Cửu Đỉnh Ký

Chương 370 : Báo thù?

Ngày đăng: 19:20 20/04/20


- Người đâu!



Tổng quản sự hô lớn. Từ ngoài sảnh lập tức có hai người chạy vào, Tổng quản sự chỉ vào Đổng Triết Tử.



- Đưa nữ nhân này tới tiền thính.



- Vâng, đại nhân.



Hai người cung kính hô, rồi đưa Đổng Triết Tử đi. Đổng Triết Tử lúc này mới giật mình sực tỉnh, liếc nhìn về phía tổng quản sự vội vàng



- Quản sự, van Sát Thủ Đường các ngươi, ngàn vạn lần đừng có đưa ta tới Giang gia. Các ngươi giết ta, giết ta đi.



Đổng Triết Tử sắc mặt tái nhợt, mụ nghiến răng, giật mạnh đầu một cái!



Vù!



Hai thủ hạ, một tráng hán giữ chặt thân thể Đổng Triết Tử không cho mụ lăn xuống đất. Trước mặt bao nhiêu cao thủ như vậy, Đổng Triết Tử đã là một phế nhân thì có muốn tự sát cũng chẳng làm được.



- Giết ngươi hả? Hừ.



Tổng quản sự vung tay lên.



Hai thủ hạ đã nâng Đổng Triết Tử lên, mụ hoảng sợ giãy dụa:



- Không, không!



Sau đó nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cầu xin.



- Ta van ngươi hãy giết ta đi! Ta mà lọt vào tay Giang gia, họ sẽ hành hạ ta tới chết đó, van ngươi, giết ta đi!!!



Trong tiếng kêu la thê lương, Đổng Triết Tử bị hai tráng hán dễ dàng kéo đi.



Đổng Triết Tử bị trói hai tay, muốn tự sát cũng căn bản không làm được.



- Mụ khốn khiếp này vừa rồi còn uy hiếp tiên sinh. Hừ, rõ là buồn cười.



Tổng quản sự cười khẩy một tiếng, nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.



- Đằng tiên sinh, người đã giao rồi. Chờ một lát bản khắc đá sẽ được đưa tới, xin tiên sinh kiên nhẫn chờ đợi.



Đằng Thanh Sơn gật đầu.



Chỉ một lát sau Đằng Thanh Sơn chợt nghe xa xa truyền đến tiếng Đổng Triết Tử kêu la rất thê lương, rồi tiếng cười ha hả căm hận...



- Ha ha… Mụ khốn khiếp, ngươi cũng có hôm nay!



Thanh âm truyền đến, làm tổng quản sự cười:



- Đằng tiên sinh, Giang gia sớm đã hận Đổng Triết Tử thấu tận xương. Đến cả gia chủ Giang gia cũng bị bắt làm tù binh, rồi bị hành hạ tới chết.



Đằng Thanh Sơn nghe xong gật đầu, trong lòng thì than thở... mấy giờ trước Đổng Triết Tử vẫn còn là gia chủ nhà họ Đổng, là tiên thiên Vũ thánh. Vừa rồi còn tùy ý hành hạ đùa bỡn Thiết lão tam, lại đứng trước mặt Đằng Thanh Sơn còn dám nói một tiếng "từ hôm nay trở đi, ngươi chính là nam thiếp thứ mười của ta."



Chỉ nháy mắt mụ đã lọt vào tay Giang gia rồi.




Không ai dám cãi lại.



- Thái gia gia, mẹ con bị bắt chẳng lẽ không quản sao?



Một thiếu nữ trông khá giống Đổng Triết Tử, có vẻ thanh cao hoạt bát đứng phắt lên, quát lớn.



- Láo xược.



Lão già tóc bạc sầm mặt lại.



- Đổng Thi, sao lại nói chuyện với Đại trưởng lão như thế?



Lập tức không ít người quát cô Đổng Thi này.



Đổng Thi nghiến răng, quay đầu đi ra ngoài sảnh.



Vũ An Thành Đông Hoa Vực cách Nam Sơn Thành Nam Sơn Vực rất xa, khi Đằng Thanh Sơn vừa cưỡi con Cuồng Phong Ưng tới bờ hồ Nguyệt Nha Thần Phủ Sơn thì trời đã tối mịt. Những cánh cửa phòng đã đóng chặt hắt ra vài tia sáng, hiển nhiên mọi người còn chưa ngủ.



Vù! Vù!



Gió lạnh gầm rít, Cuồng Phong Ưng từ từ đáp xuống.



- Hú...



Cuồng Phong Ưng lập tức hót vang. Nhất thời, hai cửa phòng căn nhà đá mở ra rất nhanh. Lý và Tiểu Bình một phòng, Đằng Thú và lão Uông một phòng.



- Đằng đại ca. - Lý vui mừng kêu.



- Sư phụ. - Đằng Thú cũng thét lên.



Đằng Thanh Sơn cầm bản khắc đá nhảy xuống lưng chim ưng, con Cuồng Phong Ưng đắc ý xòe cánh vẻ kích động tựa hồ như đang kể công.



- Uy, Tiểu Hôi không tệ chút nào.



Lý vỗ vỗ lưng Cuồng Phong Ưng, rồi nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.



- Đằng đại ca còn chưa ăn cơm chiều, để muội đi hâm lại cho nóng.



Nói rồi Lý vội chạy vào trong phòng, Tiểu Bình cũng chạy theo giúp.



Tối về nhà có người giúp hâm đồ ăn, Đằng Thanh Sơn cũng cảm thấy ấm áp.



...



Sau khi ăn cơm, Đằng Thanh Sơn sốt ruột không đợi được. Một tay hắn vác Khai Sơn Thần Phủ, một tay cầm bản khắc đá đi ra khỏi phòng bắt đầu tu luyện suốt đêm



- Khai Sơn Thần Phủ và bản khắc đá kết hợp, dựa theo Vũ Hoàng nói thì một tiên thiên cường giả bình thường trong vòng hơn mười năm cũng có thể đặt chân vào hư cảnh. Còn ta đã một chân bước vào cửa rồi.



Đằng Thanh Sơn trong lòng có chút kích động, dựa vào một khối khắc đá mình khẳng định có thể có có sở để tiến bộ.



Cũng không biết chừng có thể một hai năm đã tiến vào hư cảnh.