuối, cũng có không ít thương nhân, hoặc vũ giả thám hiểm nhưng không ít người xâm nhập vào Bắc Hải đã chết, chẳng ai còn sống trở về cả. Cho dù còn sống, cũng chỉ biết là đi thêm một hai vạn dặm nữa vẫn cứ là biển rộng mênh mông.
Đằng Thanh Sơn nói:
- Còn cách Thiên Thạch Đảo xa lắm không?
- Bây giờ là mùa hạ, ta được thuận gió nên tốc độ thuyền rất nhanh. Dựa theo tốc độ này, trước hừng đông sáng sớm ngày mai là có thể đến Thiên Thạch Đảo.
Nhật Lôi Mục trả lời.
Nhìn nước biển u ám phía trước, Đằng Thanh Sơn đột nhiên phát hiện ra xa xa ngoài khơi có một con quái vật màu xám, với thị lực nhìn xuyên đêm tối của Đằng Thanh Sơn có thể nhìn qua màn nước biển một chút:
- Đây là cái gì, cá mập à?
Con quái vật này có bộ dáng đích xác cùng loại với cá mập, nhưng chiều dài lại dài hơn nhiều.
- Rào...
Quái vật ở xa xa bơi tới gần thuyền, cái vây lưng chĩa lên xé nước.
Nhật Lôi Mục là cường giả như thế nào? Lúc này đương nhiên cũng đã phát hiện, y không khỏi biến sắc:
- Không ổn, là Lôi Kình, Bắc Hải Lôi Kình.