Cửu Đỉnh Ký

Chương 386 : Lựa chọn về đạo

Ngày đăng: 19:20 20/04/20


Giác quan Đằng Thanh Sơn rất nhạy cảm, thậm chí còn có thể nghe tiếng tim đập thình thịch của thanh niên Mục Vân Ký: "Mười một năm không có hai tay, bây giờ sắp mọc ra song chưởng, không kích động hưng phấn mới là lạ."



- Vâng, thưa sư tổ.



Mục Vân Ký cung kính trả lời, đồng thời hào quang màu xanh ngoài thân phình lên, đẩy y phục của y căn phồng. Thân thể Mục Vân Ký tựa như một con cá chạch rút mạnh, đã rút ra khỏi mớ y phục. Sau đó y thu hồi tiên thiên chân nguyên, mấy thứ y phục ngoài thân đã rơi xuống đất. Thân trên của Mục Vân Ký đã hoàn toàn trần trụi.



"Hắn cởi áo nhanh thật." Đằng Thanh Sơn mỉm cười.



Thân hình Mục Vân Ký rất cường tráng, đầy những vết thương từ vai trở xuống đã cụt hẳn.



Vân Mộng Chiến Thần thấy những vết sẹo trên thân thể Mục Vân Ký, tán thưởng nói:



- Đứt hai tay, không thể thi triển đao pháp nhưng lại có thể đạt tới tiên thiên năm hai mươi chín tuổi... con quả là chịu khổ không ít. Nhưng Vân Ký... sau khi con ăn Vân Mộng Bạch Quả, đến cả những vết sẹo ngoài thân cũng hoàn toàn biến mất.



Mục Vân Ký nín thở khoanh chân ngồi xuống.



Vân Mộng Chiến Thần mở hộp ngọc đặt trước người. Cách một tiếng hộp ngọc mở ra, lộ ra trái cây màu trắng hình trẻ con được đặt trong một cái hõm bằng ngọc thạch. Trái cây màu trắng tựa như một đứa trẻ con to bằng nắm đấm, bề ngoài có vầng sáng màu xanh lá lưu chuyển.



Một mùi thơm nồng nặc tràn ngập.



- Vân Mộng Bạch Quả không hổ là một trong tam đại linh bảo.



Đại trưởng lão Mục Vọng khen.



Đằng Thanh Sơn ngửi thấy mùi thơm này tựa hồ toàn thân đều cảm thấy rất thoải mái.



- Ta bây giờ sẽ cắt Vân Mộng Bạch Quả thành năm khối.



Vân Mộng Chiến Thần lấy từ trong hộp ra một thanh ngọc đao khảm bạc. Ngọc đao trong tay lão nhanh như ảo ảnh, cắt Vân Mộng Bạch Quả thành năm phần gần như bằng nhau. Sau đó lão thu tay, cầm lấy một khối đưa cho Mục Vân Ký.



- Vân Ký, ăn đi.



Vân Mộng Chiến Thần nói.



- Vâng.



- Rạo



- Rạo



Mục Vân Ký nhai rào rạo, rồi nuốt hết vào bụng.



- Ừm!



Mục Vân Ký trừng mắt, mặt đỏ bầm lên.



- Rắc rắc…



Những chuỗi âm thanh rất đặc thù, tương tự như chuột cắn đồ vật không ngừng vang lên trong cơ thể Mục Vân Ký. Những vết sẹo ngoài thân Mục Vân nhanh chóng biến mất, da y trở nên nhẵn bóng như trẻ con, sau đó.



"Chát" một tiếng, Mục Vân Ký hai tay cụt tận vai đột nhiên run lên, sau đó bắt đầu không ngừng xương thịt kéo dài ra, hai tay không ngừng sinh trưởng.
- Ta tiến vào hư cảnh đã hai trăm năm. Mặc dù Đạo là một thứ mà không ai có thể mô tả được, nhưng ta cũng có thể chỉ sơ sơ cho ngươi để ngươi không mất quá nhiều thời gian đi đường vòng.



Đằng Thanh Sơn mừng thầm, được Vân Mộng Chiến Thần chỉ đạo?



