Cửu Đỉnh Ký
Chương 395 : Yêu chiến (Mời đấu)
Ngày đăng: 19:21 20/04/20
Dịch: suthat
Đằng Thanh Sơn đi tới trước giường nhấc vật dài được bọc lên mở ra.
Vụt!
Tấm vải bọc rơi xuống một bên, lộ một khối khắc đá tựa như điêu khắc thành từ lục phỉ thúy. Bất luận là điêu khắc phủ pháp ở bên trái hay là chữ "Đạo" ở bên phải, đều khiến Đằng Thanh Sơn thực sự cảm thấy như có một thanh cự phủ chém tới trước mắt. Cỗ khí thế bức nhân đó có thể cảm thụ được rõ ràng.
"Quả đúng là thức thứ mười một." Đằng Thanh Sơn trong lòng mừng thầm.
Căn cứ vào lý giải đối với Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, Đằng Thanh Sơn phán định trong ba mươi sáu thức, mười hai thức đầu, mười hai thức giữa, mười hai thức cuối càng lúc càng thâm ảo. Mà từ Mục gia của Vân Mộng Cổ Thành, Đằng Thanh Sơn có được sáu bản khắc đá, trong đó có thức thứ mười hai.
"Đây là thức thứ mười một, thêm vào thức thứ mười hai, vừa khéo là hai thức cuối cùng của mười hai thức đầu ẩn chứa "Thổ Hành Chi Đạo" và "Kim Hành Chi Đạo" hẳn cũng là bộ phận cao thâm."
"Một khi ta nghiên cứu thấu triệt, Thổ Hành Chi Quyền hoàn toàn có thể sáng chế ra quyền thứ chín, giúp bước vào Hư Cảnh." Đằng Thanh Sơn nhìn thức thứ mười một này như lấy được chí bảo. Bản khắc đá cũng không phải là càng thâm ảo càng tốt mà là thích hợp với bản thân mới là tốt nhất.
"Phó Đao." Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn lại.
"Hiện tại thế cục ra sao?"
"Tin tức này mới biết một chút. Gia tộc ở quanh Ngưu Đầu Sơn mới có thể với tốc độ nhanh nhất điều quân đến Ngưu Đầu Sơn này." Phó Đao cười nhẹ nói.
"Còn có quân đội của không ít gia tộc đang trên đường tới đây. Tại hạ đoán ngày kia quân các bên mới tới đủ."
"Hơn nữa, hiện tại các đại gia tộc đều giữ thế cầm cự, mạch khoáng Hỏa Lưu Thiết khiến người ta vô cùng thèm khát. Bất quá Đông Hoa Vực chúng ta không một gia tộc nào có thể một hơi gắng gượng nuốt hết. Một khi một gia tộc nào đó tranh chiếm trước mạch khoáng Hỏa Lưu thiết, nhất định sẽ gặp phải công kích liên hợp của các gia tộc khác."
"Cho nên tại hạ tin rằng biện pháp tốt nhất của Phó gia chính là ngồi yên xem động tĩnh, thừa nước đục thả câu." Phó Đao cười.
"Nói không chừng Phó gia chúng ta lại có thể thực sự chiếm được tiện nghi lớn."
Phó Đao cũng rất tự tin.
Bản thân y là Vũ Thánh tiên thiên kim đan, y hiểu rất rõ thực lực của Đằng Thanh Sơn. Đằng Thanh Sơn tuy nói ra cũng chỉ là Vũ Thánh tiên thiên kim đan, nhưng Phó Đao xem ra Đằng Thanh Sơn một người đủ để chống lại hơn bảy tám Vũ Thánh tiên thiên kim đan. Đằng Thanh Sơn chính là một con bài vô cùng trọng yếu của Phó gia bọn họ.
"Ngao ngô…" dây cương kéo căng, chiến đà đều ngừng lại.
Choang! Choang! Choang!
Quân sĩ canh gác bên Phó gia tất cả cầm trường thương trong tay, trường thương san sát, mũi thương phản xạ hàn quang lạnh lẽo ghê người, trỏ thẳng vào đội kỵ sĩ này.
"Người tới là người phương nào?" Kẻ cầm đầu quân sĩ thủ vệ quát lên.
Kỵ sĩ cưỡi chiến đà, ở trên chiến đà hét lớn:
"Phụng lệnh Thiết Kiếm Vũ Thánh, ta đến đưa yêu chiến thiếp (thiệp mời đấu). Mời Vũ Thánh Đằng tiên sinh sáng sớm ngày mai, tại Ngưu Đầu Sơn Hỏa Lưu Thiết hạp cốc tỷ thí." Thanh âm cuồn cuộn, tựa như tiếng sấm quanh quẩn trong quân doanh. Giống như để cho ngàn vạn mọi người đã biết.
"Không cần tiễn." Kỵ sĩ này đem yêu chiến thiếp ném về phía quân sĩ thủ vệ. Tiếp đó dẫn theo kỵ sĩ bộ hạ, hò hét rời đi.
Toàn bộ quân doanh Phó gia xôn xao bàn luận. Phó Đao thì tự mình đi tới trước đại trướng của Đằng Thanh Sơn.
"Tiên sinh, Tiên sinh." Phó Đao vén cửa lều.
Đằng Thanh Sơn đang luyện quyền trong lều.
"Chuyện gì?" Đằng Thanh Sơn thản nhiên hỏi.
"Tại hạ nói rồi, không có đại sự trọng yếu thì không nên quấy rầy tại hạ."
"Chính là Thiết Kiếm Vũ Thánh mời đấu, tiên sinh cũng nghe thấy chứ?" Phó Đao vội hỏi. Theo như Phó Đao nhìn nhận, đây chẳng phải là đại sự to lớn sao.
Đằng Thanh Sơn nhướng mày.
Trước kia còn chưa đột phá tới cương kình hậu kỳ, sức mạnh một trăm hai mươi cân, phối hợp ngũ hành thương pháp là có thể đánh bại Húc Nhật Vũ Thánh. Sau khi đạt tới cương kình hậu kỳ, đến cả Lục Túc Đao, Đằng Thanh Sơn cũng đánh bại.
Một gã Thiết Kiếm Vũ Thánh? Đáng kể gì.
"Đã nghe! Sáng sớm ngày mai tại hạ dành chút thời gian đi Ngưu Đầu Sơn một chuyến, đánh gục cái gã Thiết Kiếm Vũ Thánh gì đó là xong." Đằng Thanh Sơn hờ hững buông lời. "Được rồi, ông đi ra ngoài đi."