Cửu Đỉnh Ký

Chương 373 : Chiêu thức mạnh nhất

Ngày đăng: 19:20 20/04/20


Dịch: suthat



Mấy ngày hôm nay Đằng Thanh Sơn chìm đắm trong nghiên cứu.



Hắn phát hiện.



Vì cán Luân hồi thương không sắc bén, cho nên cán thương bổ ra uy lực cũng không lớn! Cùng là một trăm sáu mươi vạn cân khí lực, nếu dùng cán thương bổ xuống so với dùng mũi thương đâm uy lực kém rất nhiều. Trước khi có được thức thứ chín, trong đầu hắn tuy loáng thoáng có chút ý niệm trong nhưng vẫn nghĩ không thông.



Lấy được khắc đá của thức thứ chín này, cùng với quá trình lĩnh ngộ, những khó khăn của Đằng Thanh Sơn đã nhanh chóng được giải quyết.



Mũi thương sắc bén! Khí lực đều ngưng tụ thành một điểm, lực xuyên thấu mạnh nhất.



Cán thương thì sao?



Cán thương cũng có chỗ tốt của cán thương, tuy rằng không có cách nào đem lực đạo ngưng tụ tại một điểm, thế nhưng tính dẻo dai của cán thương lại giúp Đằng Thanh Sơn thi triển ra lực đạo giống như Cách sơn đả ngưu! Một điểm mũi thương không có cách nào thi triển loại lực đạo này mà cán thương lại rất thích hợp, trải qua thực nghiệm gọt giũa của Đằng Thanh Sơn cuối cùng sáng chế ra chiêu thứ năm - Phách Sơn!



"Ta nói rồi mà, ông trời rất là công bằng! Con Lục Túc Đao có phòng ngự thân thể rất mạnh mẽ, lại có hai đôi cánh cùng sáu cái chân giống như thanh đao. Ta dự đoán nội tạng khí quan của nó cũng không phải quá mạnh mẽ, lực đạo chấn động đó đã khiến nó bị chấn thương." Đằng Thanh Sơn đối với việc đánh bại Lục Túc Đao càng thêm tự tin.



"Hống..."



Phẫn nộ hống lên một tiếng trầm thấp, Lục Túc Đao nhanh chóng bay đến phía trên Đằng Thanh Sơn, sáu cái chân dài đồng thời vung lên Dưới sự huy động của sáu cái chân như đao này, cây đại thụ nơi Đằng Thanh Sơn đứng trên liền bị cắt thành nhiều khối nhỏ, có khối bị cánh của Lục Túc Đao thái thành vụn nhỏ.



Sáu cái chân dài đồng thời từ bốn phương tám hướng tập kích Đằng Thanh Sơn.



"Quả là có thông minh, mới vậy đã phát hiện nhược điểm của chiêu này." Đằng Thanh Sơn lộ ra một tia cười.



Chiêu Phách Sơn này có nhược điểm.



Trước kia lúc Đằng Thanh Sơn mới sáng chế ra "Độc Long Toản", mỗi một lần thi triển Độc Long Toản đều bị mất kiểm soát trong nháy mắt. Đương nhiên "Độc Long Toản" hiện tại đã không còn chút kẽ hở. Thế nhưng một chiêu "Phách Sơn" này có một quá trình tích lực, một khi vội vàng phát chiêu lại không có thời gian tích lực để sử.



Thứ nhì, đối với Lục Túc Đao mà nói, nó hoàn toàn có thể dùng sáu cái chân như đao, từ bốn phương tám hướng công kích.



Đằng Thanh Sơn xuất Luân hồi thương chỉ có thể bổ về phía một cái chân, năm cái khác hoàn toàn có thể trong nháy mắt đánh trọng thương hắn! Đó chính là nhược điểm.



"Lục Túc Đao, hôm nay ngươi thua chắc." Đằng Thanh Sơn nhảy xuống mặt đất, còn Lục Túc Đao cũng bổ thẳng xuống, sáu thanh đao cấp tốc vây lấy hắn.



Đằng Thanh Sơn tay phải liền động, Luân hồi thương biến chuyển hóa thành chiêu thức Hỗn Nguyên Nhất Khí.



Choang! Choang! Choang!



m thanh va chạm liên tiếp khiến mặt đất xung quanh chấn động, cây cối biến thành mạt vụn tạo ra một khối bụi mù bao phủ.



Trong màn bụi mù dày đặc, Đằng Thanh Sơn giống như mặc chiến giáp thân hình chớp động nhanh chóng né tránh, còn sáu cái chân dài của Lục Túc Đao ầm ầm nện xuống gây nên một trận đất rung núi chuyển, khiến nền núi đá nứt ra, vô số đá vụn bay vụt khắp bốn phương tám hướng, không ít đá vụn đập lên người Đằng Thanh Sơn.



Chiến giáp cương kình bên ngoài thân Đằng Thanh Sơn chấn nhẹ, nó dễ dàng hóa giải lực đánh vào.