- Vãn bối xin được nghe. - Đằng Thanh Sơn liền nói.



- Việc tu luyện như thế nào mới đạt tới hư cảnh thì ta không có biện pháp dạy cho ngươi được. Chỉ sợ ngay cả Thần Phủ Thiên Thần, Lôi Đao Thiên Thần cũng chẳng có biện pháp dạy mà phải tự mình lĩnh ngộ. Nhưng ta có thể nói cho ngươi...



Vân Mộng Chiến Thần cười giảng giải:



- Điều kiện từ tiên thiên kim đan tiến vào hư cảnh là... ngươi phải lĩnh ngộ một trong hàng vạn hàng nghìn đại Đạo!



- Ý của tiền bối là...? - Đằng Thanh Sơn sực nghĩ ra.



- Giống như có người cảm ngộ đại hải, nên tu luyện Đại hải chi đạo khi đã hoàn toàn hiểu được một Đạo, hắn có thể tiến vào hư cảnh!



Vân Mộng Chiến Thần nghiêm nghị nói:



- Lần trước ngươi và ta tỷ thí dùng Thủy Chi Đạo, còn Mục Vọng nói với ta là khi ngươi so tài với hắn, từng dùng qua Đại Địa chi đạo.



Đằng Thanh Sơn gật đầu.



Khi tỷ thí với Đại trưởng lão, Đằng Thanh Sơn sử dụng Hỗn Nguyên Nhất Khí, hơn nữa ẩn chứa Hành Thổ chi kình, nên Đại trưởng lão phát hiện ra nó cũng không có gì kỳ quái.



- Nhận thức con người có hạn, sống lâu có hạn, do đó không được tham lam nhiều.



Vân Mộng Chiến Thần nghiêm nét mặt:



- Tỷ như ngươi muốn tu luyện thủy chi đạo chỉ cần hoàn toàn hiểu được, ngươi sẽ tiến vào hư cảnh. Nếu ngươi tu luyện thủy chi đạo, lại tu luyện đại địa chi đạo, tinh lực phân tán, thành tựu hai thứ đều có hạn chưa hoàn toàn hiểu thấu đáo. Như vậy ngươi ngược lại không thể đạt tới hư cảnh.



Đằng Thanh Sơn chấn động.



Kỳ thật...



Trong quá trình một năm tìm hiểu sáu bản khắc đá, Hành Thổ Chi Quyền của Đằng Thanh Sơn trước đó không lâu đã tu luyện tới quyền thứ tám, hắn đã có một loại cảm giác khó hiểu. Loại cảm giác này rất rõ ràng, chỉ cần sáng chế thêm quyền thứ chín là mình có thể hoàn toàn khống chế được lực Hành Thổ!



- Cảm giác của ta đúng như vậy. Một khi thành công, sẽ đạt tới hư cảnh.



- Hành Thổ Chi Quyền của ta luyện ra quyền thứ chín, về hành Thổ chi đạo hẳn là sẽ hoàn toàn hiểu thấu. - Đằng Thanh Sơn thầm nghĩ.



Vân Mộng Chiến Thần khuyên:



- Do đó ta mượn hôm nay đẻ nhắc nhở ngươi, chuyên đi về một Đạo! Thiên đạo khó ngộ, dù thiên phú ngươi rất mạnh, cũng phải chuyên tâm. Đợi đến khi ngươi hiểu được một đạo, đạt tới hư cảnh, muốn cảm ngộ đạo khác, cũng không muộn.



Hắn căn bản không biết...



Bây giờ, Hành Thổ Chi Quyền Hành Thủy Chi Quyền, Hành Kim Chi Quyền, hành hỏa chi quyền của Đằng Thanh Sơn, tất cả đều có thành tựu rất cao. Trong đó riêng Hành Thổ Chi Quyền là cao nhất. Nếu để Vân Mộng Chiến Thần biết, phỏng chừng sẽ giật mình chết mất. Tốc độ đề cao của Đằng Thanh Sơn đích xác quá kinh người.



Vân Mộng Chiến Thần trước nay chẳng biết sáu bản khắc đá mà lão cho Đằng Thanh Sơn mượn mang đến bao nhiêu chỗ tốt.