Cửu Đỉnh Ký
Chương 369 : Hấp dẫn
Ngày đăng: 19:20 20/04/20
Tốc độ Cuồng Phong Ưng bay rất nhanh, ngồi trên lưng nó gió ngược táp rất mạnh.
Lúc này Đổng Triết Tử đã bị phế đan điền, mụ không có biện pháp gì ngồi vững trên lưng chim ưng, hơn nữa lưng chim ưng cũng không lớn nên Đằng Thanh Sơn chỉ có thể vai vác, tay nắm chân Đổng Triết Tử.
- Tiên sinh không có thù hận gì với Đổng gia ta.
Đổng Triết Tử nằm dài trên lưng Đằng Thanh Sơn, cười nói:
- Lần này tiên sinh tới bắt ta, không đả thương thủ hạ của ta cũng là người thiện lương. Người mời tiên sinh tới bắt ta không phải cũng vì vàng bạc sao? Tiên sinh cứ việc nói một con số, tin rằng Đổng Triết Tử ta cũng có thể lo được.
Thấy thực lực của Đằng Thanh Sơn, Đổng Triết Tử chỉ có thể dùng cách năn nỉ.
Câm miệng.
Đằng Thanh Sơn quát, đồng thời hắn nhíu mày thầm nghĩ:
- Mình vai vác Đổng Triết Tử, bây giờ lại phải vào Vũ An Thành! Vác một nữ nhân vào thành chỉ sợ sẽ bị người ta xì xầm, nếu có một chiếc xe ngựa thì tốt quá. Đáng tiếc, Cuồng Phong Ưng chỉ có thể ở cửa thành thì cũng không có biện pháp thuê được xe ngựa!
Đằng Thanh Sơn cảm thấy phiền não...
Làm sao tiến vào Vũ An Thành được?
Vác một phụ nữ xinh đẹp nghênh ngang đi vào thành ư? Chỉ sợ sẽ bị người đi đường vây xem, không thể làm như vậy được!
Vác Đổng Triết Tử ngồi trên lưng Cuồng Phong Ưng trực tiếp bay vào thành? Chỉ sợ còn nhiều người dòm hơn!
Muốn thuê xe ngựa nhưng ngoài thành lại không có chỗ thuê.
- Phiền phức quá.
Hắn lắc đầu.
Đột nhiên Đằng Thanh Sơn cảm thấy phía sau lưng có gì đó mềm mềm bèn nhướng mày:
- Đổng Triết Tử, ngươi muốn chết phải không?
Đổng Triết Tử đang nằm dài trên lưng Đằng Thanh Sơn cố ý dùng bộ ngực đầy đặn cọ cọ vào lưng hắn. Đổng Triết Tử từ bé đã tu luyện nội kình, ba mươi tuổi đạt tới cảnh giới tiên thiên. Nói về dung mạo, vóc người, mụ tuyệt đối ở vào giai đoạn xinh đẹp nhất, hơn nữa mụ quá hiểu nam nhân.
Tiên sinh, đừng nóng giận.
Đổng Triết Tử quay đầu thổi phù một cái vào cổ hắn.
Vù!
Vốn Đổng Triết Tử bị Đằng Thanh Sơn vác trên lưng, chợt bị hắn kéo lên đặt trước người. Đầu tiên mụ hoảng sợ tròn xoe mắt nhưng rồi lập tức kinh ngạc nhìn Đằng Thanh Sơn lộ ra vẻ mặt kiều mỵ, mắt lim dim, ý như ngươi muốn làm gì thì làm còn trong lòng lại thầm nghĩ:
- Đám xú nam nhân trước mặt phụ nữ đều như nhau, cho dù là Vũ thánh tiên thiên kim đan thì đã làm sao, cũng phải khúm núm dưới quần ta thôi
- Nhưng, có thể được mây mưa với một tiên thiên kim đan Vũ thánh thì quả là...
Đổng Triết Tử có chút hưng phấn.
Không thể không nói...
Đổng Triết Tử này đích xác rất có lực mị hoặc.
Khi mụ nhắm mắt chờ đợi Đằng Thanh Sơn Khi dễ thì hắn vươn tay trái ấn nhẹ vào cổ Đổng Triết Tử. Đổng Triết Tử cảm thấy trước mắt mê muội đi rồi hôn mê luôn.
- Sát Thủ Đường?
Đổng Triết Tử kinh hãi, có người mời Sát Thủ Đường bắt mình sao? Vừa nghĩ tới hậu quả, Đổng Triết Tử vô cùng rối loạn, phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn như sư tử.
- Ngươi tốt nhất nên thả ta ra. Ngươi... ngươi quang minh chính đại tiến vào Đổng gia ta, rất nhiều người thấy hình dáng ngươi. Nếu ngươi không tha ta, Đổng gia ta khẳng định sẽ trả thù ngươi, khẳng định sẽ trả thù!!!
- Quang minh chính đại?
Tổng quản kinh ngạc nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.
- À, trả thù?
Đằng Thanh Sơn cười nhìn Đổng Triết Tử.
Đổng Triết Tử nghiến răng:
- Ngươi đừng có làm bộ khinh người như vậy, ngươi nghe rõ cho ta. Nếu lão nương gặp việc bất trắc, Đổng gia khẳng định sẽ không để yên cho ngươi. Không chỉ giết ngươi, mà cả thân nhân bằng hữu ngươi Đổng gia ta cũng sẽ trả thù, nhất định sẽ trả thù!
Đổng Triết Tử lâm vào trạng thái điên cuồng, bắt đầu uy hiếp Đằng Thanh Sơn.
- Trả thù thân nhân bằng hữu ta?
Đằng Thanh Sơn cười nhìn mụ rơi vào trạng thái hoảng loạn.
- Đổng Triết Tử, đừng có nằm mộng. Đổng gia nho nhỏ của ngươi mà muốn trả thù Đằng tiên sinh à?
Tổng quản cười khẩy một tiếng.
- Ngươi chỉ là một nữ nhân mà tham gia tranh bá thiên hạ, một ngày nào đó cũng chết thôi. Ngươi chết rồi, Đổng gia không có khả năng đấu với tiên sinh vì ngươi đâu. Hơn nữa họ cũng không có tư cách đấu.
- Ngươi câm miệng lại.
Đổng Triết Tử lạnh lùng nói:
- Ngươi chỉ là một quản sự, ta nói mà ngươi cũng dám xen vào sao, ngươi có thân phận gì chứ?
- Hừ.
Tổng quản sầm mặt lại, dù tổng quản có tốt tính đến mấy cũng phải nổi giận.
Đan điền bị hủy, người bị bắt, lại biết là Sát Thủ Đường làm, liên tiếp bao nhiêu đả kích, làm Đổng Triết Tử biết mình sắp xong đời rồi. Cũng như người sắp chết chìm, sẽ quờ tay quờ chân nắm lấy bất kỳ vật gì, Đổng Triết Tử cũng như thế.
- Tiên sinh, tổng quản.
Đại chưởng quỹ của Húc Nhật tửu lâu chạy vào, cười hà hà.
- Người của Giang gia đã tới.
- À.
Đằng Thanh Sơn lộ ra vẻ vui mừng.
- Cái gì, Giang gia?
Vốn Đổng Triết Tử đang điên cuồng chợt giật mình, sắc mặt trong nháy mắt xanh rờn, thân thể lẩy bẩy.
- Là Giang gia thuê Sát Thủ Đường các ngươi bắt ta?