"Trước kia, cảm nhận chung là sức mạnh của con Lục Túc Đao này lớn. Hiện tại xem ra, hẳn là tương đương với sức mạnh hiện thời của ta." Trải qua một chút giao thủ ngắn ngủi, Đằng Thanh Sơn rốt cuộc đã hoàn toàn xác định lực lượng của Lục Túc Đao! Lực bạo phát của thân thể Lục Túc Đao, đại khái cũng là khoảng quanh một trăm sáu mươi vạn cân.



Nếu như mượn chấn động của hai đôi cánh, lực lao xuống, thế thì còn có thể đề thăng lực công kích thêm một chút.




Lý Quân bất đắc dĩ nói:



"Con Lục Túc Đao này thật đúng là cố chấp, mặc kệ muội nói thế nào nó cũng không đáp ứng, quá là kiêu ngạo."



"Đao pháp do sáu chân nó thi triển có chút hơi hướng của Kim Hành Chi Đạo. Huynh hiện nay đã sáng chế ra thức thứ nhất của Kim Hành Chi Quyền, nó sau đó quan sát hàng ngày, đối với sự lĩnh ngộ của nó để trở thành yêu thú Hư Cảnh cũng có chỗ tốt." Đằng Thanh Sơn nói, trước kia Thanh Loan chính vì điều này mà theo Đằng Thanh Sơn.



"Muội nói rồi." Lý Quân lắc đầu "Muội còn nói Đằng đại ca huynh tiến bộ lợi hại như vậy, sau này có thể đạt tới Hư Cảnh, nó theo chúng ta sẽ có chỗ tốt. Thế nhưng Lục Túc Đao này vẫn là chẳng chịu chấp nhận."



"Hừ!" Đằng Thanh Sơn cũng nhìn về phía Lục Túc Đao.



Đằng Thanh Sơn mơ hồ thấy một tia trêu tức trong mắt Lục Túc Đao, hắn liền cười bảo "Tiểu Quân, muội hỏi lại nó đi. Huynh nghĩ nó không có khả năng ngu ngốc cố chấp như vậy."



Lý Quân gật đầu, lại quay đầu qua hỏi.



"Ừmm?" Nghe Lục Túc Đao đáp, Lý Quân trên mặt từ từ lộ ra vẻ kinh ngạc.



"Nó nói cái gì?" Đằng Thanh Sơn hỏi.



"Đằng đại ca, nó hỏi huynh: vừa rồi một chiêu đánh bại nó đó thực ra là thế nào? Sức mạnh của huynh tương đương với nó, thế nào mà thoáng cái trở nên mạnh mẽ như vậy?" Lý Quân hỏi, hiển nhiên Lục Túc Đao này bị Đằng Thanh Sơn đánh bại trong lòng còn có chút bất cam. Rõ ràng song phương khác biệt không bao nhiêu, thế nào mà lại thua được? Đằng Thanh Sơn lộ ra vẻ tươi cười:



"Nói cho nó biết, đây là thương pháp do huynh tự nghĩ ra."



Sau khi Lý Quân chuyển lời, Lục Túc Đao nghe được đáp án. Nó một lúc.



"Hống... Hống..." Lục Túc Đao phát ra một tràng tiếng rống trầm.



"Nó nói, huynh so với nó mạnh hơn không được bao nhiêu, nó vỗ cánh một cái là có thể chạy trốn dễ dàng, nó sẽ không thần phục huynh." Lý Quân giải thích.



Đằng Thanh Sơn cau mày.



Lục Túc Đao lại rống tiếp, Lý Quân tiếp tục phiên dịch.



"Nó nói tuy rằng sẽ không phục tùng huynh.... nhưng mà thực lực của huynh tiến bộ quả thực rất ấn tượng, lần đầu tiên huynh cùng một nhân loại nữa liên thủ vẫn không bằng nó. Lần thứ hai có thể chống lại công kích của nó, lần thứ ba thì đánh bại nó."



"Hơn nữa huynh vừa rồi đâm vỡ lân giáp nhưng không giết chết nó, cho nên Lục Túc Đao đáp ứng theo huynh mười năm, xem là báo cái ân huynh vừa rồi hạ thủ lưu tình. Trong mười năm nếu như huynh có thể giúp nó đề thăng thực lực, nó sẽ tiếp tục theo. Nếu như không tăng được, nó sẽ bỏ đi. Nếu huynh đáp ứng nó lưu lại, bằng không nó sẽ đi."



Nói xong, Lý Quân nhìn Đằng Thanh Sơn.



"Thật đúng là chưa nhìn thấy thỏ chẳng chịu thả ưng." (Câu thành ngữ: ý nói không thấy lợi trước mắt thì không theo) Đằng Thanh Sơn lộ vẻ tươi cười, "Nói cho nó biết, huynh sẽ làm cho nó theo huynh mãi mãi."



Lý cười nhìn sang Lục Túc Đao giải thích.



"Hống ~" Lục Túc Đao cũng rống đáp lời.



"Đằng đại ca, nó nói nó cũng hy vọng huynh có thể làm nó trở thành thần thú Hư Cảnh." Lý cười.



Từ đó, Lục Túc Đao theo Đằng Thanh Sơn.