Cửu Đỉnh Ký
Chương 394 : Ngưu Đầu Sơn ở Đông Hoa Vực
Ngày đăng: 19:21 20/04/20
Đáp án của Đằng Thanh Sơn hiển nhiên làm không ít người ở đây rất thất vọng. Đạm Đài Tình luôn luôn rất tự tin với sắc đẹp của mình, thậm chí còn được xưng là đệ nhất mỹ nữ, nàng cùng với Nghiêm Bạch Thú đủ có ba bản khắc đá, ai nấy đều thất vọng cực độ. Vẻ tươi cười của Ngô Bạch Vĩ trở nên cứng đờ.
- Chúc mừng Phó huynh.
Ngô Bạch Vĩ vẫn giữ vẻ mặt tươi cười, chắp tay chúc mừng.
- Đi thôi.
Thanh âm trầm thấp từ Nữ Vũ Thánh.
Hiển nhiên trong mối quan hệ vợ chồng, Nữ Vũ Thánh xem ra rất có trọng lượng.
Còn Đạm Đài Tình có vẻ u oán nhìn Đằng Thanh Sơn, tựa hồ nàng rất thất vọng.
...
Trong khoảnh khắc, Ngô Gia, Nghiêm gia, Đạm Đài gia, ba phương nhân mã đều ly khai. Mặc dù họ đều cảm thấy trong lòng không thoải mái, nhưng họ đều là người làm đại sự. Lúc vừa tới họ đã biết bất luận như thế nào, Đằng Thanh Sơn cũng chỉ chọn giúp cho một nhà, nên họ đã có chuẩn bị tay không trở về rồi.
Trong phòng.
- Cám ơn tiên sinh. - Phó Đao cười hỉ hả.
Trên mặt Phó Vân Triển, Phó Vân Phong đều tràn đầy vẻ tươi cười, có lẽ người trong thiên hạ cũng ít người hiểu rõ Đằng Thanh Sơn, nhưng Phó gia nhà y hiểu rất rõ... vì Phó Đao đã nói cho lãnh đạo của Phó gia là Đằng Thanh Sơn chỉ dùng một chiêu đã đánh bại y. Một chiêu đánh bại một Vũ Thánh cũng là tiên thiên kim đan, đây là thực lực gì?
- Đại thúc, cám ơn. - Phó Vũ Bình nhìn Đằng Thanh Sơn.
- Ha ha…
Đằng Thanh Sơn cười vuốt tóc Tiểu Bình.
- Đại thúc chọn Phó gia không chỉ là vì cháu.
- Tiên sinh.
Phó Đao nói:
- Ngoại trừ chúng ta chuẩn bị một bản khắc đá, không biết tiên sinh còn muốn điều gì thì cứ việc nói ra. Phó gia chúng ta nhất định sẽ đem hết toàn lực mà làm.
Đằng Thanh Sơn nhìn về phía y, hắn cũng không che dấu suy nghĩ trong lòng:
- Phó Đao, tại hạ biết là nên nói thẳng ra, tại hạ cũng không dấu ông. Nếu là vàng bạc, tiền, châu báu hoặc linh dược gì đó tại hạ đều không quan tâm. Nhưng quặng Hỏa Lưu Thiết thì tại hạ cần mười vạn cân.
- Mười vạn cân? - Phó Đao hít mạnh một hơi.
- Sao? Không được à? - Đằng Thanh Sơn nhìn y.
Kỳ thật đối với Đằng Thanh Sơn thì càng nhiều quặng Hỏa Lưu Thiết càng tốt. Nhưng kế hoạch của Đằng Thanh Sơn là cưỡi con Lục Túc Đao về Cửu Châu. Lục Túc Đao mặc dù lợi hại, có thực lực và sức mạnh tương đương với Đằng Thanh Sơn, nhưng nếu bay một quãng đường dài, lưng cõng mười vạn cân thì rất mất sức.
Mười vạn cân Hỏa Lưu Thiết, trong kế hoạch của Đằng Thanh Sơn có lẽ là trọng lượng vận chuyển cực hạn về tới Cửu Châu.
- Không phải là không được.
Phó Đao thật ra rất thận trọng. Phía sau hai người họ còn có hai đại môn đồ của Đằng Thanh Sơn, Đằng Thú và Dương Đông. Phó Vũ Bình cũng đi theo một bên, tất cả mọi người đều trông mong. Đám lính canh gác cửa quân doanh rất nghi hoặc... gia chủ của họ đứng ở cửa quân doanh rốt cuộc đợi ai nhỉ?
Đột nhiên...
Phía trước xuất hiện thân ảnh của một đôi nam nữ. Nam tử cao lớn đeo một cái rương sắt rất lớn trông có vẻ rất nhẹ nhàng.
Gió thổi làm bụi mù lên, bóng người có vẻ mơ hồ.
- Là Đằng tiên sinh.
Phó Đao nhãn tình sáng lên.
- Vân Triển, đi.
Những quân sĩ canh gác kinh ngạc nhìn cảnh này. Gia chủ nhà họ Phó lại cung kính hành lễ về phía nam tử xa lạ đang đi tới.
...
Bên trong quân doanh đại trướng rộng mở, bên trong trướng đã chuẩn bị giường chiếu mềm mại ấm áp rất xa xỉ. Cũng chuẩn bị bàn ghế hoa lệ tinh xảo do thợ khéo chế tạo.
- Tiên sinh, mấy ngày nay ngươi cứ tạm thời ở chỗ này, đại trướng của Tiểu Quân cô nương cách một bức vách gần đây. - Phó Đao cười nói.
Đằng Thanh Sơn vác rương sắt đi vào, nhìn một lượt rồi gật đầu:
- Không tệ, quả là rất chu đáo.
Phó Đao không khỏi nở nụ cười.
- Phó Đao, lúc trước tại hạ nghe ông nói còn tưởng rằng ông khiêm tốn. Hôm nay nhìn từ không trung xuống... Chậc chậc, quân doanh Phó gia các ông thật đúng là nhỏ nhất.
Đằng Thanh Sơn cười nhìn về phía y khiến Phó Đao không khỏi giật mình:
- Tiên sinh, lần này tới tranh cướp Hỏa Lưu Thiết quặng, ngoại trừ Phó gia chúng ta ra còn có những gia tộc khác đều là chiếm cứ những chủ thành. Còn Phó gia chúng ta chỉ chiếm cứ một thành nhỏ.
Trong thiên hạ tổng cộng có ba mươi sáu chủ thành, một trăm linh tám thành nhỏ.
Chiếm cứ thành trì như thế nào? Chiếm cứ bao nhiêu thành trì cũng phản ánh thực lực một gia tộc.
- Do đó chúng ta mới phải mời tiên sinh.
Phó Đao cười nói lấy lòng:
- À! Tiên sinh, đây là một bản khắc đá Khai Sơn Tam Thập Lục Thức mà lúc trước tại hạ đã nói.
Phó Đao chỉ về phía một vật thuôn dài đang đặt trên giường, được bao chặt lại.
- Hả?
Đằng Thanh Sơn nhãn tình sáng lên, nhìn về phía đó.