Cửu Đỉnh Ký

Chương 393 : Chọn ai?

Ngày đăng: 19:21 20/04/20


Ba bản khắc đá? Đằng Thanh Sơn nghe thế không khỏi nhãn tình sáng lên, Lý Quân bên cạnh cũng lộ ra vẻ vui mừng.



Có ba bản khắc đá, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, ba bản khắc đá tuyệt đối có thể giúp mình đột phá đoạn cuối cùng, bước vào cánh cửa hư cảnh. Đằng Thanh Sơn lộ ra thần sắc khiến cho Ngô gia, gia tộc Đạm Đài, Phó gia ba phương bên cạnh trở nên lo lắng. Nghiêm Bạch Thú thì không khỏi mừng thầm.



Vũ Thánh Tối cường trong truyền thuyết Đằng Thanh Sơn thích bản khắc đá Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, quả nhiên không giả.



Đột nhiên...



Cộc! Cộc! Cộc!



Mặt đất như rung lên, đám người trong phòng không khỏi quay đầu nhìn ra ngoài. Sắc mặt đám Đạm Đài gia, Ngô Gia đều không đẹp chút nào. Rất hiển nhiên lại có gia tộc khác chạy đến!



- Hả?



Phó Đao lại lộ ra vẻ vui mừng.



Đội ngũ kỵ binh đó cũng rất quy củ dừng lại ở chỗ tại Đạm Đài gia, Ngô gia, sau đó hai thanh niên thủ lĩnh nhảy xuống chiến đà nhanh chóng chạy tới. Hiển nhiên họ cũng thấy trong phòng có một đám người đang tụ tập, hai người vừa chạy đến cửa liền cung kính hành lễ.



- Phó Vân Triển, Phó Vũ Phong bái kiến Đằng tiên sinh.



Hai thanh niên này đều khom người chào.



- Phó Vân Triển, Phó Vũ Phong à?



Trong lòng Đằng Thanh Sơn không khỏi tâm động.



- Đều là họ Phó mà?



Lúc này Phó Đao ngồi cạnh bàn cười hà hà nói:



- Tiên sinh, Phó Vân Triển chính là gia chủ nhà họ Phó của tại hạ bây giờ. Còn Phó Vũ Phong cũng là người nổi bật nhất thế hệ thanh niên Phó gia. Lần này gấp rút tới, tại hạ sợ tiên sinh bị gia tộc khác mời đi, do đó một mình một người chạy trước. Họ chậm hơn tại hạ một chút.



Kỳ thật trước sau cũng chỉ là thời gian uống cạn một chén trà.



Nhưng... với tốc độ của những con thượng đẳng chiến đà, thời gian uống cạn một chén trà tương đương cả trăm dặm.



- Ha ha… Bây giờ Ngô Gia, Phó gia và cả Đạm Đài gia đều ở đây vài người. Chỉ có tại hạ chỉ có một mình một người, ha ha...



Nghiêm Bạch Thú không khỏi cười vang.



- Mời Đằng tiên sinh mà đi nhiều người cũng vô dụng, nhưng trong số những người chúng ta ngồi đây cũng chỉ có Nghiêm huynh là chuẩn bị đầy đủ nhất, có tới ba bản khắc đá. Chậc chậc… Nghiêm huynh, ông thật là có bổn sự. Bội phục, bội phục.



Nữ Vũ Thánh ngồi bên cạnh Ngô Bạch Vĩ cười dài nói. Nhưng một câu này lại làm cho hai gia tộc khác ở đây đều sinh ra địch ý với Nghiêm Bạch Thú.



Dù sao Nghiêm Bạch Thú là con bài chưa lật lớn nhất.



- Tất cả mọi người xin ngồi xuống. - Đằng Thanh Sơn cười khẽ nói.




Đạm Thai Hoa Ngạn cười:



- Không biết chừng, Đằng tiên sinh vì tiểu cô nương đó mà giúp Phó gia nhà ông.



Ngoài miệng nói như vậy, nhưng những người khác đều không cho là như vậy.



Theo họ, Phó Vũ Bình chỉ là một nha hoàn hoặc người hầu của Đằng Thanh Sơn.



Vì một nha hoàn người hầu mà ảnh hưởng tới đại sự như mạch khoáng Hỏa Lưu Thiết sao?



Rào...



Màn cửa kéo lại, Đằng Thanh Sơn, Lý Quân cùng Phó Vũ Phong, Phó Vũ Bình cùng đi ra.



- Mọi người xin mời ngồi.



Đằng Thanh Sơn cười ngồi xuống.



- Hôm nay tại hạ rất cao hứng. Tiểu Bình có thể tìm được anh ruột của nó. À, chúng ta tiếp tục nói... Vừa rồi còn chưa hỏi, Nghiêm Bạch Thú ba bản khắc đá mà Nghiêm gia chuẩn bị là ba thức gì?



Nghiêm Bạch Thú vội trả lời:



- Là thức mười sáu, thức hai mươi ba, thức hai mươi bốn.



- Hả?



Đằng Thanh Sơn nhướng mày một cái.



Mặc dù tác dụng của thức mười sáu đối với mình không hề nhỏ, nhưng bây giờ mình đang cố sức mới nghiên cứu một phần của thức thứ mười bảy tới thức thứ hai mươi, chứ đừng nói thức hai mươi ba, thức hai mươi bốn.



- Ừm.



Đằng Thanh Sơn gật đầu, tuyên bố:



- Ta đã có quyết định rồi.



Bốn đại gia tộc đều nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, tim mọi người đều đập thình thịch.



- Đằng tiên sinh, không biết các hạ tuyển nhà nào?



Thanh âm Đạm Đài Tình rất dễ nghe, nhìn Đằng Thanh Sơn vẻ chờ mong.



Đằng Thanh Sơn mỉm cười:



- Phó gia.